Ngạc nhiên thay, Shimotsuki Shiho lại là một cô gái cầu kỳ về chuyện ăn uống.
「Lúc nào cũng ăn bento ở cửa hàng tiện lợi là không được đâu đó, Koutarou-kun? Phải ăn nhiều đồ ngon và bổ hơn đi, vì cậu có nghĩa vụ phải sống lâu nữa mà」
Vào những ngày nghỉ, chuyện ăn trưa tại nhà tôi đã trở thành thói quen thường ngày của cô.
Mà vì tôi với Azusa đều chẳng biết nấu nên bữa ăn của hai anh em thường là bento, đồ ăn kèm hay đồ ăn liền tại siêu thị hoặc cửa hàng tiện lợi.
Chính vì lý đo đó mà những bữa trưa tại nhà Nakayama toàn nhận phải lời phàn nàn từ Shiho.
「Tớ không cho phép cậu ăn mớ đồ có hại kia rồi thăng thiên trước cả tớ đâu đó. Chuyện mà thành ra thế thì tớ chỉ còn có nước cùng đi, cùng vô hòm và sống hạnh phúc ở kiếp sau thôi」
「Nặng nề thế...」
Tình yêu quả là nặng nề quá đi.
Tôi thì muốn Shiho vẫn sống một đời vui vẻ cho dù mình có không còn, nhưng chắc hẳn là cô chẳng chịu nổi cô đơn đâu.
Vậy nên tôi không được đi trước, và dĩ nhiên tôi cũng chẳng muốn đi sau, thế là cuối cùng lại đi đến một kết luận lạ lùng rằng cả hai sẽ cùng nhau chầu trời.
「Dù sẽ mãi bên cậu, nhưng tận hưởng cõi đời này thêm cũng được mà. Vậy nên hãy ăn đồ ăn bổ dưỡng nào? Ví dụ như...... Chocolate chẳng hạn!」
Ờ ha.
Biết ngay mà, cái cô này chỉ là muốn ăn bánh kẹo mà thôi.
「......Do Satsuki-san khắt khe mà cậu mới qua nhà tớ để ăn toàn bánh kẹo, với tớ thì tớ thấy chẳng tốt cho sức khoẻ đâu」
Mẹ Shiho - Satsuki-san về cơ bản là một người chiều chuộng con gái.
Chỉ trừ những bữa ăn, mỗi điều đó là Satsuki-san khắt khe không cho cậu ấy nhồi đầy bụng toàn bánh kẹo, nước hoa quả hay đồ ăn vặt.
Với một người về cơ bản là mê đồ ngọt như Shiho thì cô có lẽ là đang bất mãn về điều đó.
「Hừ. Koutarou-kun lại định làm tớ khốn đốn bằng mấy lời đúng đắn rồi nhỉ. Tớ sẽ không cho phép chuyện đó đâu nha. Vì con người ta có cảm xúc đó? Con người là sinh vật mà dù chuyện có đúng đắn tới đâu, một khi con tim chối bỏ thì nhất định sẽ không bao giờ chấp nhận mà」**
「Nói lời đúng đắn thì sẽ khốn đốn à...... Con người phiền phức thật nhỉ」
「Chuẩn rồi đó. Thật tình...... đúng là phiền phức ha」
À không đâu, nói cho đúng thì chỉ có mỗi Shiho là phiền phức thôi.
Mà Shiho đúng là bất công thật, tại vì vẫn đáng yêu dù có quơ đũa cả nắm thế kia mà.
「Mà tớ cũng mua bento cho Shiho rồi đó, cậu không ăn à?」
「......Tại nó dở òm à. Nếu phải ăn cái này thì tớ thà ăn chocolate còn hơn」
Shiho ngoảnh mặt đi chẳng chịu nhận bento dù tôi có đưa.
「Ưư...... sao mama lại chẳng làm bento vào ngày nghỉ cho tớ thế. Tớ yêu đồ ăn mama nấu nhất mà...... thế mà người đó lại bảo là không có thời gian làm bento do bận làm nũng với papa đấy? Người lớn gì mà cứ như trẻ con vậy」
「Shiho mà cũng nói vậy được à」
Với tớ thì cậu mới là người giống trẻ con nhất đấy.
Mà chỉ ra là cổ sẽ căng rồi chối ngay, thế nên tôi sẽ không nói gì.
「Thế sao giờ? Chúng ta đâu thể nào để Satsuki-san nấu cho mãi đúng không?」
Trong phát ngôn đó chẳng có ý đồ gì cả.
Mà tuy chỉ là lỡ miệng nói thế...... nhưng nghĩ kỹ thì đó lại là những lời giả định về tương lai.
Phát ngôn đó cứ như đã tập xác định rằng tôi sẽ cưới Shiho ấy.
Việc tôi chẳng thường hay nói về mấy chuyện mông lung thế này có lẽ cũng đã làm Shiho ngạc nhiên.
「He............ nyo?」
Môi cô mấp máy và mặt cô bỗng đỏ bừng lên.
Sắc đỏ lan đến tận tai, và mắt cô xoay vòng vòng trông cứ trong manga ấy.
「Henyo?」
Tôi nghiêng đầu khó hiểu trước tiếng hét kỳ lạ kia.
Khả năng ứng biến của Shiho khá tệ...... hay đúng hơn là yếu. Cô yếu trước những sự kiện xảy ra đột ngột.
Đó là lý do tại sao mà hành động của cô đã trở nên đáng ngờ.
「L-lại làm cái trò đó để khiến tớ hồi hộp rồi......! Đúng là cái đồ sát gái. Nói này nói nọ thì Koutarou-kun hoá ra lại đang nghĩ về tương lai cùng với tớ nhỉ......♪ Mồ, đừng có đáng yêu vậy chứ. Tớ hạnh phúc tới nỗi không thể kìm lại được nụ cười toe toét này rồi nè」
Thường thì tôi hay bị cô xoay như dế để rồi rối hết cả đầu...... nhưng do lâu lâu trả đũa là sẽ được coi những phản ứng thú vị như này, nên tính ra cũng vui.
Cũng là do được thấy điểm đáng yêu của Shiho mà tôi đã thoả mãn, dù ban đầu chẳng nhắm đến vụ này.
「Ufufu♪ Tương lai à...... Phải rồi nhỉ. Tớ phải học nấu ăn thôi, đâu thể để mama nấu mãi cho được. Nhưng mà mỗi tớ thì hông được đâu? Cả Koutarou-kun cũng cùng nấu nào! Nếu là hai đứa mình thì nhất định sẽ nấu được những món ăn tuyệt vời đó」
Và như thế, chúng tôi tiếp tục ăn trong khi bàn luận về tương lai.
Dù đã ngán bento từ cửa hàng tiện lợi...... nhưng chẳng hiểu sao hôm nay tôi lại thấy nó ngon đến lạ kỳ.
Chắc hẳn cũng là vì bên cạnh có Shiho.
Miễn là có cô, thì ăn gì cũng thấy ngon hết――
「Lúc nào cũng ăn bento ở cửa hàng tiện lợi là không được đâu đó, Koutarou-kun? Phải ăn nhiều đồ ngon và bổ hơn đi, vì cậu có nghĩa vụ phải sống lâu nữa mà」
Vào những ngày nghỉ, chuyện ăn trưa tại nhà tôi đã trở thành thói quen thường ngày của cô.
Mà vì tôi với Azusa đều chẳng biết nấu nên bữa ăn của hai anh em thường là bento, đồ ăn kèm hay đồ ăn liền tại siêu thị hoặc cửa hàng tiện lợi.
Chính vì lý đo đó mà những bữa trưa tại nhà Nakayama toàn nhận phải lời phàn nàn từ Shiho.
「Tớ không cho phép cậu ăn mớ đồ có hại kia rồi thăng thiên trước cả tớ đâu đó. Chuyện mà thành ra thế thì tớ chỉ còn có nước cùng đi, cùng vô hòm và sống hạnh phúc ở kiếp sau thôi」
「Nặng nề thế...」
Tình yêu quả là nặng nề quá đi.
Tôi thì muốn Shiho vẫn sống một đời vui vẻ cho dù mình có không còn, nhưng chắc hẳn là cô chẳng chịu nổi cô đơn đâu.
Vậy nên tôi không được đi trước, và dĩ nhiên tôi cũng chẳng muốn đi sau, thế là cuối cùng lại đi đến một kết luận lạ lùng rằng cả hai sẽ cùng nhau chầu trời.
「Dù sẽ mãi bên cậu, nhưng tận hưởng cõi đời này thêm cũng được mà. Vậy nên hãy ăn đồ ăn bổ dưỡng nào? Ví dụ như...... Chocolate chẳng hạn!」
Ờ ha.
Biết ngay mà, cái cô này chỉ là muốn ăn bánh kẹo mà thôi.
「......Do Satsuki-san khắt khe mà cậu mới qua nhà tớ để ăn toàn bánh kẹo, với tớ thì tớ thấy chẳng tốt cho sức khoẻ đâu」
Mẹ Shiho - Satsuki-san về cơ bản là một người chiều chuộng con gái.
Chỉ trừ những bữa ăn, mỗi điều đó là Satsuki-san khắt khe không cho cậu ấy nhồi đầy bụng toàn bánh kẹo, nước hoa quả hay đồ ăn vặt.
Với một người về cơ bản là mê đồ ngọt như Shiho thì cô có lẽ là đang bất mãn về điều đó.
「Hừ. Koutarou-kun lại định làm tớ khốn đốn bằng mấy lời đúng đắn rồi nhỉ. Tớ sẽ không cho phép chuyện đó đâu nha. Vì con người ta có cảm xúc đó? Con người là sinh vật mà dù chuyện có đúng đắn tới đâu, một khi con tim chối bỏ thì nhất định sẽ không bao giờ chấp nhận mà」**
「Nói lời đúng đắn thì sẽ khốn đốn à...... Con người phiền phức thật nhỉ」
「Chuẩn rồi đó. Thật tình...... đúng là phiền phức ha」
À không đâu, nói cho đúng thì chỉ có mỗi Shiho là phiền phức thôi.
Mà Shiho đúng là bất công thật, tại vì vẫn đáng yêu dù có quơ đũa cả nắm thế kia mà.
「Mà tớ cũng mua bento cho Shiho rồi đó, cậu không ăn à?」
「......Tại nó dở òm à. Nếu phải ăn cái này thì tớ thà ăn chocolate còn hơn」
Shiho ngoảnh mặt đi chẳng chịu nhận bento dù tôi có đưa.
「Ưư...... sao mama lại chẳng làm bento vào ngày nghỉ cho tớ thế. Tớ yêu đồ ăn mama nấu nhất mà...... thế mà người đó lại bảo là không có thời gian làm bento do bận làm nũng với papa đấy? Người lớn gì mà cứ như trẻ con vậy」
「Shiho mà cũng nói vậy được à」
Với tớ thì cậu mới là người giống trẻ con nhất đấy.
Mà chỉ ra là cổ sẽ căng rồi chối ngay, thế nên tôi sẽ không nói gì.
「Thế sao giờ? Chúng ta đâu thể nào để Satsuki-san nấu cho mãi đúng không?」
Trong phát ngôn đó chẳng có ý đồ gì cả.
Mà tuy chỉ là lỡ miệng nói thế...... nhưng nghĩ kỹ thì đó lại là những lời giả định về tương lai.
Phát ngôn đó cứ như đã tập xác định rằng tôi sẽ cưới Shiho ấy.
Việc tôi chẳng thường hay nói về mấy chuyện mông lung thế này có lẽ cũng đã làm Shiho ngạc nhiên.
「He............ nyo?」
Môi cô mấp máy và mặt cô bỗng đỏ bừng lên.
Sắc đỏ lan đến tận tai, và mắt cô xoay vòng vòng trông cứ trong manga ấy.
「Henyo?」
Tôi nghiêng đầu khó hiểu trước tiếng hét kỳ lạ kia.
Khả năng ứng biến của Shiho khá tệ...... hay đúng hơn là yếu. Cô yếu trước những sự kiện xảy ra đột ngột.
Đó là lý do tại sao mà hành động của cô đã trở nên đáng ngờ.
「L-lại làm cái trò đó để khiến tớ hồi hộp rồi......! Đúng là cái đồ sát gái. Nói này nói nọ thì Koutarou-kun hoá ra lại đang nghĩ về tương lai cùng với tớ nhỉ......♪ Mồ, đừng có đáng yêu vậy chứ. Tớ hạnh phúc tới nỗi không thể kìm lại được nụ cười toe toét này rồi nè」
Thường thì tôi hay bị cô xoay như dế để rồi rối hết cả đầu...... nhưng do lâu lâu trả đũa là sẽ được coi những phản ứng thú vị như này, nên tính ra cũng vui.
Cũng là do được thấy điểm đáng yêu của Shiho mà tôi đã thoả mãn, dù ban đầu chẳng nhắm đến vụ này.
「Ufufu♪ Tương lai à...... Phải rồi nhỉ. Tớ phải học nấu ăn thôi, đâu thể để mama nấu mãi cho được. Nhưng mà mỗi tớ thì hông được đâu? Cả Koutarou-kun cũng cùng nấu nào! Nếu là hai đứa mình thì nhất định sẽ nấu được những món ăn tuyệt vời đó」
Và như thế, chúng tôi tiếp tục ăn trong khi bàn luận về tương lai.
Dù đã ngán bento từ cửa hàng tiện lợi...... nhưng chẳng hiểu sao hôm nay tôi lại thấy nó ngon đến lạ kỳ.
Chắc hẳn cũng là vì bên cạnh có Shiho.
Miễn là có cô, thì ăn gì cũng thấy ngon hết――
Danh sách chương