Cho đến tận cấp ba, tôi chưa từng nghĩ bản thân mình là một nhân vật nền. Đúng hơn thì, tôi nghĩ tôi gần với nhân vật chính hơn.
Thế nhưng, khoảnh khắc gặp tên đó - Ryuuzaki Ryouma sau khi lên cấp ba, với cái khí chất nhân vật chính harem kia, tôi đã nhận thức được bản thân mình hoá ra chỉ là vai phụ mà thôi.
Và từ đó, tôi đã trở thành một nhân vật nền.
Một tồn tại chỉ có thể sống một đời học sinh vô vị, lúc nào cũng lơ đãng trong góc lớp, không viết nên được câu chuyện nào cho đời.
Hôm nay cũng thế, lại một ngày nữa tôi nhìn những người con gái từng quan trọng với tôi từ trong góc lớp.
「Nè nè, Ryouma onii-chan. Lần tới cùng đi mua đồ bơi với em nha」
Đang ngồi trên đùi của Ryuuzaki, với thân hình nhỏ nhắn cùng mái tóc đen hai bím, đó là đứa em gái kế của tôi.
Sinh nhật tôi và nhỏ cũng chỉ cách nhau vài tháng, nhưng vì ra trước nên tôi là anh. Lúc bố mẹ chúng tôi tái hôn thì chúng tôi vẫn còn nhỏ, thế nên hai đứa coi nhau không khác gì anh em ruột.
Đứa em gái kế Nakayama Azusa từng quấn quít bên tôi, giờ đang say đắm Ryuuzaki. Nhìn nhỏ cố hết sức để lấy được sự chú ý của tên đó mà tim tôi đau như cắt.
Nghĩ lại thì, trước đây không lâu nhỏ vẫn hay làm nũng với tôi như thế... cơ mà gần đây cả hai còn chẳng nói chuyện được bao nhiêu, có chút cô đơn.
「Này này, Azusa. Mới tháng 5 thôi đó? Đi mua đồ bơi có hơi bị sớm quá không thế?」
「Hể... Nhưng mà em muốn cho Ryouma onii-chan nhìn em mang đồ bơi cơ mà...」
「Vậy hả? Mà... anh cũng muốn thấy thật!」
Ryuuzaki vừa xoa đầu Azusa vừa cười. Azusa cũng cười trông có vẻ như thích lắm.
Cũng vì hiện tại đang là giờ giải lao, thế nên họ mới có thể ve vãn nhau ngay giữa lớp thế này. Azusa là một đứa hay xấu hổ, nhỏ ghét mấy chuyện khiến bản thân trở nên nổi bật lắm. Thế nhưng từ khi say đắm Ryuuzaki, chả cần biết có phải là giữa thanh thiên bạch nhật hay không, nhỏ vẫn cứ nhõng nhẽo như thế.
Tôi nhìn mà ruột gan đau nhói.
「Thế cũng được mà nhỉ? Dù có hơi sớm, nhưng ít ra cậu cũng được xem mà, thế thì không sao hết」
Không để thua kém Azusa, người đang nghiêng người về phía trước là một Yamato Nadeshiko với mái tóc đen dài. Cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi.
Houjou Yuzuki. Mặc dù có hơi thấp bé, nhưng với thân hình đầy đặn, cô vẫn là một trong những cô gái nổi tiếng giữa đám con trai trong trường.
「Thật ra gần đây... ngực mình có hơi to ra một tí. Vậy nên mấy bộ đồ bơi hồi trước mua giờ mặc chẳng vừa nữa rồi...」
「H-hả? Ừm..., đồ bơi à... thế thì tệ thật」
Yuzuki rõ ràng có phức cảm về bộ ngực có phần to của mình. Thế mà cô vẫn nói thế hòng nhấn mạnh nó lên, chỉ để cho Ryuuzaki để ý đến cô, dù chỉ là một chút.
Ngực tôi bỗng đau nhói khi nhìn hình ảnh cô ấy cố thay đổi bản thân để lấy lòng người mình yêu.
「Ryu-kun dâm quá. Cậu thật sự muốn xem con gái trong bộ đồ bơi lắm đúng không? Nếu muốn thì nói thẳng ra là được mà~♪」
Người đang chọt chọt cái má nóng ran của Ryuuzaki là một cô gái khác có mái tóc vàng rất hợp với thân hình. Cô ấy là bạn thân của tôi.
Asakura Kirari. Cô là một gyaru, hay đúng hơn là một đứa con gái toả ra bầu không khí phô trương. Ngực cô tuy không lớn hơn Yuzuki, nhưng vì mang bộ đồng phục một cách lỏng lẽo mà phần ngực lộ ra. Cả váy cũng ngắn nữa, rõ là chất độc cho mắt lũ con trai đang đến tuổi dậy thì.
「Tớ cho cậu xem cũng được đó~♪ Nào, Ryu-kun... thành thật đi nào」
「T...tớ muốn xem con gái trong bộ đồ bơi!」
「Hửm~? Muốn xem tớ trong bộ đồ bơi hả? Nếu vậy thì được thôi」
Nói xong, Kirari cúi người xuống có chủ đích, cho Ryuuzaki nhìn phần ngực. Chắc chắn tên đó đã thấy được phần nguy hiểm... Mặc dù từ chỗ tôi không tia được gì cả, nhưng nhìn cái bản mặt đồi bại kia thì đủ hiểu rồi.
......Kirari vẫn là một cô gái ngoan ngoãn cho đến những năm cấp hai. Chính xác hơn thì cho đến ngày khai giảng cấp ba, mái tóc đấy vẫn còn đen và búi lên. Cô còn đeo kính, và đồng phục cũng được mang đúng cách.
Chúng tôi đã từng rất thân và nói chuyện rất nhiều, thế mà... kể từ khi gặp Ryuuzaki ở lễ khai giảng, biết được tên đó thích những đứa con gái chưng diện, cô ấy đã thay đổi hình ảnh bản thân hoàn toàn.
...Nhìn Kirari vứt bỏ con người trước đây để trở thành mẫu người ưa thích của người mình yêu, ngực tôi đau nhói. Người con gái tôi từng thích giờ không còn nữa rồi.
(...Chết tiệt)
Tôi siết chặt nắm tay dưới bàn học.
Trước đây, cho đến khi vào cấp ba... người đứng ở vị trí của tên Ryuuzaki kia là tôi.
Tôi đã từng rất thân với ba người họ, lúc nào cũng ở cùng nhau, vậy mà... bỗng nhiên bây giờ, chúng tôi chẳng khác gì người dưng nước lã.
Cho đến giờ tôi vẫn nghĩ bản thân không khác gì một nhân vật chính.
Có đứa em kế dễ thương, có cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp, và có cô bạn thân quyến rũ, tôi đã tưởng những năm cấp ba của mình vẫn sẽ là chuỗi ngày vui vẻ cùng với ba người họ.
Thế nhưng, thực tại quả tàn khốc.
Vào lễ khai giảng, tôi đã bị Ryuuzaki cướp đi tất cả.
Đùng một cái, ba người con gái tôi thương giờ đã mê mệt Ryuuzaki Ryouma.
Chưa kể, cái gây ức chế hơn nữa là tên kia... Ryuuzaki là một 『Nhân vật chính harem』, quanh tên đó còn nhiều đứa con gái khác nữa kia.
Tuy giờ không có ở đây, nhưng tên đó còn có một hậu bối nhỏ nhắn, rồi cả tiền bối là hội trưởng hội học sinh, cùng năm còn có cả chủ tịch câu lạc bộ Kiếm đạo, và còn nữa, đếm không hết.
Và chưa hết, hiện giờ còn một thành viên harem nữa trong lớp ngoài ba người kia ra.
「Thế nên, tụi tớ định đi mua đồ bơi vào sau giờ học... Shiho nữa, đi cùng không?」
Ryuuzaki đột nhiên quay xuống. Chỗ ngồi ngay sau lưng thuộc về thành viên lâu đời nhất trong dàn harem của cậu ta, Shimotsuki Shiho - bạn thuở nhỏ của Ryuuzaki Ryouma.
「.........?」
Nghe lời mời từ Ryuuzaki, cô gái lúc nào cũng gục mặt xuống bàn ngủ kia ngước mặt lên, trưng ra một vẻ mặt khó chịu. Cô là một đứa con gái xinh đẹp có mái tóc mang sắc tố bạc, có vẻ như do có dòng máu Bắc Âu.
Mỏng manh, hay nói đúng hơn là... thanh tú, một cô gái nhìn trong suốt như thuỷ tinh.
Không hề khoa trương khi bảo cô là người có diện mạo đứng đầu toàn trường. Người con gái đó là bạn thuở nhỏ của Ryuuzaki. Chả biết độ may mắn với phái nữ của tên đấy lớn đến mức nào nữa.
「Lại ngủ nữa hả? Thật tình, Shiho lúc nào cũng buồn ngủ nhỉ」
Ryuuzaki vừa cười vừa đưa tay ra. Cậu ta định xoa đầu, nhưng liền bị cô hất nhẹ đi với vẻ mặt hơi khó chịu.
「.........Gì đấy?」
Cô hỏi lại cậu ta với một khuôn mặt không cảm xúc.
Shimotsuki lúc nào cũng thế, thường hay yên lặng, chả bao giờ nói gì trừ phi có ai hỏi.
Có vẻ như Ryuuzaki thật sự đem lòng yêu cô ấy.
Có khi còn nhiều hơn cả ba người kia... à không, đúng hơn là tên đó thích Shimotsuki nhiều hơn mọi đứa con gái khác.
Thế nhưng, câu trả lời của Shimotsuki lúc nào cũng như nhau.
「.........Thôi」
Chỉ một từ, rồi lại gục mặt xuống bàn. Cô vùi đầu vào hai cánh tay rồi bắt đầu ngủ tiếp.
Tuy không rõ cô đang nghĩ gì, nhưng ý định 「Không đi đâu」 thì có thể cảm nhận được rõ ràng.
「Vậy à? Thế thì, lần sau tớ lại mời nhé?」
Có vẻ như Ryuuzaki đã quen với việc bị từ chối. Cậu ta quay lại phía trước, rồi tiếp tục nói chuyện với ba người kia.
Quan sát cái cảnh đó từ góc lớp... đã trở thành chuyện thường nhật của tôi, Nakayama Koutarou.
Kể từ khi vào cấp ba đến giờ, khoảng chừng 1 tháng đã trôi qua.
Và cũng kể từ khi gặp Ryuuzaki đến giờ, mỗi ngày của tôi đều như thế này.
Chắc sẽ là chém gió nếu tự huyễn là mình không thấy cô đơn.
Những người tôi yêu thương giờ đã say đắm người khác. Thật sự quá đau đớn để tôi có thể ra vẻ rằng bản thân không sao.
Vào cấp ba rồi, tôi mới nhận ra rằng bản thân chả phải nhân vật chính gì sất.
Rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một thằng 『Nhân vật phụ』quèn mà thôi.
Một vai phụ trong story[note41819], không viết nên được câu chuyện gì cho đời. Hay có khi cũng chỉ là một đạo cụ làm tăng sức hút cho các nhân vật khác không chừng.
Tôi chắc hẳn cũng chỉ là hòn đá lót đường cho Ryuuzaki Ryouma mà thôi.
Một 『công cụ』 để giới thiệu nhân vật chính thật sự, Ryouma, với sự quyến rũ của mình, có thể hút hồn Azusa, Yuzuki và cả Kirari, những người con gái bị bẫy bởi tên nhân vật chính giả mạo là tôi.
(Aaaa.... Muốn có bạn gái quá...)
Tôi muốn yêu.
Tôi muốn khiến người tôi yêu được hạnh phúc, và cũng muốn bản thân được hạnh phúc.
Thế nhưng, có vẻ không thể có lần thứ hai nữa rồi.
Vì những người tôi yêu, giờ đã yêu người khác mất rồi――
Danh sách chương