Translator: Drake

___________________

- Meow? Peong?

Theo và thỏ đen; hai đứa nhóc hôm qua như chó với mèo, kết quả lại ôm nhau ngủ cả đêm; giờ đang vừa thức dậy cùng lúc, mắt đối mắt, mặt đối mặt.

Chớp chớp.

Cả hai đứa đều không biết nên xử lí cái tình huống này thế nào.

- Cậu ngủ ngon không, meow?

Peong!

Hai đứa nó loạn đến mức chúng còn chẳng biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì, để rồi thức dậy như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.

- Hai đứa dậy rồi à?

Sejun cũng thức dậy khi nghe thấy cuộc trò chuyện của Theo với thỏ đen.

- Vâng, meow!

Peong!

Zzzt!

Zzzt!

Đột nhiên cả hai trả lời đồng thanh, và rồi ký ức ùa về, cuối cùng chúng cũng nhận ra hôm qua cãi nhau vì cái gì.

Xoẹttt

Sejun vạch một đường lên tưởng hang, bắt đầu ngày thứ 162 bị mắc kẹt tại nơi này.

Haak! Haak!

Peong! Peong!

Giọng nói vừa rồi của cậu giống như thành mồi lửa, châm ngòi lại kí ức chực nổ ngày hôm qua, khiến cho cả Theo và thỏ đen đang nhìn chằm chằm vào nhau đầy cảnh giác, kêu lên mấy tiếng đe dọa.

Theo giơ bộ móng sắc nhọn ẩn dưới hai cái măng cụt trắng muốt, thỏ đen nắm chặt lấy cây búa của nó bằng cả hai tay, chuẩn bị sẵn sàng để vung lên bất kì lúc nào.

Thương Miêu và Chiến Thố. Một trận chiến giữa vàng và đen. Bầu không khí căng thẳng dâng lên, đặc quánh, lởn vởn trong hang động.

Đúng lúc đó,

- Cùng thân thiết với nhau đi nào.

- Meow?

Peong?

Sejun tóm cổ cả hai đứa lên, mỗi đứa đặt xuống một bên đầu gối của cậu. Vừa mới rửa mặt xong đã thấy cảnh này đây.

Và rồi,

Swoop.

Swoop.

Swoop.

Cậu bỏ khoai lang sấy vào miệng rồi cho Churu với cà rốt lần lượt vào miệng Theo với thỏ đen.

Măm măm măm

Nhăm nhăm nhăm

Hai đứa vẫn còn lườm nhau thêm một lúc nữa nhưng cuối cùng cũng vẫn tập trung vào ăn. Rồi trận chiến cũng kết thúc đơn giản chỉ bằng một gói churu với củ cà rốt. Nhưng cũng cùng lúc đó, cả Theo và thỏ đen đều nhận ra lãnh thổ của đối phương.

Sau một bữa sáng nhanh gọn lẹ, Sejun bắt đầu công việc làm đồng buổi sáng ngay lập tức. Trái tim của cậu đang thổn thức liên hồi, bàn tay nắm chặt lấy con dao tập của Keinz mà cậu nhận được từ Theo. Cậu muốn thử nó càng sớm càng tốt!

Đầu tiên, cậu đến chỗ ruộng để trồng mấy cái đầu cà rốt mà bọn thỏ đã ăn.

Scoop. Scoop.

Quả nhiên, con dao được đặt tên này đào đất đúng đỉnh!

Chà… một món vũ khí được đặt tên trị giá cả tỷ đô – từng được dùng để chém quái vật – giờ đây lại rơi vào tay Sejun, dùng để đi đào đất, làm nông. [note51926]

Swoosh

Sejun trộng thêm một đầu cà rốt vào cái lỗ mà cậu vừa đào bằng con dao găm

[Bạn đã trồng một đầu cà rốt]

[Hiệu ứng kĩ năng Gieo hạt Lv.3 đã tăng khả năng nảy mầm của củ cà rốt]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng một tẹo]

[Độ thành thạo kĩ năng Gieo Hạt Lv.3 tăng một tẹo]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Gieo Hạt Lv.3]

- Huh?! Vậy cũng tăng thành thạo được á?

Sejun vốn tưởng cái này chỉ áp dụng vào chiến đấu thôi, nên cậu nhanh chóng đọc lại dòng mô tả trên con dao tập của Keinz

[Tăng Độ Thành Thạo Lv.1]

Mọi kĩ năng được sử dụng bằng con dao găm này sẽ tăng độ thành thạo lên thêm 5%

- Mọi kĩ năng sao?!

Quả nhiên là hàng cấp B được đặt tên có khá, quá xá đã!

- Hehehe! Phải chăm luyện để tăng cái kĩ năng Tăng Độ Thành Thạo này mới được.

Động lực làm việc của Sejun tăng mạnh. Cậu nhanh chóng trồng mấy cái đầu cà rốt còn lại rồi đi ra ruộng cà chua bi.

Cậu cắt vài nhánh có cây có cả chùm cà chua bi trên đó. Gần đây có nhiều cà chua cần thu hoạch quá nên cậu thường ngắt cả chùm luôn cho gọn.

[Bạn đã đồng thời thu hoạch 7 quả cà chua bi]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.3 tăng nhẹ]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Thu Hoạch Lv.3]

[Bạn đã nhận được 70 điểm kinh nghiệm]

- Wow

Thực sự là một công việc làm con người ta thấy thỏa thích mà.

Cắt. Cắt.

Sejun chăm chỉ cắt các chùm cà chua bi và đưa cho Theo đang làm nhiệm vụ tách từng quả từng quả một rồi trực tiếp cho vào một cái túi.

Khi cậu vừa đưa một chùm cà chua cho Theo,

- Tại sao tui lại phải làm việc này dzậy? Tui là đại diện cơ mà?

Theo lên tiếng phàn nàn và hỏi

- Vậy tôi thì sao? Tôi là chủ tịch đây này, tôi cũng làm việc đấy thôi.

- Gì cơ?! Sejun, ngài là chủ tịch á?

- Phải. Nên là nhanh lên đi, đại diện Theo.

- Được rồi. Nhưng chủ tịch cao hơn đại diện sao ạ, meow?

Đôi mắt Theo lấp lánh lên như thể cậu vừa mới tìm được một mục tiêu mới để tiến lên.

“Hehehe. Khi tui trở thành chủ tịch, tui sẽ độc chiếm cả tay và đầu gối của Sejun cho mà xem!”

Theo tưởng tượng bản thân mình nằm dài trên hai đùi của Sejun, được bàn tay của cậu xoa xoa cái bụng của mình và tay kia thì được đút cho ăn.

- Được rồi!

- Oh! Tui học thêm được điều nữa rùi! Tui sẽ làm chăm chỉ hơn nữa cho mà xem!

- Vừa ăn vừa làm đi này.

- Tui hông thích cái này đâu.

Theo không thích cà chua bi vậy nên Sejun cũng chẳng ép cậu nhóc làm gì nữa mà quay lại tiếp tục thu hoạch cà chua.

Đúng lúc đó,

Meow!

Giờ ăn trưa đã điểm, theo đên gọi Sejun đến để chuyển chỗ cá piranha mà nó đã bắt về bên đống lửa. Hôm nay nó bắt nhiều cá hơn mọi khi, đây là để trả lương tuần cho Theo

Trước khi bọc cá piranha đem đi nướng, Sejun ướp lên một chút muối với tiêu.

Đầu tiên cậu nướng 3 con cá trước, nêm từng con với muối, tiêu và cả hai. Cậu cũng không biết liệu kiểu nêm nào mà Theo với bọn thỏ ăn được.

- Mà kệ đi, còn thừa thì mình ăn cũng được mà.

Cuối cùng, sau chuỗi ngày dài đằng đẵng, cuối cùng họ cũng được ăn đồ có gia vị rồi!

Trái tim của Sejun không nhịn được mà thổn thức, cậu bọc nốt chỗ cá còn lại rồi đem đi nướng.

Và rồi lại lặp lại chuyên mục chờ cá nướng xong. Hôm nay, thực sự có quá nhiều thứ làm cậu thấy vui vẻ mà.

Một lúc sau, mùi thơm ngào ngạt của những con cá đã nướng chín lan ra khắp hang.

- Cùng ăn nào!

Sejun gọi đám thỏ trắng.

Píp!

Meow!

Nghe cậu nói, nhà thỏ trắng đáp vọng lại rồi bắt đầu chuẩn bị nốt mấy thứ còn lại để dùng bữa. Thỏ vợ đi nướng ít hành lá trong khi những con thỏ khác đi lấy khoai lang với cà rốt cất trong khi trữ.

Chomp.

Trong khi lũ thỏ ăn cà rốt và chờ những món khác chín, thì Sejun chẳng bỏ gì vào miệng cả.

Khi đói ăn sẽ ngon hơn. Vậy nên cậu chờ và chờ, dẫu cho cái bụng đã bắt đầu đói meo để có thể cảm nhận hết hương vị của những con cá nướng đã được nêm nếm.

Và cuối cùng,

- Xong rồi!

Sau một hồi lâu chờ đợi, con cá nướng mà cậu chờ đợi cuối cùng cũng chín. Ngay khi vửa mở chiếc lá bọc cá ra, hơi nóng bốc lên, mang theo mùi hương đặt trưng của tiêu tỏa ra bốn hướng.

Con cá nướng đầu tiên mà cậu bóc là con mà chỉ nêm với hạt tiêu.

- Hmm~

Cậu hít sâu mùi hương ấy.

- Cùng thử nào. Mấy đứa có muốn ăn không?

Cậu cắt con cá nêm hạt tiêu ra thành những miếng nhỏ rồi phân cho nhà thỏ mỗi đứa một ít.

Tuy nhiên,

Hụ hụ hụ

Lũ thỏ bắt đầu ho sặc sụa, như thể hạt tiêu quá cay với chúng.

Bang!

May mắn thay, có vẻ như thỏ đen có vẻ như khám phá ra cả một thế giới mới và cắm cúi vào ăn.

Và rồi,

- Đại diện Theo, cậu muốn thử không?

- Không đâu. Ngài nghĩ tôi là loại nghịch đồ ăn thế à?

Theo đúng là kẻ yêu cá mà.

Cơ mà may là nhà thỏ trắng thích món cá nướng với muối.

Vậy nên hạt tiêu trở thành hương vị của riêng Sejun với thỏ đen.

Sau bữa trưa,

Ực.

Sejun ngồi trên cái ghế riêng, đắm mình dưới ánh mặt trời đang tỏa sáng và uống cà phê sau một thời gian dài không được thưởng thức.

Thu hoạch cà rốt đã hoàn tất, ngoại trừ những củ được để lại nhằm lấy hạt. Buổi chiều, họ chỉ cần thu hoạch nốt cà chua bi là xong rồi nên cả đám có kha khá thời gian rảnh.

- Bùn ngủ quá…

Bang…

Ngay khi Sejun vừa mới an tọa một cái, Theo và thỏ đen thản nhiên đi về chỗ của chúng trên đùi cậu và đánh một giấc.

Khòoo

Khòoo

Hai đứa nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Và Sejun không thể đứng dậy, kết quả là đành ngắm trời ngắm đất.

Cùng lúc đó,

Buzz! Buzz!

Ba chú ong non, chỉ to bằng ngón tay cái, vừa mởi phá vỏ chui ra lần đầu mở mắt nhìn thế giới. Khi những bông hoa vàng ở ruộng cà chua bi nở rộ, có vẻ như ong chúa lại bắt đầu đẻ trứng.

Và giờ thì mỗi ngày lại có thêm 3-5 chú ong non được nở ra và số lượng ong hiện tại đã vượt quá 50 con. Chính xác là 53 con rồi.

Buzz

Những con ong trưởng thành bắt đầu dạy ong non hút mật.

Quả là một khung cảnh bình yên mà…

Sejun vừa nhìn ong lớn dạy ong non vừa thong thả uống cà phê.

- Nào nào, đến giờ dậy rồi.

Cậu vỗ vỗ đánh thức Theo với thỏ đen.

- 5 phút nữa…

Oáp…

Hai đứa ngái ngủ gạt tay cậu ra

Tóm.

Kết quả, cậu trực tiếp tóm sau gáy Theo với thỏ đen, đặt chúng xuống đất rồi đứng lên

- Đến giờ làm việc rồi.

Cậu quay lại ruộng cà chua và bắt đầu thu hoạch nốt phần việc hôm nay.

Sột soạt. Sột soạt.

- Hehehe. Cắt tốt ghê.

Nhờ con dao cắt một phát cả chùm mượt như không nên vị chủ tịch nào đó lại tiếp tục hứng thú mà làm việc.

Kết quả là cậu tập trung đến nỗi quên mất cả thời gian.

- Tui đi đây!

Ngay khi Theo lấp đầu cái túi đồ của mình bằng cà chua bi, cậu nhóc ngay lập tức chuẩn bị leo tháp đi xuống, tiết kiệm chố thời gian thưởng Đại Diện để dùng sau.

Đợt thu hoạch lần tới Sejun định sẽ bán cả cà rốt và khoai lang, lần này thì thôi đi, hiện giờ còn không đủ cho cả cậu với lũ thỏ nữa là.

- Đi luôn rồi sao? Mang chỗ cá nướng này theo này.

- Cảm ơn, meow.

Theo cẩn thận cho chỗ cá nướng là lương tuần của cậu vào trong túi.

- Lúc cậu đến phố mua sắm ấy, nhớ rẽ qua tiệm rèn rồi thử vận may đấy nhé.

- Đã rõ!

Lần này Sejun lại nhờ Theo mua thêm mấy thứ đồ cần thiết ở phố mua sắm, và cậu cũng muốn cậu nhóc này thử vận may ở quầy bán hàng trong tiệm rèn. Một tài năng như viên ngọc quý ẩn sâu trong đá vậy… cậu chẳng muốn lãng phí chút nào…

- Tui đi đây!

Theo lại lên đường xuống tháp một lần nữa để tiến hành thương vụ thứ tư.

Sau khi tiễn cậu nhóc thương miêu kia đi, Sejun lại tiếp tục thu hoạch cà chua,

[Bạn đã đồng thời thu hoạch 6 quả cà chua bi]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng mạnh]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.3 tăng mạnh]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Thu Hoạch Lv.3]

[Bạn đã nhận được 90 điểm kinh nghiệm]

- Huh? 90 điểm?!

Đây đâu phải là số điểm mà một người có thể có được từ thu hoạch 6 quả cà chua?

Cậu nhanh chóng kiểm tra thông tin cà chua bi.

3 quả cà chua thì bình thường, nhưng 3 quả còn lại thì lại khác.

[Cà Chua Bi Ma Thuật]

Cà chua bi được trồng bên trong tòa tháp, ngon lành và giàu dinh dưỡng.

Khi ăn, nó sẽ làm giảm 20g chất béo trong cơ thể của bạn và năng 0.2 mana trong 10 phút.

Hiệu ứng cộng dồn có thể lên tới 10 lần trong 1 giờ.

Khi một người không phải thức tỉnh giả ăn nó, nó sẽ làm giảm 20g chất béo trong cơ thể và tái tạo sinh lực.

Hương vị của nó được tăng lên nhờ việc được trồng vởi một nông dân tòa tháp vừa mới có kinh nghiệm làm nông.

Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

Hạn sử dụng: 60 ngày

Cấp độ: D

Là nông sản cấp D!

Lượng chất béo, lượng ma thuật hay kể cả hạn sử dụng đều tăng lên gấp đôi!

Nhưng thứ làm Sejun chú ý lại là một thứ khác.

- Liệu có ngon hơn không?

Cậu ngay lập tức bỏ một quả Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D vào trong miệng.

Pop.

Cắn.

Ngay sau khi cậu cắn quả cà chua bi, vị chua ngọt nồng lên tràn ngập trong khoang miệng cậu.

- Ngon quá…!

Sejun nhanh chóng lấy lại tỉnh táo rồi vội vàng bỏ mấy quả cà chua bi cấp D vào trong túi riêng. Cậu không biết liệu tên quản lý tòa tháp kia đang quan sát từ đâu, cả thro đen nữa.

Nhưng… cậu đã bị bắt rồi.

Peong?!

Thỏ đen vốn đang theo dõi Sejun một hồi lâu vội vàng chạy đến và kêu lên. Chú đang định ăn một mình đấy à?!

Shh!

Sejun giơ tay lên ra dấu im lặng và lôi thỏ đen đến một góc động. Chỉ có đúng 3 quả cà chua bi cấp D thôi nên mấy con thỏ khác sợ sẽ cảm thấy mình bị bỏ rơi nếu chúng biết chuyện mất.

- Chú mày phải ăn im lặng thôi nhé. Hiểu chưa? Giờ ta là dồng phạm rồi đấy

Cậu nhanh chóng cảnh báo nó trước rồi đưa cho con thỏ một quả cà chua bi cấp D

Peong!

Thỏ đen gật đầu đầy tự hào đáp. Đừng lo!

- Được rồi.

Sejun tin tưởng thằng nhóc và quay lại tiếp tục thu hoạch cà chua.

Một lúc sau,

Xì xụp! Xì xụp! Xì xụp!

Âm thanh thỏ đen đang hút nước quả cà chua vang lên khắp hang động. Này! Chú mày đã nói là không cần phải lo mà!

May mắn thay, cậu thu hoạch được thêm 10 quả cấp D nên sau đó bọn thỏ cũng không cảm thấy bị bỏ rơi.

[Quản lý tòa tháp cảm thấy như bị bỏ rơi vì bạn không cho họ quả nào]

- Đã bảo là tôi sẽ cho ông sau mà!

Ngày thứ 162 bị mắc kẹt, mọi người lần đầu cảm nhận được hương vị của nông sản cấp D mà không có ai bị bỏ rơi.

- Huh?! Sao cảm giác như mình bị bỏ lỡ cái gì đó vậy nhỉ, meow.

Theo đi xuống tòa tháp, cảm giác như bị bỏ rơi một cái kì lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện