Translator: Drake

_______________________

Phải làm sao bây giờ? Nhân Ngưu Vương, người đã trở về trạm trung chuyển ngày hôm qua và chìm vào giấc ngủ trong tâm trạng tốt, đang ôm đầu đau khổ nhìn vào nhúm hành lá trên tay hắn.

Mình dám chắc là có cả những sinh vật khác cùng với con thú lông đỏ đó ở cạnh ruộng cỏ này hôm qua. Và những cây cỏ này cũng được trồng rất tử tế nữa.

Vậy nên nói các khác, cái thứ cỏ ngon lành mà hắn đang cầm trong tay này là có bàn tay sinh vật nào đó trồng lên. Và hắn, một chiến binh vĩ đại và là người đứng đầu của bộ tộc Hắc Nhân Ngưu, vậy mà lại đi trộm đồ của người khác!

Nếu như những Hắc Nhân Ngưu khác biết được chuyện này thì sao? Nếu thế thì mình còn mặt mũi nào để nhìn bọn họ nữa chứ?

Ực…

Ummuh~

Và vua nhân ngưu đã ngay lập tức thủ tiêu bằng chứng cuối cùng bằng cách ăn sạch nó. Ôi~ Ngon quá đi…

Mình sẽ trả tiền sau 1 tháng nữa!

Hắn quyết định sẽ quay lại nơi đó sau 1 tháng nữa, khi mà hắn lại có thể rời khỏi trạm trung chuyển, và trả tiền cho chỗ cỏ mà hắn đã ăn hôm trước, rồi sau đó hắn sẽ lại trả thêm tiền để có thể ăn thêm cỏ. Lần này hắn đã chẳng thể ăn cho tử tế được vì cái giới hạn 1 giờ đồng hồ ấy.

Cơ mà… hắn nên trả tiền bằng cách nào?

Vua Minotaur trầm ngâm suy nghĩ về cách mà hắn nên trả lại sau khi đã ăn hết một phần tư ruộng cỏ của người ta mà chẳng hề hay biết Sejun đã liệt kê chi tiết danh sách những thứ mà cậu sẽ đòi hỏi từ hắn.

*********************

Grrr!

Gấu con đánh thức Sejun cùng với lũ thỏ dậy bằng một tiếng gầm lớn.

- Được rồi!

Cậu thức dậy và tràn đầy năng lượng mà vạch thêm một nét đánh dấu lên tường rồi bắt đầu buổi sáng ngày thứ 207.

- Ăn sáng thôi nào!

Cậu gọi lũ thỏ và dùng bữa sáng. Thực đươn ngày hôm nay gồm có cà rốt và ngô hấp.

- Ha…

Chii…

Chii…

Nhưng gương mặt của cả Sejun lẫn nhà thỏ đều trông ủ rũ bởi vì chỗ cà rốt và ngô ngày hôm nay họ ăn đã là những phần cuối cùng rồi.

Chỗ cà rốt thu hoạch lần đầu đã ăn hết từ lâu rồi, và chỗ cà rốt mà họ đang ăn đây là chỗ mà cậu vừa mới thu hoạch từ việc trồng lại mấy phần đầu.

Nhưng kể cả thế đi chăng nữa thì chỗ cà rốt mà họ đang ăn đây vẫn là những củ cuối cùng, cả ngô nữa, cũng là những bắp cuối cùng rồi.

Kể từ ngày kia, họ sẽ chỉ ăn được hành lá với cà chua bi mà thôi.

Không thể bắt piranha với tôm càng được nữa, và cái nông sản có khả năng ăn no bụng và lớn nhanh nhất là khoai tây, cũng cần khoảng 2 tuần mới thu hoạch được. Cảm giác như thời kì đói bụng lại sắp diễn ra nữa rồi.

Ực.

Măm măm

Và rồi, tuy là phải trải qua bữa sáng đầu buồn bã ảm đạm, Sejun cùng nhà thỏ vẫn phải bắt đầu công việc làm đồng buổi sáng.

Chít!

Hôm nay, thỏ đen cũng rất chăm chỉ mà giúp đỡ mọi người làm việc.

Ý chí lặn xuống bơi ra ngoài hồ của thỏ đen thực sự quá mạnh đến mức thuyết phục được Sejun và cuối cùng cậu cũng đồng ý để thằng bé bơi đi mỗi lần có mặt cậu ở đấy.

Và cả hai cũng đã hứa với nhau rằng sẽ đi khám phá dưới đấu khoảng 2 giờ sau bữa trưa.

Chít! Chít!

Để giúp Sejun có thời gian rảnh khoảng 2 tiếng sau bữa trưa, thỏ đen đã thay mẹ của nó làm nhiệm vụ tách cà chua bi khỏi các chùm mà cậu vừa hái xuống.

Vậy nên thay vào đó thì thỏ vợ sẽ đi cắt hành cùng với thỏ lưỡi liềm.

Và lí do mà thỏ mẹ có thể đi cắt hành cùng thỏ liềm kia cũng chính là vì các bé thỏ con đã bắt đầu có thể giúp đỡ công việc làm đồng một chút rồi.

Chí

Chii

Chít

Vì có dòng máu của những người nông dân chảy trong mình nên các bé thỏ cũng rất vui vẻ với công việc làm đồng, đi theo các anh các chị của chúng và trải nghiệm công việc đồng áng.

Chii!

[Bạn đã đồng thời thu hoạch 6 quả cà chua bi]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]

[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.4 tăng nhẹ]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Thu Hoạch Lv.4]

[Bạn đã nhận được 136 điểm kinh nghiệm]

- 4 cấp D+ và 2 cấp D

Giờ thì cậu đã có thể tính toán được cấp độ của nông sản mình vừa thu hoạch chỉ bằng nhìn vào số điểm kinh nghiệm nhận được. Phần trăm số nông sản cấp + đang dần tăng lên rồi, có vẻ như điểm kinh nghiệm nghề nghiệp cũng sắp đầy.

Khi Sejun còn đang vừa suy nghĩ xem bao giờ cấp độ nghề nghiệp của mình mới tăng lên, vừa thu hoạch cà chua bi,

Buzz

Thì cậu thấy lũ ong độc đang bận rộn di chuyển thành từng nhóm.

- Có chuyện gì vậy?

Cậu quay đầu xem bọn ong đang hướng đến đâu.

- Huh?

Đó là vị trí mà cậu đã trồng cà chua để hoàn thành nhiệm vụ lần trước, trên những nhành cây xanh mướt, những chùm hoa vàng ươm đang nở rộ. Trên tổng số 1000 hạt cà chua cậu gieo xuống thì chỉ có 621 hạt trong số đấy mọc thành cây.

- Đến lúc thu hoạch rồi à?

Vừa nói thế cậu liền liếc qua ruộng khoai tây vì cậu trồng khoai ngay sau hôm trồng cà chua nên thời gian của hai loại khá giống nhau. Vì ngay mai là sẽ hết sạch ngô nên giờ Sejun thấy hứng thú với ruộng khoai tây hơn.

Xoẹt! Xoẹt!

Và cũng nhờ việc biết rằng sắp thu hoạch được khoai tây rồi nên cậu chàng như được tiếp thêm năng lượng mà nhanh chóng thu hoạch chỗ cà chua bi kia.

Thu hoạch xong thì cậu cũng leo lên mặt đấy.

Xoẹt! Xoẹt!

Thỏ vợ, giờ đang mặc trên người chiếc tạp dề trông có vẻ đẹp hơn trước, đang cắt chỗ hành lá bằng một cây kéo vừa to vừa sắc hơn trước.

Hôm qua, thỏ vợ cũng đã chính thức trải qua thức tỉnh lần hai. Và cũng nhờ thế nên cậu đã có thể hiểu rõ hơn về năng lực của nó.

Năng lực của thỏ vợ chính là [Đa Dụng]. Sau lần thức tỉnh thứ hai kia, mọi dụng cụ trong tạp dề của nó đều được cải thiện nâng cấp lên.

Cậu nhanh chúng cùng hòa vào dòng… thỏ (?) mà bắt đầu cắt hành lá rồi trồng những rễ hành mới.

Dưới hiệu ứng của [Vụ Mùa Bội Thu], những nông sản không chỉ tăng năng suất mà còn tăng tốc độ trưởng thành của các rễ cây, mầm cây. Trong khoảng thời gian xảy ra hiệu ứng ấy, những rễ mầm hành lá lớn cực kì nhanh.

- Cứ đà này ta sẽ có thể khôi phục lại mảnh ruộng bị Hắc Nhân Ngưu Vương tàn phá chỉ trong 5 ngày nhỉ?

Khi cậu đang cắt hành lá,

Bịch!

Thỏ đen từ dưới nhảy lên mặt đất. Nhiệm vụ hôm nay không phải là chuyển cá piranha mà mà chuyển những phần cơm trưa đã được chuẩn bị.

Thực đơn hôm nay gồm có hành lá nướng và cà chua bi. Cả Sejun và lũ thỏ đều ăn trong im lặng.

Còn…

Nhóp nhép nhóp nhép

Gấu con thì đang lấp đầy cái bụng đói của nó bằng hành lá, căn bản tại hôm nay không có cá nên nó đành ăn tạm. Chỉ trong thoáng chốc, nó đã ăn hết 10 cây hành cỡ lớn.

- Nhóc ăn tốt thật đấy nhỉ?

Thấy gấu con ăn hành tốt như thế, Sejun bắt đầu tự hỏi xem liệu chỗ lá hành mà nó xin cậu mang về có phải đã vào hết bụng của hai mẹ con nhà gấu rồi không.

- Nhóc có thể lấy thêm hành lá nếu cần nhé.

Grào!

Nghe vậy gấu con gật đầu lia lịa.

- Giỏi lắm, không kén ăn.

Shoosh.

Grào!

Đang vui nên cậu cũng vui vẻ xoa xoa bụng gấu con. Và thằng bé thấy thoải mái nên cũng nằm xuống ăn hành lá, đột nhiên Sejun nhận ra…

- Sao dạo này không thấy nó lớn thêm gì nữa nhỉ?

Dựa trên tốc độ trưởng thành trước đây của gấu con, đáng lẽ nó phải lớn đến hơn 5m rồi, nhưng hiện tại thằng nhỏ vẫn quanh quẩn ở 3m. Mà trên thực tế… trông nó còn nhỏ hơn trước đây nữa chứ.

- Cũng đâu phải là thiếu đồ ăn gì đâu…

Mặc dù là thế nhưng mấy ngày gần đâu cậu thấy thằng bé này trông vẫn tràn đầy năng lượng như thường ấy chứ.

Khi Sejun vẫn còn đang lo lắng cho gấu con,

Khò…

Thằng nhỏ đã lăn quay ra ngủ rồi, trên miệng vẫn còn đang nhai mấy cọng hành, và Sejun cũng dựa vào người gấu con mà đánh một giấc.

Khò…

Sau bữa trưa, bé thỏ đen đen cute cũng dụi dụi mắt mà trèo lên đùi cậu mà ngủ.

************

Chít!

Thỏ đen đã hồi phục lại năng lượng sau giấc nghỉ trưa mà đánh thức Sejun dậy. Đến giờ đi khám phá rồi!

- Đầu tiên, ăn hành lá giải độc đi đã.

Chít!

Thỏ đen ngoan ngoãn nghe lời mà nhai hết cây hành, đây là để đề phòng thằng nhóc bị nhiễm phải bất kì loại độc nào.

- Tiếp theo, kiểm tra dây đi.

Chít!

Nó kiểm tra sợi dây thừng quấn quanh eo. Sợi dây này giống như một thiết bị an toàn, chỉ cần nó giật giật sợi dây 2 lần, cậu sẽ ngay lập tức kéo dây lại về bờ.

- Đây là vũ khí.

