Translator: Drake
__________________________
[Cửa hàng Hạt giống đã mở]
[Ba loại hạt giống ngẫu nhiên sẽ được hiển thị]
[Với cấp độ hiện tại của bạn, bạn chỉ có thể mua một sản phẩm mỗi lần giao dịch]
Danh sách Hạt giống xuất hiện trước mặt Sejun.
[Hạt giống Dưa hấu x50 – 5 Đồng Tháp]
[Hạt giống Bí ngô ngọt x50 – 1 Đồng Tháp]
[Hạt giống Ngô nếp x50 – 0.5 Đồng Tháp]
Cái giác của chỗ hạt lần này cũng cực kì khác với lần trước nữa.
Hiện tại Sejun có 0.9 đồng tháp nên cậu chỉ có thể mua được hạt giống ngô nếp mà thôi.
- Cơ mà… nếu cứ đắt như thế này thì lần sau mình sẽ không mua được gì nữa mất…
Nhưng ở đây cũng chẳng có cách nào để kiếm tiền được cả.
Các thức tỉnh giả có 3 cách để kiếm tiền trong tòa tháp này. Đương nhiên là cũng có khả năng rằng có những cách khác nữa nhưng Sejun chẳng biết cách nào trong số đó cả.
Cách đầu tiên là dọn tầng và nhận phần thưởng. Số tiền nhận được một lần đó thì cũng lớn đấy, nhưng vì mỗi tầng chỉ được nhận thưởng đúng một lần thôi nên đây cũng không phải là cách phổ biến để họ kiếm được tiền.
Cách thứ hai là săn quái. Xác của những con quái vật có thể được bán cho những thương nhân lưu động tại các tầng hoặc bán tại cửa hàng ở tầng 1 rồi kiếm về đồng tháp. Đây là nguồn thu chủ yếu của các thức tỉnh giả bởi tính ổn định và rủi ro thấp.
Cách thức ba là hoàn thành các nhiệm vụ được giao và nhận phần thưởng. Và phần thưởng nhiệm vụ thì mỗi loại lại khác nhau nên rất khó để miêu tả chúng.
Giờ thì…
Dọn tầng không phải là lựa chọn của Sejun rồi nè, vì ngay cả ra khỏi đây cậu còn không ra được chứ mơ mộng gì cái vụ đi dọn tầng. Mà cho dù cứ coi như là cậu ra ngoài được đi, thì cậu có sống sót được khi chiến đấu với bọn quái kia không cũng là cả một vấn đề.
Tiếp theo là săn quái, ngoại trừ mấy con cá piranha mà họ ăn thì tất cả những con quái còn lại đối với cậu đều là gia đình. Vả lại, cũng chẳng có chỗ để bán xương cá của mấy con piranha nữa, mà… cậu còn chẳng biết mấy cái xương này có bán được không.
Rôm rốp.
Gần đây lũ thỏ cực kì thích món xương cá piranha phơi khô như một món quà vặt. Sejun cũng đã thử rồi, cực kì giòn rụm thơm ngon, và càng nhai, cậu càng cảm nhận được hương vị đậm đà của con cá nên cậu cứ ăn mãi ăn mãi.
Vậy nên!
Cách cuối cùng còn lại cho Sejun để kiếm đồng tháp là…
- Mấy cái nhiệm vụ như ăn cướp trấn lột đồ người ta của ông già quản lý…
Vậy nên sau khi giao dịch với cửa hàng Hạt giống, cậu đã yêu cầu đồng tháp làm phần thưởng nhiệm vụ từ ông quản lý kia.
[Quản lý tòa tháp nói rằng họ không hiểu đó là cái gì nhưng họ sẽ đưa cho bạn khi bạn trưởng thành]
Cậu nhận được câu trả lời khá là kì lạ.
Quản lý tòa tháp mà lại méo biết đồng tháp là gì á? Nghe như một ông sinh viên đại học không biết 1 + 1 bằng mấy vậy!? Với cả sẽ đưa khi cậu trưởng thành á…
- Ông bao nhiêu tuổi rồi vậy?
