Tháng sáu, mùa mưa, khoảng thời gian trời vừa ẩm vừa nóng nực đến khó chịu.
Và Shimotsuki bạn tôi giờ đang độc chiếm cái quạt trong nhà.
Khoảng một tuần đã trôi qua từ khi chúng tôi trở thành bạn bè.
Mấy ngày gần đây, cứ hết giờ học là Shimotsuki lại đến thăm nhà tôi.
『Nghe nà nghe nà~ Tớ đã xin papa và mama nới giờ giới nghiêm tới 7 giờ tối rồi đó. Ufufu, vậy là thời gian chơi chung với Nakayama-kun đã tăng thêm rồi nhỉ? Cậu có vui không nào? Còn tớ thì đang cực kỳ happy luôn đó~』
Cậu ta đã báo cáo thế với tôi vào hôm qua.
Cũng không hẳn là nhà của cả hai gần nhau hay gì cả... Thế mà vẫn liên tục lên xe buýt tới đây, thật là lạ mà.
Muốn gặp một đứa như tôi... Như mọi khi, Shimotsuki đúng là một cô gái kỳ quặc.
Và hôm nay cũng thế, cậu ta lại tới nhà tôi, ngồi như muốn ôm lấy cái quạt và nhìn tôi cười tinh nghịch.
「Nóng không nào? Nè, Nakayama có nóng không vậy ta? Bị tớ chiếm hết gió từ quạt chắc cậu đang khốn đốn lắm nhỉ? Thế thì tệ thật ha~ Nếu muốn chia quạt với tớ thì cho tớ xin tí kem trong ngăn đông đi~」
「...Này là trấn lột chứ có phải thương lượng đâu」
Đây là nhà tôi, đã thế cô còn chôm mất cái quạt, giờ còn muốn ăn kem thì đúng là một cuộc thương lượng kỳ lạ.
「...Choco với Vanilla, cậu thích loại nào?」
「Choco!」
Thích thì chiều.
Dù sao thì tôi cũng đã mua sẵn kem vì biết cậu ta sẽ tới, nhưng tôi không nghĩ cậu ta biết được tôi để chúng ở ngăn đông... Tuỳ tiện ghê. Không phải là tôi giận gì đâu, chỉ là thế này thì hơi tự do quá rồi.
「Ngon ghê... Không biết cái nhiệt độ này có nóng đến mức mà đến cả kem cũng không đánh lừa được dù chỉ một chút không nữa? Mùa hè là thế mà ha... Đúng là nhắc đến hè là phải nhắc đến biển nhỉ? Những lúc thế này cậu thường làm gì thế? Tớ thì muốn chơi mấy game có biển nè, hoặc coi phim về Cá mập-san ăn người nè, hay là mấy bộ anime có tới biển nè」
「...Cậu đúng là không muốn trực tiếp đi biển nhỉ?」
Vì đã thành bạn bè, tôi cũng hiểu được đôi chút.
Shimotsuki đích thực là một người thích ở trong nhà, mấy thứ ngoài trời thì cậu ta chẳng thích tí nào.
「Thì tại da tớ sẽ cháy mất... Cậu thấy đấy, tớ lúc nào cũng mang áo khoác đúng không? Đến cả mùa hè tớ cũng mặc, nhưng không phải để hợp thời trang đâu nha. Ông mặt trời mà chiếu vào da tớ chỉ một tí nắng thôi cũng đủ khiến nó đỏ lên rồi, vậy nên tớ mới cần chăm sóc đó」
Shimotsuki lúc nào cũng mang cái áo khoác màu xám. Kích cỡ thì có hơi quá khổ, đến cả ngón tay còn chẳng thò ra ngoài. Tôi cứ nghĩ là để hợp thời trang nhưng có vẻ như là có lý do thật.
Nhắc mới nhớ, ngày nào Shimotsuki cũng mang tất chân, đến cả váy cũng dài nữa. Vậy nên phần chân chẳng lộ ra tí nào.[note42104] Chắc là đang cẩn thận chăm sóc để không bị cháy da đây mà.
「Thế nhưng tớ thật sự muốn cởi ra lắm, tại nóng quá mà... Chỗ ngồi trong lớp của tớ ngay cạnh cửa sổ nhỉ? Giờ học nào cũng bị nắng chiếu vào, khó chịu lắm. Đã thế ngay trước mặt lại là cậu ta... Nakayama-kun thì lại ở hơi xa nữa, đúng là chán mà. Thế nhưng, cho đến hôm nay thôi nhé」
Tự nhiên hăng lên, cô một hơi chơi hết luôn cây kem choco. Bộ không thấy buốt óc à... Thế rồi cô phổng mũi tiến lại phía tôi.
「Đây là bí mật nhé Nakayama-kun... Thực ra ngày mai lớp mình sẽ có đổi chỗ đấy. Tớ đã được Suzuki-sensei giao phó làm phiếu bốc thăm đó... Ufufu, cô Suzuki có bảo là 『Shimotsuki-san sẽ không gian lận đâu nhỉ, cô tin em』 đó」
「Hể... Vậy à?」
Lớp chúng tôi đổi chỗ mỗi tháng. Mỗi lần đến dịp này là lại có rút thăm, và có vẻ như lần này người đảm đương trọng trách đó là Shimotsuki rồi.
「Nhưng mà nhé, có một chuyện làm tớ lo lắng. Đó là cái tên bạn thuở nhỏ Ryuuzaki Ryouma-kun lúc nào cũng lấy được chỗ ngồi gần tớ... Tớ thì chẳng có ý định đó, nhưng lần nào cậu ta cũng chui vào tầm mắt tớ được. Đúng là mối duyên phiền phức mà, tha cho tớ đi」
Có vẻ như mối quan hệ mang tên Bạn thuở nhỏ có thể bóp méo được khái niệm xác suất.
Shimotsuki đang nói chuyện chán nản đã có một khoảng thời gian khó khăn rồi.
「Chính vì thế, tớ sẽ tự tay cắt đứt cái duyên phận này... Lần này tớ sẽ sử dụng biện pháp bất chính. Là bạn từ nhỏ không có nghĩa lúc nào cũng phải dính lấy nhau. Chúng tớ cũng chỉ là quen biết lâu năm, cũng chẳng phải là mối quan hệ đặc biệt gì, vậy nên đã đến lúc phải tách ra rồi nhỉ?」
「A-... Bất chính à」
Để cắt đi nhân duyên, ắt sẽ gặp khó khăn.
「Vậy nên Nakayama-kun cùng hợp sức với tớ nào. Tớ muốn được ngồi gần bạn của tớ cơ... Giờ học mà có khó khăn gì, tớ muốn được cậu giúp và có thể giúp cậu nữa. Ufufu, tuyệt ghê... Những ngày tháng học đường buồn chán, cuối cùng cũng thú vị hơn rồi!」
Shimotsuki nói về việc gian lận với ánh mắt lấp lánh.
Chắc là đang muốn ngồi gần tôi lắm đây mà.
......Thật sự thì không nên gian lận, nhưng không còn cách nào khác.
Chưa kể tôi cũng ghét cậu ta nữa.
Chắc cũng đã đến lúc để thần linh tách cái duyên nợ này ra rồi――
Và Shimotsuki bạn tôi giờ đang độc chiếm cái quạt trong nhà.
Khoảng một tuần đã trôi qua từ khi chúng tôi trở thành bạn bè.
Mấy ngày gần đây, cứ hết giờ học là Shimotsuki lại đến thăm nhà tôi.
『Nghe nà nghe nà~ Tớ đã xin papa và mama nới giờ giới nghiêm tới 7 giờ tối rồi đó. Ufufu, vậy là thời gian chơi chung với Nakayama-kun đã tăng thêm rồi nhỉ? Cậu có vui không nào? Còn tớ thì đang cực kỳ happy luôn đó~』
Cậu ta đã báo cáo thế với tôi vào hôm qua.
Cũng không hẳn là nhà của cả hai gần nhau hay gì cả... Thế mà vẫn liên tục lên xe buýt tới đây, thật là lạ mà.
Muốn gặp một đứa như tôi... Như mọi khi, Shimotsuki đúng là một cô gái kỳ quặc.
Và hôm nay cũng thế, cậu ta lại tới nhà tôi, ngồi như muốn ôm lấy cái quạt và nhìn tôi cười tinh nghịch.
「Nóng không nào? Nè, Nakayama có nóng không vậy ta? Bị tớ chiếm hết gió từ quạt chắc cậu đang khốn đốn lắm nhỉ? Thế thì tệ thật ha~ Nếu muốn chia quạt với tớ thì cho tớ xin tí kem trong ngăn đông đi~」
「...Này là trấn lột chứ có phải thương lượng đâu」
Đây là nhà tôi, đã thế cô còn chôm mất cái quạt, giờ còn muốn ăn kem thì đúng là một cuộc thương lượng kỳ lạ.
「...Choco với Vanilla, cậu thích loại nào?」
「Choco!」
Thích thì chiều.
Dù sao thì tôi cũng đã mua sẵn kem vì biết cậu ta sẽ tới, nhưng tôi không nghĩ cậu ta biết được tôi để chúng ở ngăn đông... Tuỳ tiện ghê. Không phải là tôi giận gì đâu, chỉ là thế này thì hơi tự do quá rồi.
「Ngon ghê... Không biết cái nhiệt độ này có nóng đến mức mà đến cả kem cũng không đánh lừa được dù chỉ một chút không nữa? Mùa hè là thế mà ha... Đúng là nhắc đến hè là phải nhắc đến biển nhỉ? Những lúc thế này cậu thường làm gì thế? Tớ thì muốn chơi mấy game có biển nè, hoặc coi phim về Cá mập-san ăn người nè, hay là mấy bộ anime có tới biển nè」
「...Cậu đúng là không muốn trực tiếp đi biển nhỉ?」
Vì đã thành bạn bè, tôi cũng hiểu được đôi chút.
Shimotsuki đích thực là một người thích ở trong nhà, mấy thứ ngoài trời thì cậu ta chẳng thích tí nào.
「Thì tại da tớ sẽ cháy mất... Cậu thấy đấy, tớ lúc nào cũng mang áo khoác đúng không? Đến cả mùa hè tớ cũng mặc, nhưng không phải để hợp thời trang đâu nha. Ông mặt trời mà chiếu vào da tớ chỉ một tí nắng thôi cũng đủ khiến nó đỏ lên rồi, vậy nên tớ mới cần chăm sóc đó」
Shimotsuki lúc nào cũng mang cái áo khoác màu xám. Kích cỡ thì có hơi quá khổ, đến cả ngón tay còn chẳng thò ra ngoài. Tôi cứ nghĩ là để hợp thời trang nhưng có vẻ như là có lý do thật.
Nhắc mới nhớ, ngày nào Shimotsuki cũng mang tất chân, đến cả váy cũng dài nữa. Vậy nên phần chân chẳng lộ ra tí nào.[note42104] Chắc là đang cẩn thận chăm sóc để không bị cháy da đây mà.
「Thế nhưng tớ thật sự muốn cởi ra lắm, tại nóng quá mà... Chỗ ngồi trong lớp của tớ ngay cạnh cửa sổ nhỉ? Giờ học nào cũng bị nắng chiếu vào, khó chịu lắm. Đã thế ngay trước mặt lại là cậu ta... Nakayama-kun thì lại ở hơi xa nữa, đúng là chán mà. Thế nhưng, cho đến hôm nay thôi nhé」
Tự nhiên hăng lên, cô một hơi chơi hết luôn cây kem choco. Bộ không thấy buốt óc à... Thế rồi cô phổng mũi tiến lại phía tôi.
「Đây là bí mật nhé Nakayama-kun... Thực ra ngày mai lớp mình sẽ có đổi chỗ đấy. Tớ đã được Suzuki-sensei giao phó làm phiếu bốc thăm đó... Ufufu, cô Suzuki có bảo là 『Shimotsuki-san sẽ không gian lận đâu nhỉ, cô tin em』 đó」
「Hể... Vậy à?」
Lớp chúng tôi đổi chỗ mỗi tháng. Mỗi lần đến dịp này là lại có rút thăm, và có vẻ như lần này người đảm đương trọng trách đó là Shimotsuki rồi.
「Nhưng mà nhé, có một chuyện làm tớ lo lắng. Đó là cái tên bạn thuở nhỏ Ryuuzaki Ryouma-kun lúc nào cũng lấy được chỗ ngồi gần tớ... Tớ thì chẳng có ý định đó, nhưng lần nào cậu ta cũng chui vào tầm mắt tớ được. Đúng là mối duyên phiền phức mà, tha cho tớ đi」
Có vẻ như mối quan hệ mang tên Bạn thuở nhỏ có thể bóp méo được khái niệm xác suất.
Shimotsuki đang nói chuyện chán nản đã có một khoảng thời gian khó khăn rồi.
「Chính vì thế, tớ sẽ tự tay cắt đứt cái duyên phận này... Lần này tớ sẽ sử dụng biện pháp bất chính. Là bạn từ nhỏ không có nghĩa lúc nào cũng phải dính lấy nhau. Chúng tớ cũng chỉ là quen biết lâu năm, cũng chẳng phải là mối quan hệ đặc biệt gì, vậy nên đã đến lúc phải tách ra rồi nhỉ?」
「A-... Bất chính à」
Để cắt đi nhân duyên, ắt sẽ gặp khó khăn.
「Vậy nên Nakayama-kun cùng hợp sức với tớ nào. Tớ muốn được ngồi gần bạn của tớ cơ... Giờ học mà có khó khăn gì, tớ muốn được cậu giúp và có thể giúp cậu nữa. Ufufu, tuyệt ghê... Những ngày tháng học đường buồn chán, cuối cùng cũng thú vị hơn rồi!」
Shimotsuki nói về việc gian lận với ánh mắt lấp lánh.
Chắc là đang muốn ngồi gần tôi lắm đây mà.
......Thật sự thì không nên gian lận, nhưng không còn cách nào khác.
Chưa kể tôi cũng ghét cậu ta nữa.
Chắc cũng đã đến lúc để thần linh tách cái duyên nợ này ra rồi――
Danh sách chương