Translator: Drake
_______________
Khi Huyết Đại Hùng mẹ tìm lại được con của nó,
“Đứa nhỏ này ăn gì vậy?”
Con của nó đã lớn lên với tốc độ đáng kinh ngạc chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy.
Khịt khịt
Theo bản năng, gấu mẹ ngửi ngửi thấy mùi hương ngọt ngào đang bay ra từ con nó có thể là đáp án cho thắc mắc của mình.
Mùi ngòn ngọt gì đây? - Mẹ ơi, là mật ong đó! Có nhiều mật ong lắm luôn! Ở trong nhà của con người đó á!
Gấu con dùng hai tay mô tả lại hình dạng của cái chai nước đựng mật mà nó đã thấy.
Mặc dù gấu mẹ cũng muốn nếm thử món mật ong kia, nhưng vì con, nó cố nhịn. Với lại, khi nhìn con mô tả lại hình dạng của mật ong đó, nó cũng nhận ra rằng có khi cũng chẳng còn lại mấy cho nó ăn nữa.
Huyết Đại Hùng mẹ bắt đầu thử tìm kiếm ngôi nhà của con người gần chỗ nó tìm thấy con nó để kiếm mật ong.
Cộng thêm, nó nghĩ là nếu con người đó cho gấu con ăn được thì cũng tốt. Nhìn xem con của nó lớn lên bao nhiêu chỉ trong có 1 ngày nè, hẳn là con người đó có nhiều đồ ăn lắm.
Và sau khi tìm khoảng vài ngày, cuối cùng gấu mẹ cũng tìm được nhà của con người. Nó đề nghị sẽ bảo vệ nơi này để đổi lấy mật ong cho con nó, một ý tưởng hoàn hảo cho nguồn mật ong vô tận.
Lý do mà nó tự tin rằng tự mình có thể bảo vệ khu vực của con người đó là vì chẳng có quái vật nào lại muốn đến chiếm cái khu vực hoang vắng này cả. Đúng là đôi khi cũng có quái vật đi ngang qua khu đất hoang này, nhưng chỉ cần đi tuần thôi là quá đủ để nó đuổi lũ quái đấy đi rồi.
Cơ mà, khi nó còn đang thắc mắc không biết nên chuyển lời cho con người kia kiểu gì,
[Quản lý tòa tháp đề nghị chuyển lời của bạn đến con người]
…!
Vị quản lý tòa tháp lúc nào cũng im lặng giờ lại đang đứng ra đề nghị làm trung gian cho nó với con người kìa!
Ngay cả quản lý tòa tháp cũng dính dáng vào đây sao?
Chà… Huyết Đại Hùng mẹ linh cảm hẳn phải có gì đó đặc biệt ở tên con người này rồi.
Và rồi, thỏa thuận đã chốt, hợp đồng đã kí.
Khoảng cách từ tổ của nó đến nhà của con người khá là xa, và thậm chí ngay cả gấu mẹ - một sinh vật cao ngang một tòa nhà 10 tầng[note52020] – cũng phải khá khó khăn mới có thể di chuyển được quãng đường dài như thế.
Nhưng vì con, nó chấp nhận tất cả.
Ku-a-a-argh!
Hôm nay, khi gấu mẹ cùng với con của nó, đang nghĩ xem không viết nên nghỉ ở đâu trên đường tuần quanh khu nhà của con người để đổi lại mật ong; thì con người kia đã tốt bụng đề nghị chăm sóc cho con của nó và thậm chí còn chuẩn bị cả bữa trưa nữa.
Thấy vậy, bước chân của gấu mẹ rời đi mang vẻ nhẹ nhõm hơn cả.
Có vẻ như là dù các bà mẹ trên trái đất, hay các mẹ quái vật trong tòa tháp thì ai cũng có vấn đề với việc chuẩn bị đồ ăn cho các con nhỉ?
**************
- Được rồi!
Sejun thức giấc và vạch thêm một đường lên bức tường trong hang rồi bắt đầu ngáy thứ 173 ở nơi này. Cũng đã được 3 ngày kể từ khi cậu làm một thỏa thuận với Huyết Đại Hùng mẹ.
Buzz buzz.
Chít!
Chít!
Chít!
Khi lũ ong độc với thỏ cất tiếng chào buổi sáng,
Gàoo!
Thì con gấu con nào đó cũng thò đầu vào hố, gầm lên một cái như thông báo sự hiện diện của nó. Gấu mẹ đã để con nó lại và đi tuần rồi.
- Nhóc ngủ có ngon không?
Gàoo!
Gấu con đáp, vẫy vẫy tay về phía thỏ đen. Anh ơi, em đây nè!
Chít!
Thỏ đen lạnh lùng vẫy lại và nói, “Chờ đấy, anh sẽ bắt ít cá đem lên làm bữa trưa sau!”
Sejun đi rửa mặt,
Nom nom nom.
Odo-dok.
Rồi dùng bữa sáng với lũ thỏ. Bữa sáng hôm nay gồm có khoai lang nướng với cà rốt.
Sau đó, cậu nhanh chóng bắt đầu công việc buổi sáng. Vì hôm bữa cậu xây dựng nông trại đa tầng cả ở trên nữa nên là giờ có cả đống việc để làm.
Sejun nhanh chóng cắt hành rồi chuyển qua thu hoạch cà chua bi, thỏ vợ nhận đống cà chua từ cậu rồi tách từng quả từng quả một ra khỏi các chùm.
Trong khi đó, thỏ lưỡi liềm với thỏ cút kít chia nhau ra tách lá hành và con thỏ có bình nước thì đi tưới ruộng.
Và
Bang!
Bang!
Thỏ đen đi bắt cá piranha. Gần đây số lượng cái phải bắt đã tăng lên khá nhiều vì có sự xuất hiện của gấu con.
Ban đầu cậu còn có chút lo lắng là bắt nhiều quá sẽ ảnh hưởng đến số lượng của chúng, nhưng nhìn số lượng cá bị thu hút mỗi khi cậu nhỏ máu vào trong hồ thì có vẻ như khá là ổn định rồi.
Và hai thỏ cầm xẻng thì lên trên trước để làm ruộng.
Nhưng tình hình trên đó lại cực kì khác so với mảnh đất màu mõ ở dưới hang.
Loạt soạt. Loẹt xoẹt.
Xúc, múc. Xúc, múc.
Lũ thỏ đào đất lên, lọc ra cả đống đá vụn để làm ruộng.
Gàooo!
Gấu con ở bên cạnh thấy thế, tưởng là chúng đang chơi nên lao vào giúp, nó lật cả mảnh đất lên bằng hai chân trước như một cái xe nâng vác lọc bỏ các thể loại đá, đồng thời cũng giúp công việc được tăng tốc hơn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cũng gần đến giờ ăn trưa của mọi người,
Bang!
Thỏ đen gọi Sejun đến chuyển lũ cá piranha. Và rồi Sejun, thỏ đen với thỏ mẹ cùng nhau chuẩn bị bữa trưa cho cả nhà. Họ định sẽ tiếp tục nhóm lửa nấu nướng trong hang cho đến khi xác nhận trên mặt đất thực sự an toàn.
Mùi hương của món cá nướng bay lên trên, xuyên qua cái lỗ, đến cái mũi của con gấu ham ăn nào đó.
Khịt. Khịt.
Gàooo. Gàooo.
Gấu con bắt đầu kêu lên đòi ăn, mùi hương thơm nồng của món cá nướng đang kích thích cái bụng đói meo của nó.
- Chờ một chút đi nào.
Sejun cố dỗ dành con gấu, nhưng
Gàooo! Gàooo!
Bé gấu đói bụng quá đến khóc lên. [note52021]
- Được rồi, đây. Ăn tạm cái này rồi chờ đi.
Sejun nhóm một củ khoai lang cho gấu con để bắt nó im lặng rồi đổ đầy cái túi của cậu với khoai lang và cà rốt.
Lũ thỏ làm nhiệm vụ nối 40 con cá piranha chưa qua nấu nướng gì vào một sợi dây.
Và rồi.
- Kéo lên nào!
Cậu đeo balo trên vai, Một tay cầm 2 xâu cá sống với 1 xâu cá chín, tay còn lại nắm chặt lấy dây và kêu lên. Để ăn được với gấu con thì phải sử dụng thang máy phiên bản gấu.
Nhảy!
Nhảy!
Lũ thỏ nhanh chóng nhảy lên, bám chặt vào người cậu.
Gàooo! Gàooo!
Gấu con háo hức kéo họ lên, nó biết là sắp được ăn rồi!
Sejun nhìn sợi dây đang kéo mình lên, lại cảm nhận theo nhịp kéo dây của gấu con. Cậu nghĩ: Đứa nhỏ này theo hai nhịp à?
Và cuối cùng, sau một thời gian dài sống trong hang, cuối cùng cậu cũng được đặt chân lên mặt đất.
Khoảng 5 mét từ chỗ cái lỗ trần hang, có một tảng đá cao ngang người cậu được đặt ở đó, vốn là lúc trước nó không có ở đấy đâu, là hôm qua cậu nhờ gấu mẹ mang đến để buộc dây nối đấy.
Khịt khịt.
Koo-ung!
Gấu con ngửi chỗ cá trên tay Sejun đầy phấn khích.
- Chờ đã!
Cậu lạnh lùng kêu lên,
Kkooee!
Gấu con ngoan ngoãn lùi lại và ngồi xuống. Bé đang chờ đây ạ! ʕ •ᴥ• ʔ
Mặc dù con gấu con đã lớn đến mức cao bằng Sejun nhưng cảm giác như nó vẫn giữ được cái sự đáng yêu ấy của một con gấu con.
Khi bé nó đang ngoan ngoãn ngồi chờ, Sejun và lũ thỏ cũng nhanh chóng dọn đồ ra chuẩn bị ăn.
- Được rồi! Cùng ăn nào!
Nhom nhom nhom.
Kkooee!
Gấu con reo lên đầy vui vẻ rồi cắn xuống lũ cá đáng thương. Ngon quá!!!
Cuối cùng là đến món tráng miệng, gấu con thì ăn mật, Sejun thì nghỉ ngơi nhâm nhi tách cà phê. Sau đó cả gấu cả thỏ đen cùng yên bình đánh một giấc trên đùi của cậu.
***********
- Sao tự nhiên mình thấy như bị mất cái gì đó ấy nhỉ?
Cùng với một cảm giác lạ lẫm không lành chạy dọc sống lưng, Theo tiến vào khu vực tầng 38.
- Con người! Ta đến rồi đây, meow!
- Thương nhân lưu động đến rồi kìa!
- Theo đến rồi!
Các thức tỉnh giả đã chờ đợi cất tiếng chào đầy ấm áp với cậu nhóc. Do suốt khoảng thời gian qua, tin đồn về quả cà chua bi ma thuật được lan rộng trong nên hiện tại có khoảng 40 người đang đứng đó chờ đợi cậu.
Điều này cũng có nghĩa là cứ 10 người thì có đến 4 người thuộc hội Phượng Hoàng đang chờ Theo ở đây. Sức hot của thứ cà chua ăn vào là giảm được cân chỉ có tăng chứ không có giảm.
- Hôm nay, ta sẽ bán tổng cộng 1800 quả cả chua! 300 quả cho một lần đấu giá!
Vì Theo không cần phải lo tiền ăn uống gì đo đã nhận được lương tuần từ Sejun nên cứ mỗi lần nhận được tiền hoa hồng là cậu lại đầu tư vào việc nâng cấp cái túi đựng đồ của mình.
Mà cũng nhờ điều đó nên tổng khối lượng cà chua cậu có thể mang được cũng tăng từ 1500 lên thành 1800.
- 300 quả 25 đồng!
- 27 đồng!
Phiên đấu giá diễn ra rất thuận lợi, mọi người cũng hăng hái tham gia. Cơ mà việc trả giá cao như lần trước không còn xảy ra nữa.
Và rồi cứ thế, Theo thành công bán hết 1800 quả cà chua bi ma thuật và thu về tổng 220 đồng.
- Theo, chụp ảnh với tôi đi! Tôi có churu với cà phê nè.
- Tôi nữa tôi nữa! Tôi mang churu với ớt bột đây!
Các thức tỉnh gải nữ tiếp cận cậu nhóc thương miêu với đủ loại gia vị và cà phê mà Sejun đã đặt làm điều kiện để cùng chụp ảnh với họ.
- Làm tốt lắm. Ta cũng đã chải chuốt lại bản thân rồi đây! Mau xếp hàng vào đi mấy con sen, meow!
Cậu nhóc chỉ đạo những “con sen” xếp hàng cho ngay ngắn rồi lần lượt chụp ảnh với từng người, để họ sờ sờ hai cái măng cụt của cậu rồi thu hàng về trong túi.
“Puhuhut, lần này kiểu gì mình cũng chiến được đùi của Sejun trong 1 ngày cho mà xem, meow!”
Ngay sau khi hoàn thành việc chụp ảnh, Theo nhanh chóng leo tháp để chiếm lấy đùi của Sejun.
Ngay khi cậu vừa chạm chân đến tầng 50, vừa đi ra khỏi thương nhân lộ nối giữa tầng 40 với 50,
- Cứu tôi, cứu tôi với! [note52022]
Cậu nghe thấy một tiếng kêu cứu ở gần đó.
Bước chân Theo khẽ khựng lại, cậu đang do dự.
Tuy nhiên, lời dặn dò của Sejun lại hiện lên trong đầu cậu.
Sejun đã cảnh báo cậu là tuyệt đối không được để bị lừa khi đi bán hàng, và một trong số lưu ý đặc biệt khiến con người ta dễ sa chân vào bẫy nhất chính là những lời kêu cứu hoặc nhờ giúp đỡ của một kẻ lạ mặt vô tình gặp phải trên phố.
Nghe thì có vẻ tàn nhẫn nhưng một người như Theo đã từng trải qua việc đó khi cậu tốt bụng giúp đỡ người ta để rồi bị trộm hết hành lý thì quả thực… lời khuyên đó của Sejun giống một lời cảnh tỉnh cậu nhóc.
- Đúng rồi! Sejun đã bảo mình chỉ cần đi tiếp là được mà, meow!
Lờ đi tiếng kêu cứu ấy, Theo tiếp tục đi vào thương nhân lộ, nối giữa tầng 50 đến 60.
- Chuyện gì vậy chứ?
Sau một thời gian dài quan sát tính cách của Theo trên phố mua sắm, Jeras dám chắc 100% là người như cậu ta sẽ giúp đỡ khi có ai đó kêu cứu vậy mà…
Kế hoạch “vô ý” gặp phải, làm quen rồi đồng hành cùng Theo của Jeras – Thất bại!!
************
Sau khi dùng bữa trưa và nghỉ ngơi với cả đám pet, Sejun đi xuống hang động một lần nữa rồi mang lên 100 củ khoai lang và 10 đầu cà rốt.
Cậu bắt đầu trồng Khoai lang và đầu cà rốt trong khoảng ruộng rộng 50 mét vuông đã được tạo bởi hai con thỏ cầm xeng để thử nghiệm. Cậu không định trồng cà chua bi bởi trông đất ở trên này quá cằn cỗi.
Vì thỏ xẻng đã làm sẵn hố để trồng rồi nên Sejun cũng chỉ đơn giản là bỏ khoai với cà rốt vào trong hố rồi lấp đất lại mà thôi.
[Bạn đã trồng khoai lang]
[Khả năng nảy mầm của khoai lang tăng do ảnh hưởng của Gieo Hạt Lv.3]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng một xíu]
[Độ thành thạo kĩ năng Gieo Hạt Lv.3 tăng một xíu]
[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Gieo Hạt Lv.3]
…
..
.
Khi Sejun đang chăm chỉ trồng khoai,
Grr?
Huyết Đại Hùng con nghiêng nghiêng đầu thắc mắc nhìn theo hành động của cậu. Sao người đó lại chôn đồ ăn xuống dưới đất vậy?
Grr!
Bịch! Bịch!
Như thể nhận ra điều gì đó, gấu con bắt đầu đào lấy những củ khoai Sejun vừa mới trồng xuống rồi vừa ăn vừa đi theo cậu.
Nhom.
Nhom.
- Huh?!
Đang bận rộn trồng cây lại nghe thấy âm thanh nhai nuốt đằng sau, Sejun khó hiểu quay lại nhìn.
Rồi cậu chạm mắt với một con báo– à lộn, một con gấu đang vui vẻ ăn ngon lành chỗ khoai lang cậu vừa vất vả trồng xuống.
Grr!
Gấu con nhìn về phía Sejun, nở nụ cười tự mãn. Thấy không? Bé tìm được đấy! [note52023]
- Không! Mày!!!
Sejun hét lên vì con báo– à nhầm, con gấu tưởng đây là trò giấu thức ăn nên đi đào hết khoai lên để mà ăn.
Bam!
Nghe thấy tiếng Sejun, thỏ đen đang bận rộn bắt cá dưới hang cũng leo lên mặt đất.
Grr?
Báo con– à… gấu con vẫn không hiểu rằng nó đã làm gì sai nên nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía thỏ đen. Anh ơi, em làm gì sai ạ?
Bam!
Thỏ đen bắt đầu dạy dỗ lại thằng em của mình.
Ngày thứ 173 mắc kẹt trong tháp, bé tiểu hùng nào đó lần đầu học được ý nghĩa của việc trồng trọt.
_______________________
Drake: Chậc, đây đâu phải là gấu? Đây là báo chứ? :)))
Với cả… ờm… tên ở nhà của tôi là “Gấu” nên dịch chap này có hơi chột dạ :))) (Đến giờ vẫn bị bố mẹ gọi là “Gấu” hoài luôn :)))