Sau khi xem qua chỗ quần áo, tôi lại tìm tới bên kệ sách, và tìm được một cuốn sách hay. Tựa đề của cuốn sách là:
「Học lịch sử thời cổ đại với tranh」
Tôi không nhớ mình đã có cuốn sách từ khi nào, tôi cũng không nhớ bản thân đã đọc nó nữa là. Tôi nghĩ tôi đã có cuốn này từ hồi bé và sau đó nhét nó vào kệ sách mà không hề giở nó ra.
Tôi vớ lấy cuốn sách, ngồi lên chiếc ghế sofa trong phòng, cuốn sách miêu tả mấy nhân vật lịch sử theo một cách thật kì lạ và hài hước.
Khi tôi đọc cuốn sách, có vẻ do sự ít ỏi của đàn ông và sự thật rằng nhiều phụ nữ có con với chỉ một người đàn ông, đàn ông cổ đại được tôn kính như sứ giả của chúa trời, hoặc như họ chính là chúa. Cùng với sự phát triển của thời đại, đàn ông cũng bắt đầu hành động như các thánh nhân phụng sự cho chúa, và có vẻ như họ cũng ảnh hưởng đến các lễ hội và bói toán.
Trong thời chiến, Nữ hoàng của một đại quốc đã xâm lược một quốc gia chỉ để giành giật một người đàn ông, và đương nhiên cuộc xâm lược diễn ra khá thuận lợi. Nhưng ngay trước khi Nữ hoàng giành được người đàn ông, người đàn ông đó bước tới trước mặt các thuộc cấp của nữ hoàng và lên giọng:
「”Giết cô ta.”」
Ông ta ra lệnh trong khi chỉ thẳng Nữ hoàng, và ngay sau đó toàn bộ thuộc cấp của Nữ hoàng chĩa kiếm vào Nữ hoàng và kết liễu cô.
…Chắc đây là phần nói về quyền lực của một người đàn ông trong xã hội cổ đại, nhưng thật bất ngờ thay khi các chư hầu của nữ hoàng quá thiếu lòng trung thành, các chư hầu lập tức phản bội đức nữ hoàng của họ chỉ với mệnh lệnh của một người đàn ông xa lạ.
Nhưng tôi cũng ước ao được trở thành một người đàn ông có thể chơi đùa phụ nữ như thế.
Mục tiêu tôi đặt ra là phải có một cuộc sống tốt, nên điều quan trọng là tôi phải tìm được một người phụ nữ có khuôn mặt đẹp, nhân cách tốt, và đủ giàu để chu cấp cho tôi, cũng phải chắc rằng họ đã hoàn toàn rơi vào lưới tình của tôi, việc này cũng quan trọng không kém. Hơn nữa, quan trọng hơn, số tiền mà cho tôi phải là hoàn toàn tự nguyện…
Tôi lên kế hoạch trong đầu.
…
…….
………..Nó có hơi quá đen tối không? Không! Như một thằng đàn ông, tôi, cần phải trở thành một hình tượng mà tôi tự hào. Một người đàn ông hiếm hoi tử tế với phái nữ trong cái thế giới mà phụ nữ phải chịu nhiều khó nhọc này. Phụ nữ hẳn phải rất hạnh phúc vì họ được kết giao với một quý ông tuyệt vời.
Chính nó? Một mối quan hệ mà đôi bên có lợi. Có lẽ… có khi… Tôi hi vọng nó sẽ diễn ra như vậy.
Khi còn đang mải mê suy nghĩ, tôi nghe tiếng mẹ tôi vọng lên từ bên dưới. Hẳn là soba chúng tôi đặt đã tới nơi rồi.
Tôi bật dậy khỏi sofa và tắt hết đèn trong phòng.
Những món chúng tôi gọi được xếp thành hàng trên bàn phòng khách, toả ra mùi hương thơm phức.
“A, con đây rồi, vậy thì ăn ngay thôi nào.”
“Vâng, nhìn ngon quá ạ.”
“Ừ, cửa hàng này cũng có tiếng với các món ăn ngon. Nó được đánh giá khá cao trên ‘Gurumera’.
‘Gurumera' là một trang web dùng để xếp hạng những nhà hàng bởi thực khách của họ.
“Con hiểu rồi, vậy thì, cảm ơn về bữa ăn!”
“Cảm ơn về bữa ăn!”
Việc đầu tiên là gác đôi đũa vào bát, trong bát có một số loại rau, sản phẩm ngành đánh bắt(cá), tôm, mực, lươn và một số gia vị thường dùng, một quả trứng rán được đặt lên trên, tạo một cảm giác rất hoa mỹ. Khi tôi đưa con tôm lên miệng, tiếng vỏ tôm vang lên giòn rụm, và tôi có thể nhận thấy phần thịt căng đầy bên trong. Khi tôi xẻ miếng trứng với đôi đũa, phần lòng đỏ đặc quánh bắt đầu chảy ra, và khi tôi cho miếng trứng lên miệng cùng với cơm, vị đúng là ngon không tả nổi.
Ồ, cái cửa hàng này, không tệ! Tôi vừa nghĩ ngợi mấy thứ như thế, vừa gắp lấy mấy sợi soba. Mấy sợi mì trôi xuống họng tôi trơn tru, phần nước dùng cũng ngon nốt.
“Fufu.”
Lúc tôi đang dùng bữa ngon lành, mẹ tôi, đang ngồi đối diện tôi, nhìn tôi và bật cười.
“Hmm, mẹ có ổn không vậy?”
“Mẹ ổn mà, mẹ rất vui vì có thể dùng bữa với con như vậy. Trước đây con luôn hằn học khi mà chúng ta ăn chung…”
Trước đây, tôi chưa hề trò chuyện với bà ấy, thậm chí tôi còn không muốn gặp bà ấy nữa là... Thì, kiểu người như vậy sau khi trưởng thành thường sẽ khá hối hận với những lỗi lầm họ đã mắc khi còn trẻ.
…… Hãy biết hỗi lỗi khi còn có thể.
“Con xin lỗi, mẹ. Từ giờ hãy luôn ăn cùng nhau nhé!”
“Thật ư, mẹ mừng lắm. Người mẹ này sẽ cố gắng làm xong việc sớm và về nhà sớm nhất có thể.”
“Con rất mong chờ đó.”
Tôi nói xong, mẹ tôi mỉm cười rạng rỡ, Thế nhưng, những gì tôi sắp nói sẽ làm mặt mẹ tôi đơ lại.
“Vậy nên, con sẽ bỏ đống bia kia đi để có thêm chỗ chứa cho cái tủ lạnh.”
“Ui! Không được, đâu nhất thiết phải làm vậy đâu, nếu có vấn đề gì, mẹ chỉ cần mua thêm một cái tủ lạnh nữa là được mà…”
Tôi bật cười và nói với mẹ rằng tôi chỉ đùa thôi.
“Đúng thế! Chỉ với chừng đó, chúng sẽ biến mất trong vòng ba ngày!”
“…Con muốn mẹ con phải khoẻ mạnh và sống lâu, vậy nên xin hãy nhớ uống tối đa ba chai một ngày thôi.”
“Con… nói… gì vậy…”
Nghe tôi nói thế mặt bà ấy bỗng sụp xuống.
“Nhưng cồn còn đứng trên cả trăm loại thuốc, uống thì có sao đâu!”
“Chỉ cần mẹ đừng uống nhiều quá là được.”
“Ugh! Nhưng nếu mẹ không uống, mẹ sẽ không chịu được mất…”
Bà ấy hẳn là một con nghiện rượu rồi! Bực bà ấy thật!!
“Sao cũng được, chỉ cần nhớ là đừng uống quá nhiều.”
“Ugh… Mẹ hiểu rồi.”
Cô ấy buồn bã gằm mặt xuống trông khi nói vậy.
“Oh, Nhân tiện, quản gia mới sẽ đến vào tuần tới.”
“Hmmm, Con hiểu rồi.”
Tôi chắc rằng người quản gia trước kia đã có tuổi.
“Kohaku, mẹ chỉ nói để đề phòng thôi, nếu con bị xâm hại, con phải phản kháng và đánh trả lại nếu cần.”
“À, vâng ạ.”
“Mẹ rất lo lắng, Kohaku quá dễ thương… đôi khi sẽ có những kẻ không biết suy nghĩ mà hành động…”
“Sẽ ổn thôi mẹ, người quản gia được gửi tới đây hẳn phải biết nhà chúng ta có nam giới, nên đó phải là người đã qua kiểm tra, đúng không ạ.”
Trong thế giới này, chính phủ đặt ra một luật rằng nếu một người phụ nữ muốn vào không gian riêng tư của một người đàn ông để làm việc, công ti quản lí của sẽ phải kiểm tra cô ta một cách nghiêm ngặt và không bao giờ gửi cô ta đến làm việc cho đến khi người phụ nữ đó đạt tiêu chuẩn.
“Phải, nhưng vẫn hơi…”
Mẹ tôi thở ra một cách lo lắng khi nói điều đó.
Với cùng nỗi lo đó, tôi thưởng thức bữa ăn đầu tiên của tôi với mẹ sau khi đã lấy lại kí ức tiền kiếp.
「Học lịch sử thời cổ đại với tranh」
Tôi không nhớ mình đã có cuốn sách từ khi nào, tôi cũng không nhớ bản thân đã đọc nó nữa là. Tôi nghĩ tôi đã có cuốn này từ hồi bé và sau đó nhét nó vào kệ sách mà không hề giở nó ra.
Tôi vớ lấy cuốn sách, ngồi lên chiếc ghế sofa trong phòng, cuốn sách miêu tả mấy nhân vật lịch sử theo một cách thật kì lạ và hài hước.
Khi tôi đọc cuốn sách, có vẻ do sự ít ỏi của đàn ông và sự thật rằng nhiều phụ nữ có con với chỉ một người đàn ông, đàn ông cổ đại được tôn kính như sứ giả của chúa trời, hoặc như họ chính là chúa. Cùng với sự phát triển của thời đại, đàn ông cũng bắt đầu hành động như các thánh nhân phụng sự cho chúa, và có vẻ như họ cũng ảnh hưởng đến các lễ hội và bói toán.
Trong thời chiến, Nữ hoàng của một đại quốc đã xâm lược một quốc gia chỉ để giành giật một người đàn ông, và đương nhiên cuộc xâm lược diễn ra khá thuận lợi. Nhưng ngay trước khi Nữ hoàng giành được người đàn ông, người đàn ông đó bước tới trước mặt các thuộc cấp của nữ hoàng và lên giọng:
「”Giết cô ta.”」
Ông ta ra lệnh trong khi chỉ thẳng Nữ hoàng, và ngay sau đó toàn bộ thuộc cấp của Nữ hoàng chĩa kiếm vào Nữ hoàng và kết liễu cô.
…Chắc đây là phần nói về quyền lực của một người đàn ông trong xã hội cổ đại, nhưng thật bất ngờ thay khi các chư hầu của nữ hoàng quá thiếu lòng trung thành, các chư hầu lập tức phản bội đức nữ hoàng của họ chỉ với mệnh lệnh của một người đàn ông xa lạ.
Nhưng tôi cũng ước ao được trở thành một người đàn ông có thể chơi đùa phụ nữ như thế.
Mục tiêu tôi đặt ra là phải có một cuộc sống tốt, nên điều quan trọng là tôi phải tìm được một người phụ nữ có khuôn mặt đẹp, nhân cách tốt, và đủ giàu để chu cấp cho tôi, cũng phải chắc rằng họ đã hoàn toàn rơi vào lưới tình của tôi, việc này cũng quan trọng không kém. Hơn nữa, quan trọng hơn, số tiền mà cho tôi phải là hoàn toàn tự nguyện…
Tôi lên kế hoạch trong đầu.
…
…….
………..Nó có hơi quá đen tối không? Không! Như một thằng đàn ông, tôi, cần phải trở thành một hình tượng mà tôi tự hào. Một người đàn ông hiếm hoi tử tế với phái nữ trong cái thế giới mà phụ nữ phải chịu nhiều khó nhọc này. Phụ nữ hẳn phải rất hạnh phúc vì họ được kết giao với một quý ông tuyệt vời.
Chính nó? Một mối quan hệ mà đôi bên có lợi. Có lẽ… có khi… Tôi hi vọng nó sẽ diễn ra như vậy.
Khi còn đang mải mê suy nghĩ, tôi nghe tiếng mẹ tôi vọng lên từ bên dưới. Hẳn là soba chúng tôi đặt đã tới nơi rồi.
Tôi bật dậy khỏi sofa và tắt hết đèn trong phòng.
Những món chúng tôi gọi được xếp thành hàng trên bàn phòng khách, toả ra mùi hương thơm phức.
“A, con đây rồi, vậy thì ăn ngay thôi nào.”
“Vâng, nhìn ngon quá ạ.”
“Ừ, cửa hàng này cũng có tiếng với các món ăn ngon. Nó được đánh giá khá cao trên ‘Gurumera’.
‘Gurumera' là một trang web dùng để xếp hạng những nhà hàng bởi thực khách của họ.
“Con hiểu rồi, vậy thì, cảm ơn về bữa ăn!”
“Cảm ơn về bữa ăn!”
Việc đầu tiên là gác đôi đũa vào bát, trong bát có một số loại rau, sản phẩm ngành đánh bắt(cá), tôm, mực, lươn và một số gia vị thường dùng, một quả trứng rán được đặt lên trên, tạo một cảm giác rất hoa mỹ. Khi tôi đưa con tôm lên miệng, tiếng vỏ tôm vang lên giòn rụm, và tôi có thể nhận thấy phần thịt căng đầy bên trong. Khi tôi xẻ miếng trứng với đôi đũa, phần lòng đỏ đặc quánh bắt đầu chảy ra, và khi tôi cho miếng trứng lên miệng cùng với cơm, vị đúng là ngon không tả nổi.
Ồ, cái cửa hàng này, không tệ! Tôi vừa nghĩ ngợi mấy thứ như thế, vừa gắp lấy mấy sợi soba. Mấy sợi mì trôi xuống họng tôi trơn tru, phần nước dùng cũng ngon nốt.
“Fufu.”
Lúc tôi đang dùng bữa ngon lành, mẹ tôi, đang ngồi đối diện tôi, nhìn tôi và bật cười.
“Hmm, mẹ có ổn không vậy?”
“Mẹ ổn mà, mẹ rất vui vì có thể dùng bữa với con như vậy. Trước đây con luôn hằn học khi mà chúng ta ăn chung…”
Trước đây, tôi chưa hề trò chuyện với bà ấy, thậm chí tôi còn không muốn gặp bà ấy nữa là... Thì, kiểu người như vậy sau khi trưởng thành thường sẽ khá hối hận với những lỗi lầm họ đã mắc khi còn trẻ.
…… Hãy biết hỗi lỗi khi còn có thể.
“Con xin lỗi, mẹ. Từ giờ hãy luôn ăn cùng nhau nhé!”
“Thật ư, mẹ mừng lắm. Người mẹ này sẽ cố gắng làm xong việc sớm và về nhà sớm nhất có thể.”
“Con rất mong chờ đó.”
Tôi nói xong, mẹ tôi mỉm cười rạng rỡ, Thế nhưng, những gì tôi sắp nói sẽ làm mặt mẹ tôi đơ lại.
“Vậy nên, con sẽ bỏ đống bia kia đi để có thêm chỗ chứa cho cái tủ lạnh.”
“Ui! Không được, đâu nhất thiết phải làm vậy đâu, nếu có vấn đề gì, mẹ chỉ cần mua thêm một cái tủ lạnh nữa là được mà…”
Tôi bật cười và nói với mẹ rằng tôi chỉ đùa thôi.
“Đúng thế! Chỉ với chừng đó, chúng sẽ biến mất trong vòng ba ngày!”
“…Con muốn mẹ con phải khoẻ mạnh và sống lâu, vậy nên xin hãy nhớ uống tối đa ba chai một ngày thôi.”
“Con… nói… gì vậy…”
Nghe tôi nói thế mặt bà ấy bỗng sụp xuống.
“Nhưng cồn còn đứng trên cả trăm loại thuốc, uống thì có sao đâu!”
“Chỉ cần mẹ đừng uống nhiều quá là được.”
“Ugh! Nhưng nếu mẹ không uống, mẹ sẽ không chịu được mất…”
Bà ấy hẳn là một con nghiện rượu rồi! Bực bà ấy thật!!
“Sao cũng được, chỉ cần nhớ là đừng uống quá nhiều.”
“Ugh… Mẹ hiểu rồi.”
Cô ấy buồn bã gằm mặt xuống trông khi nói vậy.
“Oh, Nhân tiện, quản gia mới sẽ đến vào tuần tới.”
“Hmmm, Con hiểu rồi.”
Tôi chắc rằng người quản gia trước kia đã có tuổi.
“Kohaku, mẹ chỉ nói để đề phòng thôi, nếu con bị xâm hại, con phải phản kháng và đánh trả lại nếu cần.”
“À, vâng ạ.”
“Mẹ rất lo lắng, Kohaku quá dễ thương… đôi khi sẽ có những kẻ không biết suy nghĩ mà hành động…”
“Sẽ ổn thôi mẹ, người quản gia được gửi tới đây hẳn phải biết nhà chúng ta có nam giới, nên đó phải là người đã qua kiểm tra, đúng không ạ.”
Trong thế giới này, chính phủ đặt ra một luật rằng nếu một người phụ nữ muốn vào không gian riêng tư của một người đàn ông để làm việc, công ti quản lí của sẽ phải kiểm tra cô ta một cách nghiêm ngặt và không bao giờ gửi cô ta đến làm việc cho đến khi người phụ nữ đó đạt tiêu chuẩn.
“Phải, nhưng vẫn hơi…”
Mẹ tôi thở ra một cách lo lắng khi nói điều đó.
Với cùng nỗi lo đó, tôi thưởng thức bữa ăn đầu tiên của tôi với mẹ sau khi đã lấy lại kí ức tiền kiếp.
Danh sách chương