Translator: Drake
- T… Ta muốn nó!
Ulrich lên tiếng, đôi mắt như bị mê hoặc bởi hình xăm hắc long trên măng cụt của Theo
Đó là một con dấu, một minh chứng khi là thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại. Chỉ mang nó trên mình thôi cũng có thể đem lại vinh quang cho cả dòng họ, không… thậm chí là cả chủng tộc!
Nếu hắn có thể có được nó, hắn sẽ được đời đời các thế hệ sau của tộc Hắc Orc nhớ đến như một vị vua vĩ đại!
- Vậy thì từ giờ trở đi biết điều mà nghe lời ta đi, meow!
Theo ngạo mạn chống nạnh nói. Nếu Ulrich mà nghe lời cậu thì cậu sẽ nhờ Sejun cho một cái vảy của Kaiser cho tên này.
- Tất nhiên rồi ạ! Chúng tôi nguyện nghe theo bất cứ điều gì thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại nói!
- Không, meow!
- Dạ?!
- Nghe cho kỹ đây, meow! Ta là Theo Park, Hoàng Miêu Chết Chóc, thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại, meow!
- Ah! Vâng! Thưa Hoàng Miêu Chết Chóc, Theo Park, thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại!
- Puhuhu, đúng rồi đó, meow!
Theo cực kỳ thích thú khi nghe cái lời giới thiệu về mình vang lên từ miệng người khác.
- Thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại, Hoàng Miêu Chết Chóc Theo Park, xin hãy ban cho chúng tôi vinh dự để được sử dụng dấu ấn của Hắc Long vĩ đại!
- Meow?! Ngươi định sử dụng thế nào, meow? - Chúng tôi có cách ạ thưa ngài. Luken!
Ulrich kêu lên
- Vâng!
Một con Hắc Orc khác xuất hiện, cầm trên tay một cây trượng được trang trí bằng những cái hộp sọ.
- Đây là pháp sư của tộc Hắc Orc chúng tôi thưa ngài. Luken sẽ sao chép dấu ấn trên tay của thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại, ngài Hoàng Miêu Chết Chóc Theo Park đây ạ.
- Sao chép, meow?
- Vâng! Vậy nên con dấu của ngài Hoàng Miêu Chết Chóc Theo Park, thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại sẽ không bị ảnh hưởng ạ.
- Vậy thì được, meow!
- Cảm ơn ngài! Hỡi Hoàng Miêu Chết Chóc Theo Park, thuộc hạ của Hắc Long vĩ đại!
- Ulrich, từ giờ cứ gọi tên ta là được rồi.
Cái danh xưng quá dài khiến cục lông nào nó cũng thấy phiền (dù cho cậu ta là người nghĩ ra cái này)
- Vâng! Thưa ngài Theo!
- Ngài Ulrich, ta sẽ sao chép con dấu lên đâu ạ?
Luken hỏi
- Hắc Long vĩ đại là thực thể thượng cấp! ta không thể để mình lên trên ngài ấy được! Ta sẽ khắc con dấu lên trán của ta!
- Vâng! Tôi đã hiểu thưa ngài. Vậy tôi sẽ đặt con dấu lên trên đầu ngài ạ.
- Được!
Thud!
Ulrich nằm xuống trước mặt Theo
- Ngài Theo, xin hãy đặt con dấu lên trên trán tôi!
- Như thế này à, meow?!
Chuk
Trước yêu cầu của Ulrich, Theo đặt măng cụt vàng của mình, cùng với hình xăm lên trán Ulrich. Không hiểu sao nhìn toàn cảnh thấy giống một tên học sinh cá biệt đang dẫm lên đầu một người quỳ xuống cầu xin vậy.
- Xin hãy giữ nguyên như thế một chút ạ!
Thump! Thump!
Luken đập cây trượng của mình xuống và sử dụng phép,
Ooooong…
Một thứ ánh sáng màu đỏ lóe lên giữa tay Theo và trán Ulrich.
- Đã xong ạ!
- Cảm ơn ngài, vất vả cho ngài rồi ạ, ngài Theo!
- Ngươi cũng vất vả rồi, Ulrich, meow!
Theo đáp, cậu nhóc cũng chẳng buồn đổi tư thế.
- … ngài có thể bỏ ra được rồi ạ.
- Được, meow!
Theo cuối cùng cũng nhấc chân ra hỏi trán Ulrich, để lộ ra hình xăm Hắc Long vĩ đại đã được sao chép hoàn hảo trên trán của tên tộc trưởng tộc Hắc Orc.
Nhưng cũng cùng lúc đó,
- Meow?!
Cậu nhóc phát hiện ra có thứ khác cũng được sao chép theo.
Những hình tròn tròn theo dấu chân măng cụt của cậu nhóc cũng được sao chép cùng với hình xăm Hắc Long trên trán Ulrich.
Tuy nhiên,
- Luken, từ giờ trở đi, con dấu này sẽ là cờ hiệu của vương quốc Hắc Orc chúng ta!
- Vâng!
Những con orc đen khác tưởng rằng nguyên bản dấu ấn của Hắc Long là như thế
“Không phải lỗi của ta nha, meow~!”
Theo im lặng.
Và thế là hình ảnh của Hắc Long vĩ đại + dấu măng cụt vàng của Theo đã chính thức trở thành quốc kỳ mới của vương quốc Hắc Orc.
****************
Tại đêm muộn trong hang ở tầng thứ 99 của tòa tháp
Tiếng gỗ cháy vang lên lách ta lách tách vui tai, quanh đống lửa trại là Sejun, Flamie, Cuengi, Dơi Vàng và Iona.
- Sau đó, người đàn ông cẩn thận mở nắp ra xem xét…
Ực…
Mọi người nuốt cái ực, hồi hộp theo từng lời Sejun kể.
- Và một chiếc bánh bao đã biến mất!
Sejun thích thú kể truyện ma bên đống lửa trại, vui vẻ cùng mọi người.
Krueng!!
[Pa, con sợ!!]
Cuengi bám chặt lấy Sejun trước hiện tượng đồ ăn bị biến mất một cách bí ấn mà không biết bị ai ăn.
Trên đời này không có gì đáng sợ với con báo con này hơn là đồ ăn biến mất không lý do.
Rồi,
Grrrr…
Có tiếng biểu tình phát ra từ bụng ai đó
Kreung!
[Tại chúng ta nói chuyện về đồ ăn mà con đói rồi!]
Biểu cảm sợ sệt ban nãy biến đi đâu mất, để lại một cái ánh mắt cún con hướng về phía Sejun. Bình thường thì họ sẽ đi ngủ sớm rồi dậy sớm cơ mà hôm nay thì là trường hợp đặc biệt.
Phải có sự cho phép của pa hoặc ma thì mới ăn vặt nửa đêm được.
- Vậy ta ăn chút bỏng ngô nhé?
Keung!
[Được ạ!]
Cuengi không hiểu bỏng ngô là gì như nghe được ăn là vui rồi.
- Chờ ba một chút.
Sejun đứng dậy rồi đặt hai cái chảo lớn được làm từ mai kiến lửa lên trên lửa trại.
Và rồi
Sizzle
Cậu đổ những hạt ngô màu đỏ au vào trong hai cái chảo đó. Đây là chỗ Ngô Nổ Sinh Lực mà cậu đã để dành.
Một lúc sau…
Crack crack
Hơi nóng khiến cho những hạt ngô bắt đầu nổ tung, khiến cả cái chảo to nhanh chóng bị làm đầy bởi những miếng bỏng ngô trắng tinh tươm như những bông hoa tuyết.
- Giờ thì làm ít bỏng vị muối trước…
Cậu bỏ muối vào trong chảo rồi cẩn thận đảo đều
Và rồi
- Đây
Cậu cuộn ít lá lại thành hình nón chóp như phần ốc quế đựng kem rồi đổ đầy bỏng ngô vào trong đó. Đương nhiên là Sejun cũng không cho thằng nhỏ quá nhiều, đủ để đỡ cơn thèm ăn thôi.
Crunch
Kreung!
[Ngon quá!]
(Ngon thật đó!)
- Kyoot Kyoot Kyoot!
Cả đám vui vẻ reo lên rồi lại cúi đầu ăn bỏng ngô, ăn đến nghiện cái vị ngọt nhẹ cùng mặn mặn của muối.
Cùng lúc đó.
Sejun lấy ra một cái chảo mới rồi bắt đầu đun nước với mật ong.
Krueng!
Cuengi lo lắng nhìn chỗ mật ong dần chuyển qua màu nâu. Nếu pa định đốt cháy mật ong như thế thì pa nên để cho con ăn đi chứ?
- Không cháy đâu. Chờ một tí.
Khi chỗ dung dịch kia đạt đến độ đặc nhất định, cậu đổ hết chỗ bỏng ngô chưa nêm nếm gì vào đó rồi đảo liên tục, trộn đều lên thành món bỏng ngô mật ong.
Krueng?
[Xong chưa ạ?]
Con báo con đã ăn xong chỗ bỏng ngô ban nãy giờ thì đang thích thú trước mùi hương mật ong đang tỏa ra từ chiếc nồi, bắt đầu đi vòng quanh cái nồi, ngóng Sejun làm mật ong bỏng ngô.
- Cuengi, chờ đi.
Sejun nghiêm giọng nói, thằng nhỏ cứ đi quanh lửa thế nhỡ bỏng rồi sao?
Krueng!
[Cuengi sẽ ngồi chờ ạ]
Thằng nhỏ nhanh chóng ngồi xuống chỗ của mình và kiên nhẫn chờ đồ ăn như những gì nó đã được dạy khi còn nhỏ.
“Sắp xong rồi.”
- Iona, phiền cô dùng một phép làm khô yếu thôi.
Cậu nhờ Iona giúp để loại bỏ độ ẩm trên bỏng ngô ở cả hai nồi. Đúng là vị quan trọng thật, nhưng cảm giác khi ăn cũng quan trọng không kém.
- Kyoot Kyoot Kyoot! Vâng! Làm khô!
Iona nhanh chóng niệm một phép giúp làm khô hết chỗ bỏng. Bản thân cô cũng đang bị kích thích bởi mùi hương ngọt ngào kia và hóng ăn lắm rồi.
Sau khi chỗ bỏng ngô mật ong đã hoàn thành
- Rồi, mọi người cứ chọn vị nào mình thích đi.
Cậu để cả đám tự chọn vị rồi cũng múc cho mình một bát đầy.
- Hehehe… mình sẽ lấy cả hai vậy.
Cậu múc một nửa cốc bỏng ngô vị muối, nửa vị mật ong. Đậy nắp lại rồi lắc lên trộn đều.
Sau đó…
Crunch
Cậu bốc cả một nắm đầy mà nhét vào miệng
Crunch
“Đúng rồi! Thế này mới phải chứ!”
Sejun run rẩy trước hương vị như bùng nổ trong khoang miệng. Sự kết hợp hài hòa giữa vị mặn của muối và vị ngọt của mật ong tạo nên cảm giác không có cái gì có thể đánh bại được.
Hơn thế nữa
Cảm giác giòn rụm của bỏng ngô vị mật ong sau khi phần mật đã cứng lại càng khiến thêm vui miệng.
Kreung?
Cuengi vốn định ăn bỏng ngô mật ong nhưng khi thấy ông pa nhà mình làm vậy thì cũng bắt chước theo. Mấy cái chuyện ăn uống này cứ bắt chước pa là ngon nhất.
Rồi…
Krueng!
[Ngon quá!]
Một lần nữa, lòng tin của chú nhóc được hồi đáp.
Krueng!
Thế là cậu nhóc cứ một bên nắm 1 vốc vị muối, một bên thì 1 nắm vị mật ong, cứ thế mà ăn.
Và thế rồi đêm của ngày thứ 295 cứ thế trôi qua.
************
- Hãy tìm và bảo vệ Dơi Vàng bằng mọi giá!
Han Tae-jun vội vàng chạy đến tòa tháp sau khi ra lệnh cho cấp dưới của mình tìm dơi vàng theo tin từ Theo.\
Đúng lúc đó
Buzz
Điện thoại của viên thư ký rung lên
- Xin chào. Thật á? Mau gửi link cho tôi.
Click
Người đó cúp điện thoại
Rồi
- Chủ tịch, họ nói họ đã tìm thấy dơi vàng ạ.
- Thật sao?
- Xin ngài nhìn cái này ạ.
Viên thư ký bật một đoạn video trên máy tính bảng, là một đoạn ngắn trong chương trình “Thế Giới Lạ Kỳ” của bae Jeong-ho
- Hmm… đã được phát sóng rồi à. Nơi này ở đâu?
- Là tòa nhà Hanla bên cạnh hiệp hội của chúng ta.
- Tỏa nhà bên cạnh hiệp hội luôn sao? Tòa nhà đó bao nhiêu?
- Dạ… giá gốc vốn là 200 tỷ won, nhưng do liên quan đến chương trình về việc có dơi xuất hiện trong tòa nhà thì tôi nghĩ chúng ta có thể hạ giá xuống ạ.
- Mua nó ngay lập tức.
- Vâng!
Han Tae Jun vốn được Theo nhờ tìm tòa nhà nơi dơi vàng xuất hiện đang nghĩ đên việc tặng nó cho Theo như một món quà.
“Hehehe, coi như đây là ân huệ cũng được nhỉ.”
Tình cờ thay là chủ của tòa nhà ấy cũng đang cần bán gấp. và cứ thế Han Tae Jun có thể yên tâm bước vào trong tháp với hợp đồng tòa nhà đã được mua dưới tên Sejun.
*************
- Ugh…
Khi Sejun thức dậy vào buổi sáng, khung cảnh xung quanh đúng là một bãi chiến trường. Bỏng ngô làm từ tối hông qua vương vãi khắp nơi.
Gurorong.
Baerorong.
Cuengi còn ngủ hẳn bên trong cái nồi mà ôm lấy dơi vàng. Iona thì đã dậy từ sớm và đi kiểm tra tiến độ xây dựng tháp pháp sư.
[Chủ nhân, ngài đã dậy rồi ạ?]
- ừm.
Flamie reo lên chào Sejun đang ngó nghiêng xung quanh.
- Tối qua em ngủ ngon chứ, Flamie?
[Vâng ạ, tối qua thật sôi nổi nên em vui lắm ạ]
“Bé” Flamie của chúng ta đã cô đơn suốt thời gian qua rồi nhỉ?
Sejun nghĩ là cậu phải xuống hang chơi nhiều thêm thôi.
Cậu để Cuengi và dơi vàng ngủ thêm rồi đi ra ngoài.
Rồi
Kkwek!
Một con kiến nấm tự hào bước đến chỗ cậu.
- Hehehe. Mày đến đúng lúc lắm.
Khi mấy con kiến nấm mà tự tin như thế thì thường là chúng nó nấm thần dược trên lưng, vậy nên cậu rất hoan nghênh những bé kiến nấm như thế.
Kkwek!
Con kiến nấm vui vẻ trước lời chào của Sejun và quay lưng về phía cậu. Đúng như Sejun dự đoán, chỉ có duy nhất một cục nấm đen xì trông như viên đá ở trên lưng kiến.
- Vất vả cho mày rồi.
Cậu vừa khen vỗ vỗ lưng nó
Rồi
Pop
Cậu hái cục nấm ấy
[Bạn đã thu hoạch Thần Dược Cường Hóa – Nấm Truffle Đen]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]
[Độ thành thạo kỹ năng Thu Hoạch Lv.6 tăng nhẹ]
[Bạn nhận được 250 điểm kinh nghiệm]
- Huh?! Truffle Đen?!
Kể cả là ở trái đất cậu mới chỉ nghe đến tên loại nấm này thôi đó!
- Hình như nó đắt kinh khủng ấy.
Sejun vội vàng kiểm tra thông tin
[Thần Dược Cường Hóa – Nấm Truffle Đen]
Loại nấm Truffle Đen được trồng bởi nông dân làm thuê cho Park Sejun – Kiến Nấm, hấp thụ dinh dưỡng xung quanh trong một thời gian dài, biến thành thần dược
Hương thơm nồng nàn, tăng cường hương vị
Sau khi ăn: Mọi chỉ số +3
Người trồng: Nông dân làm thuê cho Park Sejun – Kiến Nấm
Hạn sử dụng: 150 ngày
Cấp độ: C+
- Wow!
Chỉ ăn một cây này thôi cũng khiến mọi chỉ số +3
“Mình phải ăn trước khi Cuengi dậy mới được!”
Ực!
Cậu nhanh chóng bỏ cục nấm kia vào miệng mà nhai. Chắc chắn Cuengi sẽ đòi ăn nếu thằng nhóc nhìn thấy.
Nhưng mà cậu cũng phải sống nữa chứ!
Không thể cứ bị coi là yếu nhất mãi được!
[Bạn đã ăn Thần Dược Cường Hóa – Nấm Truffle Đen]
[Mọi chỉ số +3]
- Tuyệt
Cậu vui vẻ bắt đầu ngày mới, cảm thấy mình mạnh hẳn lên so với hôm qua.
Rồi
Krueng!
[Chào buổi sáng ạ!]
Con báo con bị đói mà tỉnh, tràn đầy năng lượng chào buổi sớm.
Khịt khịt khịt
Krueng! Krueng?!
[Miệng pa thơm quá! Pa ăn mảnh gì sao?!]
Thẳng nhỏ tiến lại gần Sejun, ngửi ngửi quanh miệng cậu mà nhanh chóng phát hiện ra pa nhà mình ăn mảnh. Ai bảo cậu ăn nấm truffle đen có mùi hương cực mạnh vậy chứ.
- Cái gì?! Không! Ba có ăn gì đâu!
Sejun vội vàng che miệng lại để tránh mùi lan rộng ra nhưng
Krueng?! Krueng!!
[Vậy tại sao pa phải che miệng?! Pa, pa bảo nói dối là xấu mà nhưng sao pa lại nói dối!!!]
Điều này chỉ càng tăng thêm hiềm nghi.
- Không, ba không ăn gì cả mà.
Cậu càng chối thì mùi hương nấm tỏa ra càng mạnh, như một bằng chứng không lời khẳng định cậu chắc chắn đã ăn mảnh cái gì đó.
________________________________
Drake: Chúc mừng sinh nhật Ariadne, gấu sẽ cố gắng làn sau ngủ muộn hơn xíu để kịp nhận hàng edit ạ. ;-;