“Ý anh là vấn đề này không thể chỉ do một mình anh quyết định, đúng chứ?”

“Thành thật xin lỗi nhưng tôi cần phải thảo luận với các thành viên khác. Nếu thủ lĩnh Cod Brave của chúng tôi vẫn còn sống thì anh ấy cũng sẽ làm thế.”

“Có lẽ các anh vẫn còn có thành kiến đối với người dân Zeon như chúng tôi. Tuy nhiên, tôi cảm thấy cần phải nhấn mạnh rằng chúng tôi không phải là Zeon của quá khứ mà là một tổ chức hoàn toàn mới do những người bất mãn với Chính Phủ Liên Minh thành lập.”

Trong phòng của chỉ huy hạm đội trên chiến hạm Gwarey thuộc Neo Zeon, cuộc đối thoại thứ hai giữa chỉ huy hạm đội, đô đốc Twanning, và đại úy Tosh Cray của New Desides đã kết thúc.

Dù Neo Zeon đã bày tỏ thành ý sẵn sàng đón nhận những thành viên của New Desides vào hàng ngũ của họ nhưng Cray lại không thể dễ dàng đưa ra câu trả lời. Sau khi mất đi thủ lĩnh Brave Cod, anh đã trở thành người có cấp bậc cao nhất trong New Desides nhưng vì có những việc cần phải thận trọng suy xét nên anh chỉ có thể im lặng đối mặt với những vấn đề trước mắt.

Từ một góc nhìn nhất định, Neo Zeon cũng là một tổ chức chống lại Chính Phủ Liên Minh nên giữa họ có cùng chung một mục đích. Tuy nhiên, lực lượng Titans mà New Desides luôn tôn kính vốn là một lực lượng được thành lập để tiêu diệt những thành phần còn sót lại của Quân Đội Zeon. Dù Cray sẵn lòng hợp tác với Neo Zeon do các thành viên của Zeon trước đây sáng lập nhưng chưa chắc những người khác sẽ đồng ý.

Đúng là sau khi đứng vào hàng ngũ Neo Zeon thì họ sẽ có đủ thực lực để trực tiếp đối đầu với Chính Phủ Liên Minh Trái Đất nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với chính thức tuyên bố chống lại Trái Đất. Nếu làm thế thì New Desides sẽ đánh mất lý do và giá trị để tồn tại. Thật khó khi phải quyết định giữa trung thành với niềm tin vốn có hay thỏa hiệp để gia tăng thực lực.

Kẻ địch trong quá khứ hôm nay lại trở thành chiến hữu.

“Có lẽ mình phải xem xét tình thế hiện tại từ một góc nhìn thực tế hơn…”

Cray nắm lấy tay cầm di chuyển dọc theo hành lang và trở về căn phòng được cấp cho các thành viên của New Desides. Anh thì thầm một mình trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ và trông thấy một đội gồm ba mobile suit Gaza-C màu hồng bay ngang qua. Phía sau chúng là một chiến hạm lớp Musai đang kéo theo một vật thể hình nón khổng lồ. Với Cray thì trông nó như một cái HLV với hình thù lạ mắt.

Hiện tại, hạm đội của Neo Zeon đã thay đổi lộ trình và đang hướng tới điểm L1. Mục đích của họ là tập hợp cùng hạm đội của Aeno và thu thập những mobile suit được phóng từ Mặt Trăng.

Anh ta sẽ làm gì trong tình huống này? Cray nghĩ về Cod, một người theo chủ nghĩa hành động. Tuy nhiên, phong cách hành sự của Cod lại hoàn toàn khác với anh.

“Có lẽ anh ta đã định cư trên Trái Đất và làm công việc bàn giấy hoặc đã xuất ngũ và bắt đầu một cuộc sống mới? Liệu anh ta có biết những việc mình đang làm không?”

Cray hiểu rằng anh vẫn còn nợ ân nhân của mình một mạng sống và trước khi trả ơn thì nhất định anh sẽ không chết một cách vô ích.

Nhưng Cray không biết rằng người đó, Stole Mannings, là một phần của lực lượng đang đuổi theo anh.

Các mobile suit vẫn còn sử dụng được sau trận chiến đã được đưa trở về hạm đội bằng HLV. Về phần Ex-S và hai Z-plus, do động cơ của chúng có thể tự tạo ra lực đẩy cần thiết để thoát khỏi bầu khí quyển của Mặt Trăng nên cả ba Gundam đã trở về trước và đang ở trong khoang mobile suit của Pegasus III.

“Hê, tụi bây vẫn còn sống cơ đấy!”

Người ra chào đón Roots và hai đồng đội đã mệt lử chính là Shin Crypt. Hai thuộc cấp đã hi sinh trong trận chiến với Mk-V và FAZZ của cậu cũng bị phá hủy nên cậu đã vắng mặt trong suốt giai đoạn sau của cuộc chiến. Nhưng xét theo một góc nhìn khác thì FAZZ vốn không có khả năng đổ bộ xuống Mặt Trăng nên thiếu cậu cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

“Ờ, nhờ phước tám đời nên chưa chết. Tao đuối lắm rồi. Miễn làm phiền.”

“Biết rồi.” Crypt nhìn theo tấm lưng mỗi lúc một nhỏ dần của Roots rồi cậu hét to. “Cám ơn vì đã báo thù cho tao!”

Roots không xoay người lại nhưng cậu đáp lời bằng cách giơ ngón cái lên.

Ngày 31 tháng 3, 0600 theo giờ chuẩn Trái Đất.

Pegasus III kích hoạt các động cơ, quay ngược lại và tách khỏi đội hình hình cầu của Lực Lượng Đặc Nhiệm Alpha. Nhiệm vụ mới của họ là truy đuổi hạm đội thuộc Neo Zeon đã cứu các thành viên của New Dessides. Trong số tất cả các chiến hạm thì chỉ có Pegasus III sở hữu tốc độ cần thiết để thực hiện nhiệm vụ này.

“Mệnh lệnh yêu cầu chúng ta xác minh việc New Desides đã gia nhập vào hàng ngũ Neo Zeon hay chưa nên đây chủ yếu là một nhiệm vụ trinh sát. Cố tránh giao tranh không cần thiết. Tất cả phi công mobile suit cần phải nghỉ ngơi đầy đủ và hãy nhớ kỹ điều này, không được tấn công các chiến hạm hay mobile suit của Neo Zeon trừ khi đối phương khai chiến trước. Phải đặc biệt chú ý điều này. Kết thúc chỉ đạo.”

“Mẹ nó! Lại kêu bọn này đi chết!”

Sau khi ngủ được một chút, Roots đang nhắm nháp đồ uống trong phòng chuẩn bị của phi công thì nghe được thông báo của Chỉ huy hạm đội, Heathrow.

“Có chết thì cũng tại trình độ tư duy chiến thuật của cậu quá kém thôi.”

Roots giật mình và nhìn sang bên cạnh. Chỉ huy lực lượng mobile suit, Mannings, đang đứng kế bên cửa ra vào.

“Lão đúng là chỉ có hù người khác là giỏi…” Roots nhìn chằm chằm vào vị chỉ huy trong khi thưởng thức túi nước uống thể thao có vị ngọt nhẹ.

“Trầy da tróc vẩy nhưng vẫn còn sống sau cuộc chiến trên Mặt Trăng.”

“Cứ tưởng là lão khen tôi chứ. Ai ‘trầy da tróc vẩy' hả?”

“Đừng tưởng ra trận được vài lần là đã có kinh nghiệm. Chưa thắng được tôi thì cậu vẫn chỉ là tay mơ thôi.”

“Sao cũng được, tôi có chuyện muốn hỏi lão đây. Hồi ở Mặt Trăng, lão bảo tôi được chọn là sao? Có gì mờ ám trong việc mấy người chọn tôi làm phi công của S Gundam không? Mà tại sao S Gundam lại tự di chuyển…”

“Cái gì? S Gundam tự di chuyển à?”

“Ờ, tự nhiên nó giở chứng nhưng nhờ thế mà tôi có thể hạ được con Mk-V đó.”

“Không lẽ…” Mannings chìm vào suy nghĩ.

“Con Gundam đó từ đâu ra thế?”

“Tôi chỉ có thể nói S Gundam là một cỗ máy cực kỳ xuất sắc. Những chuyện khác thì cậu không có quyền hỏi. Tạm gác qua một bên hết đi. Muốn làm một trận không? Để xem kĩ năng của cậu tiến bộ đến đâu rồi.”

“Nghe được đó. Tôi mà thắng thì lão phải xì hết bí mật của S Gundam ra đấy. Để tôi cho lão biết thế nào là lễ độ. Chiến đi.”

Hai người bước ra khỏi phòng chuẩn bị của phi công và nhanh chóng đến khoang mobile suit. Roots vào trong S Gundam còn Mannings bước vào khoang lái của Nero Trainer ở bên cạnh.

Hai mobile suit lấy các khẩu súng bắn sơn dùng để đấu tập từ trên tường và bước lên bệ nâng.

“Lại tập nữa à? Hai người hăng hái quá đấy.”

Khuôn mặt của Heathrow, Chỉ huy hạm đội, hiện lên trên màn hình trong khoang lái của Nero Trainer. Mannings nhìn thẳng vào camera trong khoang lái rồi nháy mắt ra hiệu và Heathrow liền chuyển sang kênh liên lạc riêng. Như vậy thì không ai khác có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người.

“Chỉ huy, mấy gã khoa học gia đã nói dối chúng ta. ALICE không hề bị niêm phong.”

