"Cứu... cứu tôi!"

Khi tới nơi, tôi thấy cô ta đang bị năm con Orc mặt lợn da đen vây quanh. Tôi không kìm được mà bật một nụ cười.

'Cuối cùng cũng thấy kinh nghiệm.'

Chúng quá chú tâm đến cô gái mà không nhận ra sự xuất hiện của tôi.

Srrrrng

Tôi một tay nâng thanh trường kiếm mua ở tiệm rèn, tay kia giữ chặt chiếc khiên tròn.

"Đừng! Đừng mà!"

Phập!

- Kurueeek!

Tôi đâm mạnh đầu kiếm vào lưng mục tiêu gần nhất, con Orc sắp sửa lao vào cưỡng hiếp nữ mạo hiểm giả. Một tiếng lợn ré thất thanh vang lên trong hang động và những dòng chữ hiện ra trước mắt tôi.

[+113 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +13]

[Cấp tăng từ 1 ➢ 2]

[Song Trảm Lv1 ➢ 2]

[Nhận được kiến thức về loài Orc]

- KKur? - KKuruek?

Lũ Orc đồng loạt quay sang tôi, còn cô gái kia đã ngất xỉu từ bao giờ.

'Để coi bọn bay thế nào.'



Tên: Không

Giới tính: Đực

Tình trạng: Đồi trụy (Hứng tình)

Chủng tộc: Orc/bộ tộc Tanic

Class: Chiến binh

Rank: F

Level: 3/20

HP: 35/35

MP: 5/5

Tấn công: 10

Phòng thủ: 5

Nhanh nhẹn: 6

Trí tuệ: 8

✧ Kỹ năng đặc biệt:

[Darkfield Lv1] [Tham lam Lv1] [Sức mạnh Lv1]



Tuy chúng mạnh hơn mấy con chuột Lăng mộ nhưng còn khuya mới xứng làm đối thủ của tôi. Một nụ cười tà ác hiện ra trên mặt tôi.

"Song Trảm!"

- KKurr? Kuoo.

[+113 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +13]

[+226 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +26]

[Cấp tăng từ 2 ➢ 3]

[Song Trảm Lv2 ➢ 3]

Chỉ trong vòng 0.3 giây, hai con Orc đã bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của tôi, nhưng hai con còn lại đã kịp thời tháo chạy.

'Chẳng phải chiến binh loài người lên cấp hơi bị nhanh sao?'

Tôi cất kiếm và khiên đi rồi bước tới chỗ cô gái đang bất tỉnh.

"Na?"

"Ư... không... không... không."

Cô ta lải nhải gì đó trong cơ mê sảng, như thể đang nhớ lại những kí ức tồi tệ.

'Chà, cô hãy tự tìm cách thoát khỏi hang động.'

Rầm rập! Rầm rập! Rầm rập!

Đó là tiếng một toán Orc hướng đến chỗ tôi. Có lẽ hai con chạy thoát đang quay lại với quân tiếp viện.

'Phiền thật...'

Nhưng lương tâm của tôi không cho phép. Tôi bế cô ta ra ngoài, đến địa điểm an toàn rồi mới trở lại hang.

Rầm rập! Rầm rập!

Dường như lũ Orc đã bao vây tứ phía. Nhận được kiến thức về đối phương cực kỳ hữu ích, vì tôi có thể thấy được bảng trạng thái trước khi chúng lọt vào tầm mắt.

'Hừm, giết từng con một cũng chả được bao nhiêu kinh nghiệm, phen này đồ sát cả đám là tốt nhất.'

Tôi đủ sức nhất kích tất sát bọn chúng, nên dùng Song Trảm và Tứ Trảm là hợp nhất. Duy chỉ có một nhược điểm là xài Song Trảm xong sẽ bị choáng một giây, còn Tứ Trảm là hai giây, tôi nhất định phải ghi nhớ thật kỹ.

'Hai con gục.'

Tại ngã rẽ tôi đụng phải hai con Orc và ngay lập tức tung Song Trảm kết liễu cả đôi. Đám Orc kia nghe thấy tiếng rú liền đổ xô tới chỗ tôi.

'Xem nào, nhóm hai, hai, ba, chúng thì ổn, cơ mà năm thì nhiều quá!'

Tôi liền chạy trốn khoảng toán năm con Orc. Cảm giác như đang chơi đuổi bắt vậy. Nhưng thực chất lại giống tàn sát một chiều hơn, vì cứ gặp con nào là tôi chém chết tươi nó. Đương nhiên là tôi cũng thu về cả tấn điểm kinh nghiệm, nhưng sau khi giết cỡ bốn chục con thì tôi nhận thấy mười con còn lại đang đi chung với nhau.

'Ồ, lũ Orc này mà cũng khôn thế à.'

Những kẻ cứ đinh ninh Orc chỉ là một lũ óc lợn hẳn sẽ phải chịu đựng cái chết thê thảm khi bị cả bầy Orc mai phục. Ít nhất chúng cũng thông minh hơn đám mối nhà tôi.

'Mười con Orc... chúng mà đi chung thì khó xơi lắm, phải tìm cách tách chúng ra.'

Tôi tiến lại chỗ mười con Orc, tiện tay nhặt một hòn đá.

'Muốn thắng là phải dùng mánh!'

Tới một hang động chẻ ra ba nhánh, tôi ném viên đá vào một lối đi.

- KKurr? Kkurr?

Mấy con dẫn đầu chạy tới hướng tôi ném đá. Tôi dự dùng Song Trảm vốn có thời gian choáng ngắn hơn, để còn đối phó với lũ Orc phía sau.

"Song Trảm!"

- Kurueeek!

Chỉ trong nháy mắt, hai con Orc biến thành điểm kinh nghiệm của tôi, nhưng tôi đã tính sai khoảng cách của chúng, đám Orc đã tiến sát tới chỗ tôi. Trong thời khắc thập tử nhất sinh một giây ấy

dài, chỉ hơn nửa giây nữa đòn tấn công của chúng sẽ chạm tới tôi. Vũ khí giáng xuống người trong khi tôi còn bị tê liệt!

Ting! Ting!

Song vũ khí của chúng bật ra khỏi giáp tôi nhẹ tênh, không để lại dùng chỉ một vết xước.

'Là nhớ Kháng sát thương vật lý ư?'

Biết rằng bản thân không dễ bị đả thương, thì tôi cũng chẳng cần e dè nữa.

"Tứ Trảm!"

Dĩ nhiên dùng chiêu này sẽ dính choáng lâu hơn nhưng không thành vấn đề.

Ting! Ting! Ting!

Đòn tấn công của chúng chẳng xi nhê gì và lại tới lượt tôi.

"Tứ Trảm!"

[+113 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +13]

[+226 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +26]

[+452 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +52]

[+904 điểm kinh nghiệm/ Cơ thể chính +104]

[Cấp tăng từ 10 ➢ 12]

[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Diệt Orc⦆]

[Tứ Trảm Lv4 ➢ 5]

[Học được Bát Trảm Lv1]

'Bát hở, nghĩa là bây giờ mình chém một lần được tám con phải không ta?'

Tôi lau máu trên lưỡi kiếm và coi lại bảng trạng thái.



Tên: Gaspard (Hóa thân)

Giới tính: Nam

Tình trạng: Bình thường

Chủng tộc: Con người

Class: Chiến binh

Rank: E-

Level: 12/99

HP: 277/277

MP: 144/144

Tấn công: 131 (+21)

Phòng thủ: 12

Nhanh nhẹn: 54

Trí tuệ: 62

May mắn: 14

Quyến rũ: 41

✧ Kỹ năng đặc biệt:

[Thần giao cách cảm Lv1] [Đọc tâm trí Lv1] [Kết nối tâm linh Lv1] [Song Trảm Lv5] [Kháng sát thương vật lý Lv1] [Kháng phép Lv1] [Hoán đổi Hóa thân Lv1] [Thần Trảm Lv1] [Thánh Hộ Lv1] [Tứ Trảm Lv5] [Né tránh Lv3] [Húc khiên Lv1]

✧ Danh hiệu (Kích hoạt):

[Cò mồi Lv1] [Kẻ Diệt Orc Lv1]

✧ Danh hiệu (Không kích hoạt):

[Kẻ bẫy chuột] [Hit-and-run] [Vị cứu tinh Lv3] [Vô tâm Lv2] [Đồ Long Lv1] [Kẻ Tàn sát Kiến Lv14] [Phù thủy của Hố sâu] [Ác mộng của loài Nhện Lv3] [Kẻ Diệt Khổng lồ Lv2] [Thống khổ của Void Scuttle Lv5]



'Mấy người vào trước còn sống không nhỉ?'

Nhờ vào Thẩm định tôi phát hiện ra nhiều cái xác của mạo hiểm giả, nhưng chẳng có ai là nữ cả.

'Chắc bọn Orc bắt họ làm nô lệ tình dục chăng?'

Tôi trông thấy bảng trạng thái của vài con Orc ở đằng xa. Dĩ nhiên tôi sẽ ưu tiên kiếm điểm kinh nghiệm và giải cứu người cô gái bị bắt.

'Chậc, khá nhiều đấy.'

Hình như tôi đã đặt chân vào sào huyệt của bọn Orc. Có tổng cộng hai mươi con Orc trong đây, và năm cô gái mất tích đang bị hãm hiếp dã man. Chúng luân phiên cưỡng bức họ, tiếng kêu cứu trộn lẫn trong tiếng ụt ịt của lợn.

'Có vẻ như có năm con Ore trẻ, mười Orc chiến binh, bốn Orc pháp sư và cuối cùng là một con Orc đặc biệt.'

Tiếng hét làm tôi hơi xao nhãng, song cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh để xem xét tình hình.

'Đông thế này, những kẻ hạng đồng chui vào đây thì khác nào tự sát?'

Tôi hơi bị ngờ vực về cách xếp độ khó của Hội, họ đã quá xem thường Orc? Cái gì mà nhiệm vụ tổ đội chứ... có một trăm mạo hiểm giả hạng Đồng ở đây chưa chắc đã đánh lại.

'Chưa kể con quái vật độc nhất kia nữa, tuy mình nhận được nhiều kinh nghiệm và học thêm kỹ năng mới, nhưng ắt nó cũng phải sở hữu một hai ma pháp nguy hiểm.'

Tôi chần chừ trong việc ra quyết định. Nếu là ở trong cơ thể chính thì tôi đã xông vào không chút do dự. Nhưng cảm xúc của một con người mà đặc biệt là nỗi sợ đã lấn át tâm trí tôi, khiến tôi chùn tay. Tôi dần cảm thấy những cô gái đang bị hãm hiếp thật đáng thương.

'Thật khó chịu, một ngày nào đó chính những cảm xúc này sẽ giết chết mình mất. Tập trung vào nhiệm vụ nào, nếu đám tép riu này mà còn không xử được thì sao có thể phục thù Liên minh?'

Tôi tự khích lệ trong tâm, lờ đi tiếng gào thét của các nạn nhân tội nghiệp.

'Đúng vậy, nếu muốn trở thành kẻ Được Chọn thì chí ít mình cũng phải vượt qua được cửa ải này!'

Tôi nói với con Orc Shaman mang tên Brahin bằng thần giao cách cảm.

'Ta sẽ giết mi.'

Lúc ngồi nhìn đám thuộc hạ giở trò đồi bại hắn vẫn cười rất sảng khoái, song khi vừa nghe thấy giọng tôi, gương mặt hắn lập tức đanh lại và đảo mắt nhìn quanh.

'Đằng này, ta ở đây.'

Tôi cố khiến chúng rối chí bởi chúng không tài nào xác định vị trí của tôi qua thần giao cách cảm. Kế của tôi là buộc hắn phải phái nhiều nhóm nhỏ đi trinh sát để tôi dễ dàng xử trảm từng con một, nhưng hóa ra con trùm lại thông minh hơn tôi tưởng.

- Kurr Kurr.

Brahin ra hiệu cho mấy con Orc trẻ ngồi không lấy vũ khí lập nhóm đi do thám.

'Ồ, không ngu như mình tưởng, xem ra trận này không dễ ăn rồi.''

Có bốn Orc pháp sư, mỗi con lại chuyên một hệ riêng, nhưng rắc rối nhất là con trùm Orc Shaman. Với hàng tá phép thuật hồi phục như thế, trừ phi tôi dứt điểm chúng trong một đòn, còn không nó sẽ biến thành trận chiến dài hơi mất. Chưa kể mấy con Orc kia có cấp còn cao hơn nữa, tôi không dám chắc mình đủ khả năng kết liễu chút chỉ trong một nhát kiếm.

'Được ăn cả, ngã về không.'

Tôi bước ra khỏi chỗ nấp tới nơi ánh đuốc rọi sáng, lộ diện trước mặt chúng.

- Kuur!

Con Orc Shaman nhận ra tôi trước tiên và cảnh báo đám còn lại.

"Ngon thì nhào vô, tao sẽ cho bọn mi biết tay!"

Không phải tôi phẫn nộ vì hành động bỉ ổi của lũ Orc, mà là vì tôi không thể nhẫn nhịn được nữa.

Vút

Tôi phi thanh kiếm xuyên thủng ngực một con Orc trẻ. Buông chiếc khiên xuống đất, tôi rút ra và cầm thanh Excalibur bằng cả hai tay.

"Ha! Bọn mi đếch có cửa thắng đâu!"

Tatac!

"Bát Trảm!"

Thấy kẻ địch áp sát tôi không ngần ngại tung ra tuyệt kỹ mới. Bất kể là xương thịt, áo giáp hay khiên đỡ, thanh Excalibur đều dễ dàng chém đứt như cắt bơ.

- Kukquerr Kurr.

Con shaman toan dùng phép hồi phục nhưng đã quá muộn, chúng đã chết ngay tại chỗ. Đám pháp sư sững sờ trước cảnh tượng ấy một hồi, rồi mới lật đật niệm phép. Hết hai giây choáng, tôi liền phóng tới chém, không chúng kịp trở tay.

-

Kuur Krru Kuuue.

Tiếng khịt mũi của loài lợn, tiếng rìu bổ hòa lẫn cùng tiếng niệm phép, tạo nên một mớ âm thanh hỗn độn trong hang động. Nhân cơ hội đó, các nữ mạo hiểm giả còn di chuyển được đã tranh thủ lách qua hai bên.

"Bát Trảm!"

Ting! Ting! Boong!

[Kháng sát thương vật lý Lv1 ➢ 2]

[Kháng phép Lv1 ➢ 2]

Chiêu Bát Trảm nhanh chóng hạ gục thên tám con Orc nữa, trong khi đống vũ khí và ma pháp yếu nhớt của chúng chẳng hề hấn gì với tôi.

Chỉ còn sót lại hai con Orc chiến binh hèn nhát, một pháp sư và con trùm Shaman. Lũ chiến binh hốt hoảng vớ lấy một cô gái làm khiên thịt.

'Hừm... thân hình cũng được đấy.'

Lý do tôi có thể suy nghĩ vẩn vơ như thế là vì còn đang trong thời gian choáng nên cũng chẳng làm được gì nhiều. Xui xẻo thay, kẻ thù đã biết được điểm yếu của tôi và lợi dụng nó.

'Khỉ thật, hai giây là quá lâu!'

Khi hai con chiến binh giữ con tin tiếp cận tôi, thì con pháp sư bận phù phép một chiếc chiến rìu. Tuy nhiên, vấn đề là con Shaman đang tập trung niệm thần chú gì đó, những luồng mây đen tà ác vây quanh người hắn.

'Hừ, một cây rìu phù phép và một ma thuật đen của Shaman... dính cái nào thì cũng toi cả.'

Dù đã có kháng vật lý và kháng phép cấp độ 2 nhưng mình không dám chắc có thể sống sót không nữa.

- Kukurrrr.

Shoooka shooook.

Ngay khi vừa cử động lại được, con Shaman đã niệm xong và phóng ma pháp vào tôi. Và cây rìu phù phép cũng chực chờ bổ xuống đầu tôi.

'Mẹ kiếp! Cớ sao mình cứ đánh cược mạng sống hoài vậy chứ?'
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện