Tình yêu là một thứ cảm xúc vừa không cần thiết lại vừa thiếu tính hiệu quả.
Đó chính là thứ triết lý mà tôi đã ngẫm ra.
…Ừ thì, có thể nghe như tôi tự phụ thật đấy, nhưng cứ thử ví dụ cái nhé, chẳng hạn như khi bạn bày tỏ cảm xúc với người mình thích thầm trong lớp đi.
Kiểu gì rồi cũng sẽ bị họ lưỡng lự từ chối kiểu như “ưm, xin lỗi cậu nhé.” đúng không nào? Tại sao bạn lại phải là người bị tổn thương chỉ vì đã nảy sinh tình cảm với một người không hướng sự quan tâm của họ tới mình cơ chứ? Nên suy cho cùng thì đó cũng chỉ là vấn đề về việc quản lý rủi ro mà thôi. Bản thân việc rơi vào lưới tình với ai đó luôn đi kèm với những rủi ro và rắc rối của riêng nó.
Đặc biệt, với những người có tính cách âm u và không có lấy cho mình dù chỉ một chút kỹ năng xã hội, vẫn thường được biết đến là “người hướng nội”, lại càng phải đề cao cảnh giác hơn nữa. Chính bởi vì không được nổi tiếng cho lắm với phái nữ mà họ đã luôn bị vướng vào những câu chuyện tình chẳng ra đâu vào đâu, để rồi bị tra tấn, phải chịu đựng dày vò, và cuối cùng là bị phản bội. Mà, tôi có thể hiểu rõ như vậy vì chính tôi cũng như thế mà thôi.
Nói cách khác, thứ ngu ngốc nhất trên cõi đời này chính là rơi vào lưới tình.
Thay vì cắm đầu đuổi theo những ham muốn trần tục ấy, thì hãy cứ đợi chờ các cô gái tự phải lòng với mình đi, và cũng xin phép là tiên sư mấy đứa nói “không nổi tiếng thì có chó nó yêu” luôn nhé.
Tôi hơi bị tự tin rằng quan điểm của mình không hẳn là sai đâu đấy. (Nghiêm túc luôn)
Người xưa đã từng nói, lưới tình là thứ mà con người ta tự khắc mà sa vào. Vâng, nói quá chuẩn luôn, vì ai nấy cũng chẳng hay biết đúng sai gì mà phải lòng người khác thôi. Một kết cục chẳng mấy hạnh phúc sẽ luôn đợi chờ nếu ta để bản thân bị chi phối bởi những cảm xúc theo bản năng như vậy.
Vậy nên, tôi muốn những anh chàng đã ngộ ra và chấp nhận sự thật rằng họ sẽ không được các cô gái yêu thích hãy ngẩng cao đầu lên. Bởi họ mới chính là người có tri thức và lối suy nghĩ sáng sủa hơn bất cứ ai khác.
Vì bạn chẳng thể nào chủ động phải lòng ai đó được, yêu là thứ sẽ tự nhiên mà xảy đến với bạn.
…Ừm, đúng chuẩn luôn.
Suy cho cùng thì dù có giải thích đến nhường nào đi chăng nữa, đây cũng vẫn chỉ là câu chuyện về một chuyến hành trình tình yêu của một cô gái mà thôi. Và tôi, Tokami Riku đã bị cuốn sâu vào câu chuyện ấy.
Đó chính là lý do tôi lựa chọn một mở đầu như thế này.
Đó chính là thứ triết lý mà tôi đã ngẫm ra.
…Ừ thì, có thể nghe như tôi tự phụ thật đấy, nhưng cứ thử ví dụ cái nhé, chẳng hạn như khi bạn bày tỏ cảm xúc với người mình thích thầm trong lớp đi.
Kiểu gì rồi cũng sẽ bị họ lưỡng lự từ chối kiểu như “ưm, xin lỗi cậu nhé.” đúng không nào? Tại sao bạn lại phải là người bị tổn thương chỉ vì đã nảy sinh tình cảm với một người không hướng sự quan tâm của họ tới mình cơ chứ? Nên suy cho cùng thì đó cũng chỉ là vấn đề về việc quản lý rủi ro mà thôi. Bản thân việc rơi vào lưới tình với ai đó luôn đi kèm với những rủi ro và rắc rối của riêng nó.
Đặc biệt, với những người có tính cách âm u và không có lấy cho mình dù chỉ một chút kỹ năng xã hội, vẫn thường được biết đến là “người hướng nội”, lại càng phải đề cao cảnh giác hơn nữa. Chính bởi vì không được nổi tiếng cho lắm với phái nữ mà họ đã luôn bị vướng vào những câu chuyện tình chẳng ra đâu vào đâu, để rồi bị tra tấn, phải chịu đựng dày vò, và cuối cùng là bị phản bội. Mà, tôi có thể hiểu rõ như vậy vì chính tôi cũng như thế mà thôi.
Nói cách khác, thứ ngu ngốc nhất trên cõi đời này chính là rơi vào lưới tình.
Thay vì cắm đầu đuổi theo những ham muốn trần tục ấy, thì hãy cứ đợi chờ các cô gái tự phải lòng với mình đi, và cũng xin phép là tiên sư mấy đứa nói “không nổi tiếng thì có chó nó yêu” luôn nhé.
Tôi hơi bị tự tin rằng quan điểm của mình không hẳn là sai đâu đấy. (Nghiêm túc luôn)
Người xưa đã từng nói, lưới tình là thứ mà con người ta tự khắc mà sa vào. Vâng, nói quá chuẩn luôn, vì ai nấy cũng chẳng hay biết đúng sai gì mà phải lòng người khác thôi. Một kết cục chẳng mấy hạnh phúc sẽ luôn đợi chờ nếu ta để bản thân bị chi phối bởi những cảm xúc theo bản năng như vậy.
Vậy nên, tôi muốn những anh chàng đã ngộ ra và chấp nhận sự thật rằng họ sẽ không được các cô gái yêu thích hãy ngẩng cao đầu lên. Bởi họ mới chính là người có tri thức và lối suy nghĩ sáng sủa hơn bất cứ ai khác.
Vì bạn chẳng thể nào chủ động phải lòng ai đó được, yêu là thứ sẽ tự nhiên mà xảy đến với bạn.
…Ừm, đúng chuẩn luôn.
Suy cho cùng thì dù có giải thích đến nhường nào đi chăng nữa, đây cũng vẫn chỉ là câu chuyện về một chuyến hành trình tình yêu của một cô gái mà thôi. Và tôi, Tokami Riku đã bị cuốn sâu vào câu chuyện ấy.
Đó chính là lý do tôi lựa chọn một mở đầu như thế này.
Danh sách chương