Sejun cố trấn tĩnh lại và hỏi.
[Quản lý tòa tháp nói rằng đó là một bí mật]
- Vậy mấy tuổi thì ông trưởng thành?
[Quản lý tòa tháp nói rằng là khoảng 300 năm]
- …ông đùa đấy à?! Vậy tôi nên ghi chép lại tất cả những đồng tháp mà tôi sẽ nhận được từ giờ trở đi rồi truyền lại cho cháu chắt chút chít 8 đời nhà tôi để nhận à?!!!!! Mà bây giờ tôi còn đang ở trong cái tình thế mà đé* tạo ra được hậu duệ nào đây này!!!! (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
[……]
Quản lý chạy rồi. Thấy Sejun giận cái là ổng chạy luôn rồi.
Cứ lúc nào gặp phải mấy cái câu hỏi khó là ổng lại chạy, cứ như học được kế thứ 36 của Tôn Tử ấy.
Vậy nên, Sejun đành bỏ cuộc việc kiếm đồng tháp ở nơi này.
- Ha… cứ nghĩ lại là điên người.
Sejun bình tĩnh lại và nhìn về chỗ màn hình hiển thị của cửa hàng hạt giống.
Cậu chỉ có thể mua mỗi ngô thôi.
- Mà… thôi thì ngô cũng không tệ.
Nó vẫn ngon dù cho bạn có luộc hay nướng đi chăng nữa. Thêm cả nếu nghiền được hạt ngô ra thành bột thì có thể làm thành cả mấy thứ tương tự bánh mì.
- Xụp…
Cậu không tự chủ mà chảy nước miếng khi tưởng tượng đến cái cảnh được ăn ngô luộc. Thậm chí khi biết được hương vị của nó còn khiến viễn cảnh ấy trở nên thật hơn trong não.
- Được rồi! Vậy thì mua ngô thôi!
Cậu quyết định bỏ tiền mua ngô.
[Bạn đã mua 200 hạt giống ngô nếp]
[0.5 đồng tháp đã được trừ vào tài khoản Ngân hàng Hạt giống của bạn]
[Bạn nhận được 5 điểm tích lũy từ Cửa hàng Hạt giống]
[Cảm ơn bạn đã sử dụng Cửa hàng Hạt giống]
[Bạn có thể sử dụng lại Cửa hàng Hạt giống Lv.1 sau 30 ngày nữa]
Một túi vải chứa 200 hạt ngô xuất hiện trong tay Sejun. Và vẫn như mọi khi, cái túi bên ngoài trông còn giá trị hơn chỗ hạt bên trong.
Cậu mở túi vải đó ra và dốc đổ những thứ bên trong lên tay mình.
Xào xạc…
Những hạt ngô béo tròn đổ ra.
Píp!
Píp!
Chít!
Lũ thỏ, sau khi thì thấy những hạt ngô sáng bóng ấy, vội vàng chạy ra ruộng.
Chúng bắt đầu đào tại khu vực định dùng để trồng hạt hành lá từ sáng. Đây giống như một cách ngầm tạo áp lực cho Sejun nhanh chóng mà trồng thêm đi.
[Quản lý tòa tháp đang phấn khích]
[Quản lý tòa tháp giục bạn mau trồng nhanh lên đi]
- Biết rồi, không mượn ông nhắc.
Không thưởng cho người ta cái gì mà ra lệnh lắm thế không biết.
Cơ mà tuy là càu nhàu như thế nhưng quản lý tòa tháp lại là người duy nhất hiện tại mà cậu có thể thực sự trò chuyện một cách tử tế được.
Sejun đi đến bên khu ruộng mới được nhà thỏ đào và trồng từng hạt ngô.
[Bạn đã trồng hạt giống ngô]
[Do ảnh hưởng bởi Gieo hạt Lv.2, tỉ lệ nảy mầm của hạt giống ngô tăng nhẹ]
[Kinh nghiệm Gieo hạt Lv.2 tăng một chút]
…
..
.
Do lần này chỉ đơn giản là phải gieo hạt và đây cũng là công việc mà cậu từng làm hàng nghìn lần trước đây nên cũng không tốn quá nhiều thời gian như trước nữa.
Shooah…
Hai bố con nhà thỏ cầm bình tưới nước đi lần lượt từng hừng từng hàng, cẩn thận tưới kĩ ruộng ngô mới trước khi lên giường đi ngủ.
Nhờ thế mà họ có thể đi ngủ tử tế mà không phải thức khuya để lo cho ruộng ngô.
***************
Ngày 128
Trong khi Sejun và những chú thỏ trắng làm công việc đồng áng buổi sáng,
Bang! Bang! Bang!
Chú thỏ đen lại đang tập dùng búa đập vào vách hang động và đương nhiên là cái hang không hề hấn gì trước những cú đập đó của nó.
Sejun không biết làm như thế có ích gì nhưng cái sự cố gắng của đứa nhỏ để có thể giúp đỡ cho gia đình quá mức đáng yêu.
Đáng yêu đến mức khiến cậu cảm động muốn khóc. •́ ‿ ,•̀
Và trong lúc mọi người đang làm việc,
Buzz
Ong mật độc cũng đến tham gia. Hôm nay nó đến sớm hơn mọi khi, nghĩ lại thì dường như gần đây con ong này cũng ở lại hang động của cậu càng ngày càng nhiều thì phải.
Cọ cọ~
- Chào mừng mày.
Ong mật độc cọ cọ cơ thể nó vào mặt Sejun đang thu hoạch cà chua bi để thông báo sự có mặt của mình rồi hạ cánh xuống một bông hoa và bắt đầu hút mật.
Và rồi cũng không biết đã bao lâu trôi qua…
Píp!
Thỏ vợ đã bắt đầu cho thêm lá hành khô vào đống lửa để chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
- Thỏ đen!
Pang!
Nghe tiếng Sejun gọi, thỏ đen ngay lập tức chạy đến.
- Đến giờ đi săn rồi!
Pang!
Thỏ đen kêu lên đầy phấn khích rồi cầm búa chạy đến bên hồ.
Pang! Pang!
Nó đã chạy đến đích trước rồi hướng về phía Sejun mà kêu lên, như thể nó đang muốn thể hiện thành quả luyện tập của mình vậy.
- Được rồi!
Sejun nhanh chóng chạy đến bên hồ cạnh thỏ đen, cầm cây đuốc rồi lắc lắc lại gần mặt nước.
Tùm!
Con piranha cảm nhận được chuyển động ánh sáng và ngay lập tức nhảy lên.
Nhảy!
Pang!
Thỏ đen vung cây búa trên tay, sau quãng thời gian kiên trì rèn luyện, câu búa đập trúng thân con cá rồi đưa nó bay ra ra hỏi mặt nước.
Và rồi
Nó thậm chí còn có thể tiếp đất một cách hoàn hảo ra bên ngoài vùng hồ nhờ vào lực quán tính.
Ban đầu, Sejun còn phải cứu thỏ vài lần vì thằng nhỏ rơi xuống nước suốt. Nhưng giờ thì…
Cậu thấy tự hào quớ. (´;ω;`)
Bốp bốp bốp!
Một tràng vỗ tay vang lên khen ngợi chú thỏ đen đã thêm một bước trưởng thành.
Pang!
Thỏ ta tự hào đứng thẳng lên sau khi được khen, cậu có thể nhìn thấy tinh thần mãnh liệt đang cháy bỏng trong đôi mắt nó.
Và nhờ có sự cống hiến cao cả của thỏ đen nên hôm đó cả gia đình đã có một bữa trưa với cá nướng cực kì thịnh soạn!
Ai ai cũng ăn nhiều hơn mọi khi!
Vậy mà vẫn thừa đến 5 con cá nướng…
Pi…
Pi…
Pi…
Những chú thỏ không thể nào ăn tiếp được nữa đang nằm dài trên sàn với cái bụng căn phồng vì no.
- Ah, no quá no quá…
Sejun đặt con cá nướng mà cậu đang ăn xuống, thực sự không ăn được nữa rồi…
Ngay khi đó
Nhỏ… Nhỏ… Nhỏ…
Có mấy giọt nước nhỏ xuống trên tay Sejun.
- Gì vậy?!
Quái vật?!
Sejun nhanh chóng nhìn lên.
- Huh? Một con mèo?!
Ở cái lỗ trên trần hang, một con mèo vàng đang nhỏ dãi nhìn chằm chằm vào chỗ cá nướng.
Píp!
Píp!
Lũ thỏ nhanh chóng chạy về tổ.
Nhảy. Nhảy.
Pang!
Thỏ đen, với tư cách là một chiến binh, đã ở lại và nhảy lên vai Sejun, vào tư thế chuẩn bị sẵn sàng để tấn công bất kì lúc nào.
Và ngay cả,
Buzz
Chú ong mật độc cũng đã chĩa ngòi đốt của mình ra, chuẩn bị cho trận chiến.
- Ah! Xin đừng hiểu lầm! Tôi không phải con mèo xấu xa đến trộm đồ ăn đâu ạ!
Con mèo sau khi bị hướng đến bởi đủ thứ địch ý thế, cuối cùng cũng hoàn hồn lại mà dùng cả hai chi trước của nó vẫy vẫy lên.
- Vậy thì tại sao ngươi lại ở đây?
- Có khi nào… ngài là khách hàng Park Sejun không ạ?
- Phải. Park Sejun hàng thật giá thật đây. Sao?
Nhảy.
Xoay. Xoay. Xoay.
Bịch.
Con mèo nhảy xuống hố, lộn nhào 3 vòng giữa không trung như một vận động viên chuyên nghiệp rồi tiếp đất một cách vững vàng.
Và rồi
- Hân hạnh được gặp mặt. Tôi là Theo, một thương nhân lưu động.
Theo quỳ trên một chân và đặt tên ngực giới thiệu bản thân.
- Thương nhân lưu động?
Sejun tò mò nhìn Theo. Cậu đã từng nghe nói rằng các thức tỉnh giả trong quá trình leo tháp thì thi thoảng sẽ gặp các thương nhân lưu động, nhưng mà cậu lại chưa bao giờ nghe đến thương nhân lưu động nào lại là một con mèo cả.
- Vâng! Tôi nghe nói có thành viên mới gia nhập Cửa hàng Hạt giống. Vậy nên tôi đến đây để chào hỏi ngài và cũng là để đề nghị làm ăn nữa ạ.
Vừa nói chuyện với Sejun, Theo vừa nhìn chằm chằm vào mấy con cá nướng. Ở khoảng cách gần thế này, mùi cá nướng càng ngày càng làm cậu phân tâm hơn.
“Bình tĩnh lại nào Theo! Không được mất tỉnh táo!”
Theo cố lắc đầu để lấy lại bình tĩnh, nhưng…
Ùng ục~
rốt cuộc thì cơ thể vẫn thành thật hơn ý chí. [note51469]
- Ah! Tôi xin lỗi ạ!
Theo vội vàng xin lỗi Sejun. Sao cậu có thể làm ra thứ thất lễ như thế trước mặt một khách hàng tiềm năng như vậy được chứ?!
- Không sao đâu. Nếu nhóc chưa ăn thì có muốn dùng ít cá nướng này không?
- Được ạ!
- Dù sao bọn ta vẫn còn ít đồ thừa. Nhóc có thể ăn nó.
- Vậy thì… tôi xin một con ạ…
Theo cẩn thận cầm lấy một con cá nướng và cho vào miệng.
Ực.
Ngay khi phần thịt cá chạm vào đầu lưỡi, cảm tưởng như cả con cá bị tan chảy ngay lập tức.
- Ngon quá!!!
Sau khi kêu lên một tiếng như thế, Theo chẳng còn chút kí ức gì về những chuyện xảy ra sau đó nữa. Khi cậu hoàn hồn lại thì thấy bản thân đang liếm liếm lấy cái xương cá và bao quanh cậu thì toàn xương là xương. Cậu đã ăn hết sạch cả 5 con cá nướng rồi.
Lũ thỏ và con ong đang nhìn về phía Theo bằng ánh mắt đầy tội nghiệp.
Còn Sejun thì đang mỉm cưởi rạng rỡ.
- Giờ thì chúng ta bàn chuyện làm ăn thôi nhỉ? Bắt đầu bằng giá của mấy con cá nướng nhé.
Sejun đã có linh cảm ngay từ lúc Theo bắt đầu nói về mấy cái chuyện làm ăn. Thằng nhóc này… rất dễ lừa.
- Huh?
Theo bối rối.
- Không phải là miễn phí sao ạ?
- Trên đời này có gì miễn phí chắc? Không phải nhóc nói là đến để giao dịch làm ăn sao?
“Mình bị lừa rồi!!!”
Theo gào thét trong lòng khi nhận ra sai lầm của mình.
Và rồi cậu đồng ý trả cho Sejun 0.5 đồng Tháp đổi cho 5 con cá nướng và chính thức bắt đầu bàn chuyện làm ăn.
Là một thương nhân… Đáng lẽ cậu phải kiếm tiền từ khách hàng… Vậy mà thế quái nào cậu lại đang phải đưa tiền cho khách hàng. Làm ăn kiểu gì mà chưa gì đã lỗ…[note51470]
“Mình nhất định sẽ bán được cho mà coi!”
Theo lấy lại tinh thần và lôi ra từ trong cặp mấy món hàng định bán.
- Ta-da! Thứ này thì sao?! Những vật phẩm tuyệt hảo lấy từ những tầng khác đấy!
Sejun nhìn về phía mấy cái vật phẩm mà Theo đang tự hào khoe ra.
[Cốc – 5 Đồng Tháp]
[Quạt mini – 3 Đồng Tháp]
[Máy sưởi cầm tay – 5 Đồng Tháp]
- Mấy cái này lấy từ bên ngoài tòa tháp đúng không?
- Oh! Ngài có thể nhận ra ngay luôn sao! Đây là cái cốc có ma thuật bảo quản bên trong đấy. Nếu ngài cho cái gì đó dù lạnh hay nóng vào trong thì nhiệt độ của nó sẽ được duy trì! Một món hàng tuyệt vời!
- Và đây là cái quạt mini được yểm ma thuật gió, vậy nên bất cứ khi nào ngài cần thì chỉ bật cái này lên…
“Hmm…”
Sejun cẩn thận quan sát Theo đang phấn khởi giải thích công dụng của từng sản phẩm một.
“Nó đang lừa mình? Hay là nó thực sự không biết?”
Nếu như con mèo này đang định lừa cậu, vậy thì diễn xuất của nó phải nói là cực đỉnh.
Nhưng mà… trong mắt Theo lại chẳng có chút giả dối nào khi nói rằng cái cốc kia có ma thuật bảo quản rồi cái quạt kia có ma thuật gió và cái máy sưởi cầm tay kia có yểm ma thuật làm ấm.
“Nhìn thế nào đi chăng nữa thì trông nó cũng chẳng quen thuộc gì cả…”
Cậu đã tưởng con mèo này cả tin, nhưng thực ra nó lại là đứa hút máu đấy chứ?
Sejun cảm thấy bản thân thực sự may mắn. Thời đại này không dễ để gặp mấy đứa ngốc như này đâu. Và lợi dụng con mèo này, cậu có linh cảm rằng kiểu gì mình cũng có thể kiếm được Đồng Tháp.
- Ê nhóc cả… ý tao là Theo. Mày có muốn làm việc chung với tao không?
Sejun đề nghị hợp tác cùng Theo.