――Shimotsuki Shiho rất thích lái xe.

Một phần vì mẹ cô cũng là một người thích lái xe, dẫn đến suốt từ bé cô thường hay tham gia vào những hành trình dài cùng mẹ mình.

Có lẽ do vậy mà Shiho mới hứng thú với chuyện lái xe.

Không bao lâu nữa là cô lên mười tám, mà mười tám là đủ tuổi để lấy một cái bằng lái phổ thông rồi.

Cô muốn có được bằng càng sớm càng tốt nếu có thể, đó là lý do cô bất chấp hỏi ý kiến mẹ.

「Bằng lái xe á? Được mà, con cứ lấy đi?」

「Ơ, được thật hả mama?」

Một câu trả lời ngay tức thì và nằm ngoài dự đoán. Mẹ của Shiho―― Shimotsuki Satsuki nhìn cô với ánh mắt thích thú.

「Hồi mẹ lấy bằng cũng là năm nhất đại học như con lúc này thôi, giờ Shii-chan cũng giống mẹ thì lại được quá ấy chứ」

「Yay!」

Ban đầu Shiho còn hồn nhiên nhảy cẫng lên vui mừng.

Nhưng không lâu sau, cô khựng lại như vừa nhớ ra chuyện gì đó rất đáng quan ngại.

「A, nhưng mà, tiền thì sao......?」

Việc học lấy bằng lái tiêu tốn một số tiền khá lớn.

Đó không phải số tiền mà một gia đình trung lưu có thể thoải mái đưa ra.

Ít nhất thì với hộ gia đình cực cực bình thường như nhà Shimotsuki, khoản phí đó chắc chắn sẽ rất căng.

「Con lo gì chứ. Tiền thưởng của bố vẫn còn mà」

「Ơ, con nhớ papa bảo muốn mua một cây gậy đánh golf mới......」

「Mẹ chưa nghe vụ đó bao giờ. Với lại bố con chắc chắn sẽ ưu tiên hạnh phúc của cô con gái đáng yêu nhà mình hơn đấy」

「Vậy ạ! Thế thì may quá~...... Chừng nào papa về con phải cảm ơn thật đàng hoàng mới được」

「Đúng rồi. Mẹ tin bố sẽ vui lắm cho coi」

Và thế là Shiho đã có thể đi học bằng lái xe, với cái giá là sự xa hoa nhỏ nhoi của một ông bố nào đó.

「À mama! Nếu con lấy được bằng, mama cho con mượn xe nha? Con có hứa sẽ chở Koutarou-kun ấy mà......」

「Hẹn hò trên xe à, nghe tuyệt đấy nhỉ...... Tất nhiên là được rồi. Sau Koutarou là tới bố mẹ đấy nhé?」

「Dạ! Papa với mama cứ hóng đi là vừa」

Vậy là kế hoạch cho kỳ nghỉ hè của Shiho đã được quyết.

Nhưng mừng chưa được lâu, vẻ mặt của Shiho liền tối sầm đi khi nhớ tới kỳ nghỉ hè.

「......Hè này Koutarou-kun sẽ ra nước ngoài khoảng một tháng. Hình như là đến chỗ mẹ cậu ấy để học tập」

――Đúng là như vậy.

Ngay sau khi kỳ nghỉ hè bắt đầu, Koutarou sẽ đến Mỹ - nơi mẹ cậu đang ở.

「Thế là một tháng không được gặp nhau rồi」

「Dạ...... Hic. Buồn quá đi~」

Nhân tiện thì kỳ nghỉ hè vẫn còn cách thời điểm hiện tại một tháng.

Chuyện vẫn chưa đến, vậy mà Shiho đã tưởng tượng ra cảnh lúc đó rồi nước mắt dài nước mắt ngắn rồi.

「Koutarou-kun bảo tương lai muốn làm công việc liên quan đến nước ngoài, thế nên cậu ấy cần nói được tiếng Anh」

「Giỏi thật đấy. Đúng là bạn trai của Shii-chan」

「Dạ. Giỏi thì giỏi thật, cơ mà...... Con không thích thế này đâuu」

Mặt Shiho đượm buồn khi nghĩ về người yêu của mình.

Không được gặp Koutarou khiến một tháng không dài trở thành quá dài với Shiho.

Thấy thế, Satsuki dịu dàng xoa đầu Shiho đang buồn rầu.

「Thôi nào...... Con cứ buồn vậy thì sao Koutarou dám đi chứ. Sao con không cố gắng học, lấy cái bằng để Koutarou hết hồn một phen đi?」

Những lời nghiêm khắc trái ngược với cử chỉ dịu dàng.

Cô nói vậy là để tốt cho Shiho, chứ chỉ nuông chiều không thôi thì chẳng thể nào là giáo dục được.

Nghe thấy vậy, Shiho ngẩng đầu lên.

「Mama nói đúng. Để không khiến Koutarou-kun khó xử, con phải tiễn cậu ấy bằng một nụ cười mới được!」

Nghe thấy vậy, Shiho vâng lời hết buồn ngay lập tức.

Nhìn cô con gái vì Koutarou mà kiềm chế sự ích kỷ của bản thân, Satsuki trông vô cùng tự hào.

「Shii-chan giỏi lắm. Cứ giữ vững phong độ nhé...... Con đúng là con gái của darling mà」

「Ehehe~」

Chẳng bao lâu nữa Shiho sẽ lên mười tám.

Nhưng bất kể là sắp đến cái tuổi được coi là người lớn này, nụ cười của Shiho vẫn ngây thơ đáng yêu như mọi khi――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện