Cuối cùng thì tâm trí tôi cũng thông suốt.

Cuối cùng thì tôi cũng được giải thoát khỏi bao nhiêu trăn trở, bế tắc và bất an trói buộc lấy mình.

「......Nakayama? Giờ cậu đã 『thấy được』 rõ rồi nhỉ?」

Có lẽ Kurumizawa-san cũng cảm nhận được có gì đó đã thay đổi.

Để đáp lại câu hỏi dò kia, tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy rồi gật đầu một cách dứt khoát.

「Ừm. Tôi―― thấy rõ rồi」

Tất nhiên là không đi cùng "Tôi nghĩ vậy".

Vì giờ đây, tôi đã thấy rõ được hành động của bản thân tôi.

Lối tư duy theo hướng câu chuyện thì sẽ ra sao giờ đã không còn nữa.

Tôi đã có thể tự đưa ra quyết định với tư cách là 『Nakayama Koutarou』 ở hiện thực.

「Trong mắt cậu tớ thế nào vậy?」

「......Cô là một người tốt. Không chỉ thế, cô còn rất mạnh mẽ」

「Cũng được. Ít ra cũng phải biết tớ không chỉ là một 『nhân vật tsundere thất tình có quá khứ không trọn vẹn』 nghe chưa?」

「Tất nhiên rồi」

Chỉ miêu tả là một tsundere thì quá phí phạm đi.

Người con gái tên Kurumizawa Kururi trên thực tế lại thật thà, sống tình cảm và rất mạnh mẽ.

Mạnh mẽ qua việc dẫu thất tình vẫn vượt qua được hết.

Mạnh mẽ qua việc lấy quá khứ làm bàn đạp để sống cho hiện tại.

「Cảm ơn cô. Tôi thấy đỡ hơn rồi. Nhờ cô cả đấy」

「Tớ chưa làm gì đáng để cậu cảm ơn hết...... Ấy, khoan! Câu vừa rồi nghe có tsundere không nhỉ? Tớ không định nói vậy đâu nhá」

「Tôi thì lại thấy giống giống」

「Ra đây là nguyên nhân tớ bị con hầu chết tiệt bảo 『tsundere』. Hầy......」

Nhìn Kurumizawa-san thở dài chán nản, tôi như trút bỏ được căng thẳng mà bất giác mỉm cười.

「Cuối cùng thì Nakayama cũng bình thường lại. Phải thế chứ, cậu cứ cười dịu dàng như vậy là được」

Kurumizawa-san nhìn tôi, mỉm cười như đã an tâm.

「Về cơ bản tớ là một người ghét con người. Đó là lý do người tớ có thể thích như cậu chỉ có một vài thôi. Vậy nên...... tớ sẽ vui lắm nếu sau này ta vẫn có thể là bạn」

......Nghĩ lại mới thấy, từ khi đến đây Kurumizawa-san đã luôn tử tế với tôi.

À không, chắc là từ trước nữa vì người mời tôi đến bãi biển tư này ngay từ đầu cũng là cô ấy.

Tôi cứ tưởng cô ấy sống rất tốt bụng, nhưng tôi được đối xử như vậy hóa ra lại vì Kurumizawa-san có tình cảm với tôi.

Tất nhiên tình cảm ở đây không phải tình cảm yêu đương.

「Tớ nghĩ cậu là người tớ có thể làm bạn. Và còn cả Shimotsuki với em gái cậu nữa...... Nghĩ đến việc họ là những người thân thiết với cậu, tự nhiên tớ lại không mặc kệ họ được」

――Coi bộ cô ấy xem tôi, à không...... xem chúng tôi như là bạn của mình.

Kurumizawa-san đúng là một người sống rất tình cảm.

Những trở ngại để thành bạn có lẽ sẽ rất cao và tôi không nghĩ cô ấy sẽ mở lòng ngay lập tức. Nhưng một khi đã mở lòng trao đi niềm tin, tôi nghĩ cô ấy sẽ trở thành mối thân tình có thể kéo dài mãi.

「Tôi cũng vậy, thật sự rất vui khi được làm bạn với một người đáng tin cậy như Kurumizawa-san」

「Phải phải, cậu cứ trông cậy vào tớ. Nhìn tớ vậy thôi chứ làm gì cũng nghiêm túc lắm, ít nhất thì cũng vậy...... nếu so với Shimotsuki và em gái cậu, nhỉ」

「Ừm. Có cô trông chừng hai người họ thật đúng là đỡ mà. Có những lúc tôi chẳng thể quản nổi nếu chỉ có mỗi tôi......」

「Vì quá dịu dàng nên không thể nặng lời thì đúng chất của cậu thật. Thôi, cậu yên tâm, cứ trông cậy vào tớ. Thẳng thắn vào những những lúc cần thiết thì đúng với con người tớ rồi」

......Cảm ơn nhé, Kurumizawa-san.

Cô đánh giá tôi là một người 『dịu dàng』.

Nhưng Kurumizawa-san cũng 『dịu dàng』 mà, theo một cách khác với tôi.

Khác ở chỗ vì nghĩ cho người khác mà có thể nghiêm khắc nặng lời ấy.

Cô có thể nói những gì cần phải nói, nói bất chấp khả năng bị ghét bỏ.

Một người con gái dịu dàng, và cũng thật mạnh mẽ biết bao.

Dù sao thì nhờ Kurumizawa-san mà những bối rối trong tôi đã không còn.

Lòng thầm cảm ơn cô ấy, tôi nghĩ về những gì cần làm từ giờ trở đi.

Tiếp sau đây, những gì tôi cần làm...... chính là nói chuyện với Shiho――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện