Không cần phải nói, thì ta đều biết trên đời này có thật và giả, tuy nhiên nếu như suy nghĩ cẩn thận một chút thì hai khái niệm này là một cặp gắn liền với nhau, vì có thật nên mới có giả, dĩ nhiên, nếu như giả không xuất hiện, thì không thể nói một vật là thật được. Giống như trong truyện có anh hùng chính nghĩa, thì sẽ có anh hùng giả mạo xuất hiện. Anh hùng giả mạo. Chỉ là, nếu như suy nghĩ sâu thêm một chút nữa ở đây, cho dù giả có tồn tại, nhưng mà thật có phải là một thứ cần thiết phải tồn tại hay không, tôi nghĩ đây là một điểm rất quan trọng. Nếu nói thật, thì sẽ có ý nghĩa giống như lý tưởng, nếu như việc khiến lý tưởng này trở thành hiện thực mang ý nghĩa là giả, vậy thì nếu nói thật không nên tồn tại không phải sẽ tốt hơn sao. Không, nói như vậy có thể hơi quá, nhưng mà nói tóm lại, 'thật' chính là lý tưởng, nếu là vậy thì có thể gọi đó là ảo tưởng. 'Thật' được mọi người sùng bái, tin tưởng, hẳn chỉ là một lý tưởng nào đó mà họ theo đuổi, chính vì vậy ngay từ đầu đã có lý thuyết 'thật' không hề tồn tại. Nhưng mà, nếu như cố gắng định nghĩa giá trị của 'thật' thật sự gây ra ảnh hưởng đến thế nào đối với loài người, thì có lẽ chỉ có bản thân 'thật' mới có thể biết được điều này. Nếu nghĩ như vậy, thật và giả đã không còn là hai khái niệm cùng một cặp nữa, mà có lẽ nói đó là hai mặt của một vấn đề thì sẽ đúng hơn.
Quyển sách này cũng quyển trước đều là do tôi dùng hai trăm phần trăm hứng thú viết ra, chà nhưng mà hình như đây là một góc nhìn khác của quyển trước, tôi hoàn thành chúng với cảm giác cả hai hoàn toàn khác nhau. Đây chính là điểm đáng sợ của tiểu thuyết. Nói thế nào nhỉ, mặc dù tập này phân thành hai quyển Thượng và Hạ, nhưng mà dù sao cũng là phần kế tiếp của 'Bakemonogatari', cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải có 'Bakemonogatari' tồn tại thì nó mới thành hình được, nhưng mà nếu nói chưa đọc 'Bakemonogatari' thì tiểu thuyết không thể hình thành, thì xem ra cũng không phải có chuyện như vậy, thật là khó hiểu. Không, ngay từ đầu có lẽ quyển truyện này đã không phải là tiểu thuyết rồi. Tuy nhiên chị em nhà Araragi đúng là những nhân vật rất thú vị để viết, một khi nhấc bút là không dừng lại được. Rất cảm ơn VOFAN-san đã thiết kế bìa ngoài thật đẹp, còn có cả quý vị độc giả, mặc dù tôi luôn tự kiểm điểm là không nên lôi quá nhiều người vào sở thích cá nhân của mình, nhưng mà hậu cung Araragi mỗi người đều xảy ra nhiều chuyện như vậy, vậy mà vẫn có thể tiếp tục viết tiếp một cách vui vẻ, câu chuyện này có thể nói là cũng đã kết thúc bình an vô sự. 'Nisemonogatari (Hạ) Câu chuyện cuối cùng Tsukihi Phượng Hoàng' kết thúc.
Còn nữa, rất xin lỗi, mặc dù nói đây là câu chuyện cuối cùng, nhưng mà thật xin lỗi, chẳng hiểu sau tôi lại quyết định viết thêm hai câu chuyện nữa. Những độc giả thích Hachikuji Mayoi và Hanekawa Tsubasa, xin hay tiếp tục ủng hộ. Chà, chẳng biết còn lại bao nhiêu người nhỉ? NisiOisiN.
Quyển sách này cũng quyển trước đều là do tôi dùng hai trăm phần trăm hứng thú viết ra, chà nhưng mà hình như đây là một góc nhìn khác của quyển trước, tôi hoàn thành chúng với cảm giác cả hai hoàn toàn khác nhau. Đây chính là điểm đáng sợ của tiểu thuyết. Nói thế nào nhỉ, mặc dù tập này phân thành hai quyển Thượng và Hạ, nhưng mà dù sao cũng là phần kế tiếp của 'Bakemonogatari', cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải có 'Bakemonogatari' tồn tại thì nó mới thành hình được, nhưng mà nếu nói chưa đọc 'Bakemonogatari' thì tiểu thuyết không thể hình thành, thì xem ra cũng không phải có chuyện như vậy, thật là khó hiểu. Không, ngay từ đầu có lẽ quyển truyện này đã không phải là tiểu thuyết rồi. Tuy nhiên chị em nhà Araragi đúng là những nhân vật rất thú vị để viết, một khi nhấc bút là không dừng lại được. Rất cảm ơn VOFAN-san đã thiết kế bìa ngoài thật đẹp, còn có cả quý vị độc giả, mặc dù tôi luôn tự kiểm điểm là không nên lôi quá nhiều người vào sở thích cá nhân của mình, nhưng mà hậu cung Araragi mỗi người đều xảy ra nhiều chuyện như vậy, vậy mà vẫn có thể tiếp tục viết tiếp một cách vui vẻ, câu chuyện này có thể nói là cũng đã kết thúc bình an vô sự. 'Nisemonogatari (Hạ) Câu chuyện cuối cùng Tsukihi Phượng Hoàng' kết thúc.
Còn nữa, rất xin lỗi, mặc dù nói đây là câu chuyện cuối cùng, nhưng mà thật xin lỗi, chẳng hiểu sau tôi lại quyết định viết thêm hai câu chuyện nữa. Những độc giả thích Hachikuji Mayoi và Hanekawa Tsubasa, xin hay tiếp tục ủng hộ. Chà, chẳng biết còn lại bao nhiêu người nhỉ? NisiOisiN.
Danh sách chương