Sejun đưa cho thỏ đen một cây thương mà cậu làm bằng cách buộc chặt con dao găm của cậu vào một thanh gỗ, ước chừng cho vừa người thỏ đen. Ở môi trường trong nước thì một cây thương sẽ hữu dụng hơn là một cây búa.

Splash!

Với cây thương trong tay và sợi dây quấn quanh người, thỏ đen nhảy vào trong hồ nước.

- Cẩn thận đấy.

Chít!

Nó kêu lên đáp lại rồi chui qua cái hố bên trong lòng hồ.

Sejun vừa thầm cầu nguyện cho sự an toàn của thằng bé, vừa thả lỏng sợi dây.

**************

Vùng nước bên ngoài khu hồ rất tối, tối đến nỗi bạn chẳng thể nhìn thấy gì trước mặt mình.

Nhưng thỏ đen – người đã từng một lần đến đây – kiên nhẫn chờ đợi mà không chút hoảng loạn. Rồi dần dần, mắt nó đã thích ứng được với bóng tối và nhìn được không gian xung quanh.

Nếu nơi này hoàn toàn chỉ là bóng tối thì dù có chờ đợi cũng chẳng có ích gì, nhưng vì có một ánh sáng màu vàng yếu ớt ở dưới nên đã biến chuyện không thể thành có thể.

Hôm qua, khi nó đang dần quen với bóng tối và chuẩn bị đi khám phá xung quanh thì có tiếng ồn huyên náo bên ngoài nên nó đành phải quay trở lại trong hồ.

Đi thôi nào!

Thỏ đen đạp nước, mục tiêu lần này của nó là thứ ánh sáng vàng kia.

Khi nó bơi gần đến đấy, dòng cảy của nước hướng về phía ánh sang kia ngày càng mạnh hơn, đẩy nó tiến về cũng nhanh hơn.

Càng lặn sâu xuống, nhiệt độ của nước càng lạnh.

Và,

Cái gì thế này?!

Khi nó đi tới chỗ ánh sáng màu vàng kia, nó nhìn thấy một lượng lớn xác cá piranha và tôm càng bị dòng nước cuốn đi. Và thứ ánh sáng vàng mà nó thấy là nằm ở mặt bên kia của đống xác ấy.

Khi thỏ đen dọn hai núi xác ấy để đi về phía ánh sáng, nó nhìn thấy xác của một con lươn khổng lồ, trên đỉnh đầu con lươn ấy đang phát ra ánh sáng vàng rực rỡ. Phần thân của nó cực kì dài đến mức ngang bằng với 25 cây hành lá nối với nhau. [note52644]

Là nó!

Thỏ đen chắc chắn rằng đây là con lươn điện mà Sejun đã nhắc đến.

Rung rung

Khi thỏ đen tiến lại gần cái đầu của con lươn điện khổng lồ kia, nó dùng cây thương đâm vào đầu lươn.

Thud!

Sau một hồi đâm vào thịt của con lươn, mày mò đào vào bên trong và,

Pop!

Thỏ đen tìm thấy một cái hạt màu vàng to bằng nắm đấm[note52645]. Chú sẽ thích cho mà xem!

Plop.

Nó vui vẻ ôm lấy cái hạt kia và nổi lên khỏi đầu lươn. Buộc cây thương lại vào sau lưng và giật sợi dây 2 lần, nó giao thân mình vào tay Sejun trong khi bản thân thì ôm chặt lấy cái hạt kia bằng tất cả sức lực.

Whirr. Whirr.

Sợi dây bắt đầu kéo nó lên, và đột nhiên thỏ đen ngất xỉu, có vẻ như nó đã nín thở quá lâu rồi.

************

- Là tín hiệu đó!

Thấy sợi dây trong tay mình giật giật hai cái, Sejun vội vàng kéo lên.

Cậu cần phải kéo dây lên nhanh nhất có thể, nhưng cũng phải nhẹ nhàng để tránh dây bị đứt. Vậy nên khoảng hai phút sau, một thứ ánh sáng màu vàng bắt đầu xuất hiện từ bên kia cái hố.

- Gì vậy?

Mặc dù cậu có chút ngạc nhiên nhưng vẫn tiếp tục kéo cho đến khi thỏ đen đang giữ ánh sáng màu vàng kia về lại trên mặt hồ.

- Thỏ đen!

Sejun vội vàng chạy đến bên hồ và kéo thỏ đen ra. Cậu nhanh chóng gỡ cái hạt và sợi dây thừng ra khỏi người thằng bé.

Hộc…

Ngay khi cậu đang đinh hô hấp nhân tạo cho thằng nhỏ,

Phack.

- Ah!

Chân trước của thỏ đen chặt miệng cậu lại.

Psh!

Nó nhíu mày nhìn cậu. Chú đang định làm gì vậy? (ー_ー゛)

- Không. Chú chỉ đang định cứu nhóc thôi mà…

Cậu thấy có chút buồn…

Psh!

Lấy lại tỉnh táo, thỏ đen giờ đang tràn đầy năng lượng. Nó nhặt lấy cái hạt mà Sejun vừa vứt xuống kia rồi đưa lại cho cậu.

- Cái gì đây?

Cậu nhận lấy cái hạt vàng ấy.

[Bạn đã nhận được Lõi của Lươn Điện Khổng Lồ][note52646]

Cậu nhớ là cậu đã nhận được dòng thông báo này khi bỏ cái hạt ra khỏi người thỏ đen lúc nãy nhưng vẫn chưa kiểm tra vì khi ấy hoảng thằng nhỏ này quá.

- Lõi của Lươn Điện Khổng Lồ?! Nhóc tìm được Lươn Điện Khổng Lồ á?!

Sejun mở to mắt ngạc nhiên,

Psh!

Thỏ đen ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh. Cháu mạnh mà!

Mặc dù Sejun không hiểu việc tìm được cái xác của con lươn thì liên quan gì đến mạnh mẽ cơ mà trước tiên thì kiểm tra thông tin của cái lõi đã.

[Lõi Của Lươn Điện Khổng Lồ]

Đây là lõi của con lương điện khổng lồ đã sống suốt 1000 năm tròng lòng hồ ngầm dưới dáy tầng 99 của tòa tháp.

Nó tỏa ra ánh sáng chứa sức mạnh của điện.

Sau khi hấp thu, bạn có thể học dc kĩ năng: Sấm Vũ

Giới hạnh sử dụng: Ma Lực từ 10 trở lên và người đã đánh bại con lươn điện khổng lồ (Park Sejun)

Cấp độ: A

Trong cái lõi còn chứa kĩ năng nữa kìa! Bí ẩn về tòa tháp này đúng là không có hồi kết mà!

Tuy nhiên…

- Mình chưa ăn nó được.

Ma lực của cậu chưa đủ điều kiện giới hạn để sử dụng,

- Này, cầm lấy đi.

Sejun đưa viên ngọc vàng đó cho thỏ đen và bắt đầu bóp vai cho nó.

Chít?

Thỏ đen nghiêng đầu khó hiểu trước thái độ lật mặt như lật bánh trags đấy của chú nó. Sao tự nhiên chú lạ vậy?

- Thỏ đen à, chú muốn một miếng lươn được không?

Sejun muốn ăn lươn.

Vậy nên bữa tối hôm đó đã được xác định rằng sẽ có món lươn nướng, được nấu từ những miếng thịt tươi ngon của con lươn điện khổng lồ mà thỏ đen mang về.

Và khi món lươn gần sẵn sàng để mà xực…

- Tui về rồi, meow!

Theo trở lại với tin tốt cho cả nhà.

___________________

Drake: Thông cảm cho tôi xíu. Vừa cho đứa thứ 2 đi xem phim về thì mẹ kêu dỗ đứa út đi ngủ. Mà thằng nhỏ mãi mới ngủ nên giờ tôi mới dịch nốt đoạn cuối, sửa rồi đăng được.

Nếu có lỗi chính tả nào thì các bác cứ cmt xuống dưới nhé, sáng dậy tôi sửa.

Thân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện