“Này mẹ! Mẹ đang nói cái gì với Kohaku của con thế!?”

Shino, tớ không phải của cậu.

“Ái chà, Shino, con cũng ở đây sao?”

“Mẹ có nghe con nói không đấy!?”

Mẹ của Shino đặt tay lên má cậu ấy rồi nói, ‘Ồ? thật hả?’.

…..Tôi thấy rồi, cô ấy có một nhân cách khá tốt.

Nhưng cũng thật hiếm thấy… Bạn biết đó, có rất nhiều phụ nữ trên thế giới này, nhưng phụ nữ đã có người thương thường sẽ cố không giao lưu với những người đàn ông khác nữa, dù là đối phương của họ không trao họ đủ tình yêu đi nữa.

……Chà, tôi nghĩ phụ nữ vẫn sẽ đi theo nếu đàn ông mở lời trước.

Cũng không phải là do người đàn ông lạnh nhạt với người phụ nữ nên người phụ nữ mới làm vậy, nó giống như hành động cướp phụ nữ khỏi người đàn ông hơn…[note46991]

Nhưng mà, dù cho tôi đột nhiên bị mời, tôi vẫn nên chào hỏi cho đàng hoàng, đáng ra Shino phải là người giới thiệu tôi. Nhưng giờ bọn họ vẫn đang cãi nhau.

“Aaaa! Sao mẹ đột nhiên lại mời cậu ấy chứ!?”

“Chà, nhưng mẹ nghĩ vậy là tất nhiên khi con thấy một cậu trai dễ thương đó.”

“Đúng, cậu ấy dễ thương, nhưng cậu ấy là bạn cặp của con! Nên đừng có làm thế!”

“Nhưng chỉ hôm nay thôi, phải không?”

“Ugh!”

Khi tôi đang nghĩ, ‘giờ là lúc dừng lại rồi’, tôi kéo nhẹ vào váy của Shino.

*“Shino này, tôi muốn gửi lời chào.”

“...Kohaku à”

Rồi, Shino cũng chịu giới thiệu cho tôi.

“Mẹ, đây là Hatano Kohaku, bạn cặp của con hôm nay.”

Shino giới thiệu tôi với mẹ cậu ấy, rồi quay qua giới thiệu mẹ cậu ấy với tôi.

“Và, đây là mẹ tớ, Toukain Saki.”

Khi tôi nghe cậu áy nói xong, tôi mìm cười rồi nói lời chào.

“Hân hạnh được gặp cô, cháu là Hatano Kohaku, người sẽ là bạn cặp của Shino hôm nay. Xin cảm ơn ạ.”

“Hân hạnh được gặp cháu… Cô khá ngạc nhiên khi Shino lại quen được một cậu nhóc dễ thương như này đấy.”

“Cháu là bạn cùng lớp của cậu ấy và cháu cũng khá thân với Shino ạ.”

“...Ôi trời, cháu cũng lịch sự quá”

Mẹ của Shino nhìn chằm chằm vào tôi mà đang nghĩ gì đó. Rồi cô ấy nói tiếp…

“Kohaku, cứ gọi cô là ‘Saki’ nhé? Rồi, thế…còn cháu nghĩ sao về lời mời của cô…”

Cô ấy đưa tay về phía tôi khi nói vậy.

Nhưng Shino lại dùng một chiếc đũa gạt tay cô ấy ra khi tay cô ấy sắp luồn qua eo tôi.

“Con đã nói rồi, cậu ấy là của con! mẹ không được làm vậy!!”

Và tôi cũng nói nhiều lần rồi, tôi không phải của cậu…….. Mà, tôi không thể nói ra được.

Trong khi đang nhìn cô Saki, người đang làm mấy ánh nhìn kiểu ‘ngượng quá đi’, tôi nói.

“Cháu rất vinh dự vì được mời.”

Khi tôi nói thế, mặt của Shino ngớ ra kiểu “Cậu mới nói cái gì thế hả!?”. Nhưng tôi vẫn nói tiếp.

“ Nhưng như thế có lỗi với chồng cô lắm, nên cháu xin được từ chối ạ.”

Nghe tôi nói thế, giọng cô Saki trầm lại.

“Nhưng, anh ta chỉ muốn tiền của cô thôi….. Anh ta chỉ tới khi anh ta muốn tiền….”

Cái bầu không khí thanh cao quanh cô ấy biến mất ngay lập tức, tạo nên một không khí khó xử xung quanh.

….Ồ, đây là….. nếu là một câu trong game, thì nó sẽ là thế này

‘Kohaku đã xuất sắc dẫm lên một bãi mìn…’

Hoặc tương tự vậy.

……Chết tiệt! Tôi đã làm thế rồi!

Chà, tôi đã biết rằng cũng có những thằng đàn ông như vậy trên thế giới này, dù cho họ có thể sống an nhàn mà không cần làm việc nhờ trợ cấp của chính phủ, nhưng vẫn có những người không đủ thỏa mãn với chừng ấy.

…Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng người đã kết hôn với một người từ một gia tộc lớn như Toukain lại là loại người như vậy! Tôi cứ nghị ít nhất họ cũng sẽ được chọn người đàn ông họ sẽ kết hôn cùng chứ!

Shino cũng nói thêm

“Điều duy nhất tớ có thể nhớ về bố tớ là…chỗ mà ông ấy tới nhận tiền…”

……Tôi nên làm gì đây, không chỉ cô Saki mà thậm chí Shino cũng trầm cảm nốt.

……Thật đó, tôi nên làm gì bây giờ? “Từ- từ giờ!”

Tôi gọi hai người họ, và cả hai đều quay khuôn mặt u sầu về phía tôi.

Rồi tôi nói tiếp mà giả vờ không thấy những biểu cảm đó.

“Hôm nay là ngày mở tiệc mà, hãy quên hết những chuyện buồn đi và tận hưởng thôi!”

Tôi hơi nghiêng người lên trước rồi kéo nhẹ phần ngực ra.

……Tôi đã thử làm cái mà người ta gọi là ‘Để hở một chút ở Ngực’.

Thật là một ý tưởng ngu ngốc, nhưng tôi cũng phải làm vậy để thay đổi bầu không khí, dù sao…….. Sự khêu gợi của đàn ông rất quí giá trên thế giới này.

‘Có tác dụng không?’, khi tôi đang đắn đo, tôi cố để ý xem họ đang làm gì.

Và những gì mà tôi thấy là cả hai người họ, mắt họ cuồng nhiệt dán chặt vào ngực tôi.

……Họ đang nhìn vào đó thật mãnh liệt.

Tôi bị ánh mắt của họ chèn ép và chỉnh lại trang phục cho bình thường.

……Nhưng! Mắt họ vẫn cứ chăm chăm vào ngực tôi! Bọn họ muốn nhìn bao lâu nữa thế?

Chỉ khi tôi hắng giọng, ‘E hèm!’, chọ cuối cùng mới chịu định thần lại.

“À, đúng đó! Shino, mẹ sẽ đi chào hỏi xung quanh, nên đi theo mẹ đi. Ối, mẹ phải suy nghĩ như thế trong đầu rất nhiều đó……Nên không phải là do ham tia ngực hay gì đó đâu…”

“Đúng đúng! Việc chào hỏi xung quanh rất quan trọng! Con cũng bận lòng về điều đó rất nhiều…nên không phải là tớ nhìn ngực đâu!”

Này, cả hai người, hai người đã không còn giữ được minh mẫn nữa rồi biết không hả? Dù thế, tôi vẫn mừng vì tâm trạng của họ đã tốt hơn.

…..Nhưng, thật tình, tôi đang làm cái quái gì ở đây thế?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện