Giá trị kì vọng
Thêm số vào chỗ trống khi bạn tự nhủ, ‘Mình chắc chắn sẽ tung ít nhất ra___.’
Đối với 2D6, đây là 7, kết quả trung bình. Do đó, nhiều trò tabletop game cân bằng độ khó của chúng xung quanh các loại giá trị này.
Tuy nhiên, xác suất chỉ có xu hướng hướng tới kết quả mong đợi sau vô số lần lặp lại, do đó những người xui khủng khiếp vẫn tồn tại và có thể được tìm thấy ở khắp mọi nơi.
-
Tôi tin rằng mỗi người đều có một hai thói quen xấu mà dường như họ không thể bỏ được. Của tôi đầu tiên là tôi bốc đồng. Thứ hai là việc có một chiếc ví đầy có xu hướng làm tôi quá phung phí.
“Thiệt tình, cậu ta đâu rồi?”
“Thôi nàooooo, cậu đang ở đâu, Erich?”
“Cậu ấy là đứa cuối cùng còn lại…”
Và bây giờ, tật xấu không thể sửa chữa của tôi đã lộ rõ. Tôi không thể tin được là mình đã lấy Stealth(Lén lút), Perception Block(Chặn nhận thức) và Silent Steps(Bước thầm lặng) để chơi trò trốn tìm...!
Tôi thực sự là một tên đại ngốc. Thật không thể tin rằng tôi đã mua các kỹ năng vì tôi sắp bị phát hiện và không muốn thua cuộc. Lãng phí đến mức nào cũng có giới hạn chứ! Mà tôi lại vừa nói rất hùng hồn về nhu cầu hợp lý về phương hướng chỉ một lúc trước... Tôi đã đi đâu rồi?
Lần này, những kỹ năng mà tôi đã nhúng tay vào sẽ tiếp tục hữu ích trong những tình huống khác, nhưng cứ tình hình này, cuối cùng tôi nhất định sẽ tự đẩy mình vào hủy hoại. Chúng đều là những kỹ năng cấp thấp từ mục Võ thuật. Không giống như các kỹ năng dành riêng cho công việc của một thợ săn hay sát thủ, những kỹ năng này tương đối rẻ, do đó tôi cứ tiếp tục lấy hết cái này đến cái khác.
Tôi đã dừng lại ở mức III: Tập sự ở mỗi cái, nhưng chỉ riêng thế đã thổi bay cả tuần làm việc nhà nghiêm túc. Sự thiếu tự chủ của tôi thật đáng kinh ngạc.
Tôi thấy mình đang ở trong khu rừng ở ngoại ô bang. Màu xanh đầu hè bao quanh tôi không hoàn toàn tự nhiên, vì khu rừng được bảo tồn bằng những nỗ lực trồng lại, nhưng đó cũng có nghĩa là khu vực này an toàn hơn hầu hết. Tất nhiên, sẽ rất nguy hiểm nếu đi lạc gần khu vực của tiều phu, nhưng khu rừng này giống như một sân chơi. Đây là nơi tất cả trẻ em của bang đến chơi, và tôi cũng không ngoại lệ. Khi tôi lên sáu tuổi, cha mẹ tôi đã cho phép tôi đi xa nhà hơn, và tôi bắt đầu hòa nhập với những người hàng xóm của mình ở đây.
Trò chơi chúng tôi lựa chọn là cáo và ngỗng, một biến thể kết hợp giữa trốn tìm và đuổi bắt. Nói một cách đơn giản, mỗi con ngỗng bị bắt trở thành một con cáo, nghĩa là số lượng kẻ truy đuổi tăng lên sau mỗi lần bắt. Các quy tắc được xác định khá lỏng lẻo và việc từ bỏ vị trí ẩn nấp ban đầu của bạn vẫn được chấp nhận. Tôi nghe một bầy cáo với kỹ năng Listening(Nghe) của mình (một kỹ năng Võ thuật cấp thấp khác quá hữu ích lâu năm để bị coi là lãng phí... cho dù tôi đã nâng nó lên IV: Tài năng), do đó tôi đã kích hoạt Bước thầm lặng để rón rén trốn thoát mà không làm xào xạc bất kỳ tán lá rải rác nào.
Thành thật mà nói, khả năng học được các kỹ năng như thế này đúng là một món quà trời cho. Đương nhiên, nhiều đặc tính đã bị khóa sau các điều kiện tiên quyết, nhưng tôi có thể mở khóa tất cả các kỹ năng dựa trên Lén lút từ một trò chơi dành cho trẻ em... Không chỉ vậy, giờ đây tôi có thể liên tục kiếm được điểm kinh nghiệm bằng cách luôn bật các kỹ năng của mình.
Tôi từng hy vọng một ngày nào đó có thể lạm dụng một hệ thống như thế này, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại có thể xảy ra một cách hợp pháp. Đó có thể là một trong những cơ chế mà điểm kinh nghiệm được chia tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của tình huống—và xem xét mức độ nghiêm túc của tôi khi tham gia trò chơi này, tôi có thể hiểu tại sao tỷ lệ lại cao như vậy. Thêm vài giờ lẩn trốn nữa và tôi có thể bù lại mớ điểm phung phí kia.
...Tất nhiên, việc tôi trở nên quá bốc đồng trong trò chơi trốn tìm với lũ trẻ dù tôi đã tổng cộng gần bốn mươi tuổi vẫn đang gặm nhấm tâm trí tôi. Hiện tại, tôi quyết định nói với bản thân rằng tất cả chỉ vì mục đích kiếm thêm điểm kinh nghiệm. Tôi sẽ để nó cho con số ngày càng tăng kia để chứng minh nền tảng đạo đức cao cả của mình. Tuy nhiên, tôi không thể cho phép mình tự phụ, nếu không tôi có nguy cơ trở nên lỏng lẻo hơn trước trong việc tiêu điểm. Ý nghĩ rằng tôi có thể mua sắm quá hăng hái vì thu nhập tăng nhanh khiến tôi khiếp sợ. Ký ức về việc nhận được một hộp đầy những thực phẩm chức năng đắt tiền sau khi tôi quên mất mình đã đặt hàng khiến tôi toát mồ hôi lạnh.
Tôi giữ khoảng cách giữa mình và những đứa trẻ khác để dành một chút thời gian rèn luyện tính kỷ luật của mình, thì đột nhiên tôi nhận thấy có thứ gì đó phía sau mình. Cái gì đó không phải là sự hiện diện ma quái; Tôi đã nghe thấy tiếng lạo xạo, giòn tan của một chiếc lá rơi dưới chân.
“Bắt được rồiiii!” nó kêu lên, và đó là dấu chấm hết cho tôi.
“Ái chà!”
“Cái gì đó” lao vào tôi từ phía sau. Lúc đó tôi đang ngồi xổm nên cú va chạm bất ngờ khiến tôi ngã nhào về phía trước. Tôi rất vui vì tôi đã nâng cấp Sức bền lên VII: Xuất sắc và đưa Breakfall(P/s: cách ngã không bị thương trong võ thuật) lên V: Thành thạo. Tôi biết tôi có thể bị thương khi chơi bên ngoài...
“Hì hì, cậu là của tớ!” một cô bé dễ thương tuyên bố, nhìn vào mắt tôi khi tôi nằm trên mặt đất. Khuôn mặt tròn đầy quyến rũ của cô được tô điểm bởi đôi mắt to và chiếc mũi đầy đặn đáng yêu. Khuôn mặt thân thiện này là của Margit, một đứa trẻ khác trong bang lớn hơn tôi hai tuổi.
 
 
“Urgh… Cậu từ đâu đến vậy…?” Tôi rên rỉ.
“Chà, tớ nghĩ rằng cậu sẽ chú ý đến tớ nếu mình gây ra tiếng động, nên tớ đã lẻn ra phía sau cậu một cách lặng lẽ nhất có thể,” cô vui vẻ nói. Với một nụ cười nhe răng, cô ấy nói thêm, “Làm Mensch chắc khó khăn lắm ha, không thể nhìn thấy phía sau.”
Cô gái với bím tóc màu hạt dẻ xinh xắn này không phải là mensch—không phải là con người chút nào. Đầu tiên, không một cú breakfall nào có thể cứu tôi khỏi chấn thương nếu tôi bị một cô gái mensch hơn tôi hai tuổi đè xuống đất. Cô bé tám tuổi nhẹ không thể dò được rời khỏi tôi không một tiếng động và đưa tay cho tôi. Nó ở độ cao hoàn hảo để có thể với tới, nhưng chỉ vì tôi đang bò lổm ngổm trên mặt đất.
“Nào, dậy đi. Này! Mọi người! Tớ đã tìm thấy Erich!!!”
Khi tôi đứng dậy, cô ấy chỉ cao đến thắt lưng của tôi. Đó không phải là một vấn đề bẩm sinh, mà là do chân của cô ấy là của loài nhện: Margit là một arachne. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của tôi với cô ấy là khoảnh khắc mà tôi thực sự tiếp thu khía cạnh giả tưởng của thế giới mà tôi đang sống.
Có ba loại người tồn tại trên thế giới này: loài người như mensch, quỷ tộc có mana để lại cho họ những đặc thù không thể kể xiết (mặc dù tôi có thể đưa ra một số suy luận dựa trên những dòng mô tả của các kỹ năng và đặc tính), và á nhân như Margit. Nhóm cuối cùng này bao gồm những người kết hợp các đặc điểm của con người với các loài khác.
Đế chế Rhine không đưa ra ưu tiên pháp lý nào cho bất kỳ nhóm nào và không hiếm khi thấy nhiều chủng tộc khác nhau cùng tồn tại trong một bang. Trên thực tế, tôi đã nghe nói rằng một tộc hoàng gia của Rhine có dòng máu ma cà rồng, cho nên rõ ràng đó không phải là vấn đề.
 “Ôi, người cậu đầy lá cây rồi.” Margit nhận xét. “Xin lỗi, Erik. Có mấy cái trên mặt cậu nữa. Đây, để tớ lấy cho.”
“Cảm ơn…” tôi nói.
Kết quả là, Margit được coi là bình thường, mặc dù phần thân dưới của cô ấy giống như một con nhện. Tôi gần như phát nổ trong ngạc nhiên khi lần đầu tiên gặp cô ấy, nhưng mọi người xung quanh tôi đều thờ ơ đến mức tôi không mất nhiều thời gian để thấy quen. Dù sao đi nữa, cô ấy là một cô gái bình thường, người chăm sóc tốt cho các thành viên nhỏ tuổi (đừng nhìn tôi) trong nhóm của chúng tôi.
Tôi sẽ thừa nhận rằng tôi đã có một chút... sở thích cho những nhân vật không phải con người trong kiếp trước của mình. Tuy nhiên, Margit khá khác với loại arachne mà tôi đã quen. Tám chân của cô ấy ngắn, mập mạp và được bao phủ bởi những chiếc vỏ sẫm màu, liên tưởng đến một con cua có lông. Chúng khác xa so với đôi chân dài và mảnh khảnh của loài arachne điển hình. Mặc dù cô ấy vẫn còn nhỏ, nhưng cô ấy đang bước vào lần thay lông cuối cùng và trở nên chín mùi (và trước khi bạn có bất kỳ ý tưởng kỳ lạ nào, ý tôi là chín mùi giống như một loại rượu vang hảo hạng là đặc biệt—được coi là mẫu mực của loại rượu này—hiểu chưa?), cho nên cô ấy sẽ không bao giờ phù hợp với khuôn mẫu mà tôi đã quen.
Cơ mà, nó không có gì khác thường; cô ấy đến từ một dòng arachne dựa trên những con nhện trên cạn như nhện nhảy. Mặt khác, các dạng arachne bắt nguồn từ nhện dệt tơ có đôi chân dài cổ điển. Nói một cách quen thuộc hơn, đó là sự khác biệt đơn giản về nguồn gốc.
“Ôi, tớ không lại cậu rồi, Margit…” Tôi thở dài.
“Dĩ nhiên là không,” cô đáp. “Có lẽ cậu sẽ có cơ hội khi cậu lớn hơn.”
“Chúng ta chỉ cách nhau có hai tuổi…” Tôi bĩu môi nói.
“Nghe không thuyết phục lắm khi đến từ một đứa trẻ chỉ chú ý đến những gì trước mắt,” cô nói với một nụ cười tự mãn. Sau đó, cô ấy ưỡn bộ ngực mảnh khảnh của mình lên với vẻ tự hào, và đôi mắt đen tô điểm cho thứ trông giống như một cặp trang sức tóc lấp lánh dưới ánh nắng chiều.
Đó không phải là dây buộc tóc đính cườm để giữ bím tóc của cô ấy, mà là đôi mắt hoạt động đầy đủ. Ngoài một đôi mắt có khả năng cảm nhận chiều sâu xuất sắc, arachne còn khoe khoang một bộ mắt kép mang đến tầm nhìn không thể tin được. Ngoài ra, hành động bám sát mặt đất và vồ lấy con mồi là hành động hoàn toàn phù hợp với một con nhện nhảy.
Những đặc tính chủng tộc này hoàn toàn bá đạo trong trò chơi trốn tìm. Nhưng hơn thế nữa, đó có nghĩa là loài arachne phù hợp một cách tự nhiên để trở thành kiểm lâm và trinh sát, và thường trở thành thợ săn khi trưởng thành. Cá nhân tôi cũng chắc chắn rằng một bản build arachne vật lộn hoặc đấu kiếm có thể biến thành một tank né tránh sẽ phá vỡ mọi cân bằng.
Và trên thực tế, Margit xuất thân từ một dòng dõi thợ săn lâu đời, không gián đoạn. Họ không chỉ cung cấp thịt và lông thú cho bang mà còn tiêu diệt những loài động vật không mong muốn trong rừng để duy trì hệ sinh thái. Việc sau là điều họ đã làm theo lệnh trực tiếp từ quan tòa, do đó họ vượt trội so với thợ săn địa phương trung bình.
Không cần phải nói việc quan tòa đã tuyển dụng họ ấn tượng tới mức nào. Tiền lương từ nhà nước trong thời đại này vô cùng quan trọng hơn bất cứ thứ gì mà một công chức có thể nhận được trong thời kỳ hiện đại. Mức lương thể hiện sự tin tưởng, thông báo rằng một nghệ nhân xứng đáng với công việc của họ ngay cả khi phải trả các khoản thanh toán thường xuyên.
“...Cậu sẽ không tìm thấy tớ vào lần tới đâu,” tôi nói.
“Ồ, thật sao? Chuẩn bị kỹ nhé, tớ đảm bảo rằng cậu sẽ là người đầu tiên bị bắt!” cô ấy đáp lại với một nụ cười rạng rỡ.
Khi nhìn khuôn mặt vui vẻ của cô ấy, tôi chợt nghĩ, Có lẽ mình nên chọn Presence Detection(Phát hiện Hiện diện) cho lần sau. Tất cả sự trưởng thành của tôi dường như đã tan biến trong tích tắc.
-
[Mẹo] Nhiều chủng tộc với phần thưởng mạnh mẽ độc đáo tồn tại. Nhiều loại có phân chủng rất khác biệt với nhau.
-
Tỷ lệ giữa người với quỷ và á nhân trong Đế chế Rhine được cho là 5 : 1 : 3. Xét rằng không có sự phân chia về thể chế hay văn hóa giữa ba loại chủng tộc, tỷ lệ này có thể phát sinh từ thực tế đơn giản rằng loài người sanh sôi nhanh chóng nhất. Khả năng thích nghi và khả năng sinh sản trong bất kỳ môi trường nào đã dẫn đến sự gia tăng dân số của họ. Cụ thể, mensch nhiều đến mức họ chiếm phần lớn trong toàn bộ loài người.
Tuy nhiên, những con số không dễ dàng chuyển thành sức mạnh. Bất chấp lợi thế về số lượng của họ, ảnh hưởng của mensch mờ nhạt so với đồng loại của họ, chứ đừng nói đến các chủng tộc thông minh khác. Khả năng phép thuật của họ thấp hơn nhiều so với methuselah sống lâu, và khả năng thể chất của họ bị lấn át bởi dvergar mạnh mẽ. Và đây chỉ là những loài người khác; rất ít mensch có thể hy vọng sánh ngang với quỷ tộc hoặc á nhân khi nói đến các chỉ số thô.
Những đứa trẻ chỉ cách nhau vài tuổi không phải là đối thủ của nhau—đứa lớn hơn sẽ luôn thắng. Trường hợp này càng đáng chú ý hơn với một á nhân. Ngay cả một mensch trưởng thành cũng không thể theo kịp một centaur(nhân mã) chưa trưởng thành. Điều tương tự cũng xảy ra với sức mạnh của audhumbla(nhân ngưu). Và với việc loài arachne nổi tiếng với năng lực săn bắn, trinh sát và sát thủ, rất ít mensch trong lịch sử theo kịp trong trò chơi trốn tìm nghiêm túc. Chỉ cần một lỗ hổng nhỏ nhất trong kỹ năng là có thể tẩy chay một đứa trẻ.
Kết quả là, con gái của một thợ săn nhện đã đi đến hồi kết. Margit vẫn quá lão luyện, ngay cả sau khi các quy tắc mới được đưa ra để hạn chế cô trèo cây và những thứ tương tự. Nó đã đến mức mà những đứa trẻ địa phương đã bắt đầu tránh cô ấy.
Cô bé không thể làm được gì nhiều với thực tế này, giống như hầu hết các á nhân côn trùng, arachne trưởng thành rất nhanh. Tốc độ phát triển này thường tỷ lệ nghịch với tuổi thọ; vì arachne sống lâu bằng mensch, nên Margit sắp đạt đến độ trưởng thành về thể chất. Sự vượt trội của cô đã được thể hiện rõ ràng hơn. Các trò chơi đã thực sự biến thành cuộc thi giữa trẻ em và người lớn, với sự phân chia khắc nghiệt giữa các chủng tộc không dễ vượt qua.
Tuy nhiên, sự trưởng thành của cô bé không nhất thiết kéo dài đến trạng thái tinh thần của cô ấy. Đế chế coi arachne trưởng thành ở tuổi mười lăm, và sự giáo dục trong một xã hội như vậy chắc chắn sẽ phản ánh điều này. Margit có thể là một con nhện nhảy đã trưởng thành hoàn toàn, nhưng cô ấy vẫn còn là một đứa trẻ.
Margit muốn có bạn cùng chơi, giống như tất cả trẻ em, nhưng không tìm được ai để chơi trò chơi yêu thích của cô: cáo và ngỗng. Mọi nỗ lực sẽ kết thúc bằng một cuộc vây bắt ngỗng ngay lập tức, hoặc là không cô ấy sẽ không bị bắt trong nhiều giờ liền. Những đứa trẻ khác đã mệt mỏi với chuỗi chiến thắng liên tục của cô ấy và thường trở nên khó chịu khi cô tham gia.
Rồi một ngày nọ, một cậu bé mới xuất hiện. Tên cậu ấy là Erich, và cha mẹ cậu vừa cho phép cậu đi lang thang trong rừng. Cậu ấy không có đặc điểm gì đặc biệt đáng chú ý, nhưng các anh trai của cậu đã là một phần trong nhóm của họ, do đó cậu ấy rất phù hợp. Cậu có vẻ khá gắn bó với Margit, vì cậu ấy chạy đến và nói đủ thứ chuyện bất cứ khi nào nhìn thấy cô.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là Erich giỏi cáo và ngỗng. Khi lần đầu tiên chơi, cậu vụng về và ẩn nấp kém, như hầu hết trẻ em. Nhưng một ngày nọ, cậu đột nhiên trở thành một chuyên gia. Chuyển động của cậu nhanh hơn cả những cái bóng ẩn hiện, và cậu sẽ biến mất trong bụi cây trong nháy mắt. Ngoài ra, cậu ấy cực kỳ khó tìm thấy khi khuất tầm nhìn.
Do khả năng ẩn nấp của Erich nên khi cậu là cáo, cậu ấy đã bắt được bạn trước khi bạn kịp nhận ra; khi là ngỗng, trò chơi sẽ không bao giờ kết thúc. Trên hết, cậu ấy là một nhà chiến thuật mới chớm nở. Sự khéo léo của cậu đã cho những đứa trẻ khác phương tiện để đứng lên chống lại mối đe dọa được gọi là Margit.
“Nếu tạo thành vòng tròn và tìm kiếm bên trong, ta có thể bắt được bất kỳ con ngỗng nào!”
Đương nhiên, chiến lược này cũng có hiệu quả đối với một arachne nọ. Với sự ra đời của một thần đồng mới và chiến thuật mới, Margit một lần nữa tìm được chỗ đứng trong nhóm—xét cho cùng, cô là người duy nhất có cơ hội bắt được cậu ấy một đối một.
Đây là lý do tại sao Margit thích cậu. Cô thích mái tóc vàng mượt mà của cậu. Cô thích đôi khi đôi mắt xanh trong veo của cậu trông trưởng thành hơn so với tuổi của họ, và cô thích khuôn mặt thanh mảnh, dịu dàng của cậu. Cô thích cách cậu nói rõ ràng và ngắn gọn, không giống như hầu hết những đứa trẻ cùng trang lứa. Cô thích sự ấm áp từ cơ thể mensch của cậu. Và trên hết, cô thích cách cậu không bỏ rơi cô khỏi trò chơi yêu thích của cô.
Erich là người duy nhất bị Margit đè xuống đất. Tại một thời điểm nào đó, có điều gì đó sâu thẳm trong tâm trí cô ấy bắt đầu mách bảo cô nên làm như vậy, do đó cô ấy đã lao vào cậu ấy hết lần này đến lần khác. Sẽ đến ngày cô nhận ra rằng đây là hành vi bản năng của loài arachne mẫu hệ, nhưng hôm nay, cô lại một lần nữa lao vào cậu mensch bé nhỏ yêu thích của mình.
-
[Mẹo] Arachne là chủng tộc có thân người và chân nhện. Rất phù hợp với nhiều vùng khí hậu, họ có thể được tìm thấy ở hầu hết các vùng của lục địa. Mặc dù họ có nguồn gốc từ Bờ biển phía Nam, nhưng khả năng thích nghi của họ đã dẫn đến sự phân chia theo chủng tộc và sinh sản của họ.
Đế chế Rhine là nơi định cư của loài arachne giống như những con nhện nhảy nhỏ đáng chú ý, những con nhện dệt lớn và mảnh mai, và những loài nhện tarantula đến từ một vùng đất xa lạ.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện