Ryuuzaki Ryouma là một người hết lòng vì người bạn thuở nhỏ Shimotsuki Shiho của mình.
Sự thật rằng cô ăn trưa với một đứa con trai khác khiến cậu hoang mang.
Cậu ta muốn biết.
Tại sao cô lại ở cùng với tôi, và chúng tôi đã làm những gì.
「Không, chẳng có gì cả. Tôi không nghĩ có gì đáng để cậu bận tâm đâu」
Tôi vừa đánh trống lảng vừa suy nghĩ.
Lý do tôi không đưa ra một câu trả lời rõ ràng là vì tuỳ vào câu trả lời, tôi có thể sẽ gây rắc rối cho Shimotsuki mất.
Giả dụ như giờ nói hết ra đi.
Rằng Shimotsuki thực sự rất ghét Ryuuzaki, rồi cô đã kết bạn với tôi, sau đó cả hai cùng nhau ăn trưa ở đây.
Đa số những người bình thường biết bản thân bị ghét như thế sẽ tự động rút lui.
Nhưng Ryuuzaki không phải một người bình thường. Cậu ta là 『Nhân vật chính-sama』 cơ mà.
『Cô ấy ghét mình? Không đâu, chỉ là cô ấy chưa thực sự hiểu mình thôi! Khi đã hiểu mình nà người thế nào thì cổ chắc chắn sẽ yêu mình thôi! Vậy nên, phải tiếp cận nhiều hơn nữa!!』
Sẽ chẳng lạ gì nếu cậu ta nghĩ như thế.
Ryuuzaki có vẻ là kiểu nhân vật chính đó đấy.
Lúc nào cũng lơ ngơ thiếu quyết đoán, nhưng một khi đã quyết là chiến tới cùng, một kiểu sinh vật càng bị dồn ép thì càng có thêm động lực.
Aaaa, đúng là ngứa mắt mà.
Cái tư tưởng một chiều này như thể muốn lấp đi suy nghĩ của đối phương với một áp lực khiến người ta thở không nổi.
Chắc hẳn rằng Shimotsuki, đối tượng của "tư tưởng" kia, sẽ chịu khổ còn nhiều hơn cả tôi.
Vậy nên tôi không thể nói ra sự thật, vì Shimotsuki cự tuyệt cậu ta đến thế cơ mà.
Cô gọi một tên nhân vật nền mờ nhạt như tôi là bạn.
Cô nhìn thấy được giá trị của tôi, và quý mến tôi.
Tôi thật sự hạnh phúc, và đồng thời cũng cảm thấy tội lỗi vì không có gì để đền đáp ơn huệ này.
Tôi không thể làm được gì có thể khiến cô hạnh phúc.
Vậy nên, điều tốt nhất tôi có thể làm là cẩn thận để không gây ra thêm rắc rối cho cô.
「Chẳng có gì cả? Ở một nơi không có ai thế này, chỉ hai người, làm gì có chuyện không có gì hết đúng không?... Này, chẳng lẽ Shiho có gì muốn giấu tao à? Bộ có gì rắc rối mà cô ấy không thể nói cho tao à?」
Giờ trả lời sao đây? Phải nói gì với tên nhân vật chính-sama đang ảo tưởng theo hướng có lợi cho bản thân đây?
「Chẳng lẽ Shiho nói chuyện với mày là để tránh làm phiền tao? Thế thì cứ nói đi... Vì là bạn từ nhỏ với nhau, có rắc rối cũng không sao hết. Tao cũng sẽ im lặng về những gì đã xảy ra ở đây, thế nên không sao đâu! Tao giải thích rồi đấy, cứ nói đi!」
Tôi không hiểu sao tên này có thể nghĩ theo hướng tiện lợi đến thế này được.
Giờ chỉ cần nói hớ một chút là toang ngay.
Có lẽ Ryuuzaki đang cực kỳ sốt ruột.
Sâu thẳm trong tim, cậu ta đang lo lắng về tôi.
Nỗi lo rằng... biết đâu, tồn tại đặc biệt với Shimotsuki Shiho lại là tôi.
Đó là lý do cậu ta đang tuyệt vọng tìm kiếm lý do.
Một lý do cậu ta chấp nhận được.
Vậy thì―― tôi sẽ xoá bỏ nó.
Tôi phải xoá bỏ sự tồn tại của tôi khỏi ý thức của cậu ta.
Chỉ cần không có tôi, Shimotsuki sẽ trở lại là Shimotsuki của thường ngày.
Với Ryuuzaki, đó là thanh mai trúc mã yếu đuối mà cậu ta đem lòng yêu, và cậu ta có thể yên tâm không can thiệp quá nhiều.
Đúng vậy.
Tôi chỉ cần xoá đi tồn tại đang dần bành trướng trong suy nghĩ của Ryuuzaki là tôi.
Chỉ cần thế thôi cũng đủ tốt rồi.
Lợi thế của một nhân vật nền chính là tồn tại yếu ớt của nó... chỉ đơn giản vậy thôi――
Sự thật rằng cô ăn trưa với một đứa con trai khác khiến cậu hoang mang.
Cậu ta muốn biết.
Tại sao cô lại ở cùng với tôi, và chúng tôi đã làm những gì.
「Không, chẳng có gì cả. Tôi không nghĩ có gì đáng để cậu bận tâm đâu」
Tôi vừa đánh trống lảng vừa suy nghĩ.
Lý do tôi không đưa ra một câu trả lời rõ ràng là vì tuỳ vào câu trả lời, tôi có thể sẽ gây rắc rối cho Shimotsuki mất.
Giả dụ như giờ nói hết ra đi.
Rằng Shimotsuki thực sự rất ghét Ryuuzaki, rồi cô đã kết bạn với tôi, sau đó cả hai cùng nhau ăn trưa ở đây.
Đa số những người bình thường biết bản thân bị ghét như thế sẽ tự động rút lui.
Nhưng Ryuuzaki không phải một người bình thường. Cậu ta là 『Nhân vật chính-sama』 cơ mà.
『Cô ấy ghét mình? Không đâu, chỉ là cô ấy chưa thực sự hiểu mình thôi! Khi đã hiểu mình nà người thế nào thì cổ chắc chắn sẽ yêu mình thôi! Vậy nên, phải tiếp cận nhiều hơn nữa!!』
Sẽ chẳng lạ gì nếu cậu ta nghĩ như thế.
Ryuuzaki có vẻ là kiểu nhân vật chính đó đấy.
Lúc nào cũng lơ ngơ thiếu quyết đoán, nhưng một khi đã quyết là chiến tới cùng, một kiểu sinh vật càng bị dồn ép thì càng có thêm động lực.
Aaaa, đúng là ngứa mắt mà.
Cái tư tưởng một chiều này như thể muốn lấp đi suy nghĩ của đối phương với một áp lực khiến người ta thở không nổi.
Chắc hẳn rằng Shimotsuki, đối tượng của "tư tưởng" kia, sẽ chịu khổ còn nhiều hơn cả tôi.
Vậy nên tôi không thể nói ra sự thật, vì Shimotsuki cự tuyệt cậu ta đến thế cơ mà.
Cô gọi một tên nhân vật nền mờ nhạt như tôi là bạn.
Cô nhìn thấy được giá trị của tôi, và quý mến tôi.
Tôi thật sự hạnh phúc, và đồng thời cũng cảm thấy tội lỗi vì không có gì để đền đáp ơn huệ này.
Tôi không thể làm được gì có thể khiến cô hạnh phúc.
Vậy nên, điều tốt nhất tôi có thể làm là cẩn thận để không gây ra thêm rắc rối cho cô.
「Chẳng có gì cả? Ở một nơi không có ai thế này, chỉ hai người, làm gì có chuyện không có gì hết đúng không?... Này, chẳng lẽ Shiho có gì muốn giấu tao à? Bộ có gì rắc rối mà cô ấy không thể nói cho tao à?」
Giờ trả lời sao đây? Phải nói gì với tên nhân vật chính-sama đang ảo tưởng theo hướng có lợi cho bản thân đây?
「Chẳng lẽ Shiho nói chuyện với mày là để tránh làm phiền tao? Thế thì cứ nói đi... Vì là bạn từ nhỏ với nhau, có rắc rối cũng không sao hết. Tao cũng sẽ im lặng về những gì đã xảy ra ở đây, thế nên không sao đâu! Tao giải thích rồi đấy, cứ nói đi!」
Tôi không hiểu sao tên này có thể nghĩ theo hướng tiện lợi đến thế này được.
Giờ chỉ cần nói hớ một chút là toang ngay.
Có lẽ Ryuuzaki đang cực kỳ sốt ruột.
Sâu thẳm trong tim, cậu ta đang lo lắng về tôi.
Nỗi lo rằng... biết đâu, tồn tại đặc biệt với Shimotsuki Shiho lại là tôi.
Đó là lý do cậu ta đang tuyệt vọng tìm kiếm lý do.
Một lý do cậu ta chấp nhận được.
Vậy thì―― tôi sẽ xoá bỏ nó.
Tôi phải xoá bỏ sự tồn tại của tôi khỏi ý thức của cậu ta.
Chỉ cần không có tôi, Shimotsuki sẽ trở lại là Shimotsuki của thường ngày.
Với Ryuuzaki, đó là thanh mai trúc mã yếu đuối mà cậu ta đem lòng yêu, và cậu ta có thể yên tâm không can thiệp quá nhiều.
Đúng vậy.
Tôi chỉ cần xoá đi tồn tại đang dần bành trướng trong suy nghĩ của Ryuuzaki là tôi.
Chỉ cần thế thôi cũng đủ tốt rồi.
Lợi thế của một nhân vật nền chính là tồn tại yếu ớt của nó... chỉ đơn giản vậy thôi――
Danh sách chương