“Cái gì? Gã Karl chết tiệt…”

“Nó vẫn tồn tại trong S Gundam và đã học được nhiều điều từ ‘Mèo Cheshire’, cũng chính là Ryuu Roots. Giờ tôi sẽ kiểm chứng xem đã có sự khác biệt gì hay chưa.”

“Vậy à? Đừng cố gắng quá. Lát nữa đến gặp tôi tại phòng của chỉ huy rồi chúng ta sẽ bàn kỹ hơn. Tôi chờ anh.”

Cuộc nói chuyện vừa kết thúc thì Nero Trainer của Mannings đã đặt chân vào thiết bị phóng theo chiều ngang và cảm nhận được một chấn động nhẹ. Anh chuyển IMPC sang chế độ bay và hai mobile suit được phóng vào không gian đen tối từ hai thiết bị phóng theo chiều ngang bên hông Pegasus III.

Trong phòng ăn của binh lính trên hạm chỉ huy Gwarey thuộc Neo Zeon, các thành viên còn sống sót của New Desides đang ngồi xung quanh Cray và thảo luận rất nghiêm túc.

“Thật ra vấn đề chỉ là đưa ra lựa chọn của mỗi người. Những ai muốn theo Neo Zeon thì cứ theo họ. Những ai muốn ở lại với New Desides và tiếp tục chiến đấu thì hãy ở lại. Không phải vậy sao?” Fast Side của đội công kích thứ tư lên tiếng. Cuộc họp này diễn ra theo đề nghị của Cray. Bất kỳ ai cũng có quyền bày tỏ ý kiến dù cấp bậc cao hay thấp nên mọi người đều thảo luận rất sôi nổi.

“Cậu thì sao, Fast?” Cray hỏi.

“Tất nhiên là tôi ở lại nhưng tôi không ngăn cản bất kỳ ai muốn ra đi. Nếu chúng ta tách ta và đi theo hai con đường khác nhau, dù một nhóm bị tiêu diệt thì nhóm còn lại vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu. Vậy không tốt sao?”

“Chia nhỏ lực lượng không phải là một ý hay. Ngoài ra, với 40 người còn lại thì chúng ta làm được gì bây giờ?” Vài người khác nói thêm vào.

“Vậy thì chúng ta sẽ ngoan ngoãn đầu hàng Chính Phủ Mới à?”

“Không, so với đầu hàng thì tôi cảm thấy gia nhập Neo Zeon cũng không phải một ý tưởng xấu. Giờ vấn đề chỉ là chúng ta sẽ giữ gìn danh dự hay dùng nó để đổi lấy sức mạnh quân sự.”

“Chẳng thà tôi hi sinh cho lí tưởng còn hơn! Nếu theo Neo Zeon thì còn ra thể thống gì nữa!” Offshore nhìn vào Cray với đôi mắt vẫn còn bị băng kín và nói thẳng.

“Đến giờ phút này mà cậu vẫn còn thành kiến với cái tên Neo Zeon. Đúng là quá ngu ngốc. Mục tiêu đều như nhau thì hợp tác để sở hữu sức mạnh có gì không đúng?” Saotome trả lời.

“Đại úy Cray, có bàn thêm nữa cũng vô ích, anh nên đưa ra quyết định cuối cùng…” Side hối thúc và tất cả ánh mắt đều hướng về Cray.

Cray im lặng nhắm mắt, chờ một lúc rồi nói, “Tôi hiểu rõ ý định của các bạn. Tôi tuyên bố, từ hôm nay, New Desides chính thức giải tán. Tôi không ngăn cản bất kỳ ai muốn gia nhập Neo Zeon. Những người muốn tiếp tục chiến đấu cùng tôi thì cứ ở lại. Hãy chào tạm biệt nhau mà không vương vấn bất kỳ hiềm khích nào.”

“Như vậy thì thật vô trách nhiệm!” Phòng ăn lập tức trở nên huyên náo nhưng chỉ sau một lúc thì mọi người liền chìm vào sự trầm mặc giống như Cray.

Một vài thành viên đứng dậy, giơ tay chào Cray và rời khỏi phòng ăn.

“Cám ơn sự quan tâm chiếu cố của anh bấy lâu nay.” Saotome nhìn Cray khi đi ngang qua.

“Là anh gọi hạm đội của Neo Zeon đến đúng không? Cám ơn anh vì đã thành công trong việc thuyết phục ngài Aeno và Thành Phố Ayers. Chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc trong số chúng ta lại có người sinh ra tại Side 3…”

“Ngay từ đầu tôi đã không muốn giấu. Tôi rất hạnh phúc vì được chiến đấu cùng tất cả mọi người. Thật lòng thì tôi muốn tiếp tục gắn bó với mọi người nhưng tôi có nhiệm vụ của riêng mình. Tôi phải chiến đấu để khôi phục quê hương…”

“Đúng thế. Trong quá khứ, tôi và anh thuộc hai chiến tuyến khác nhau nhưng đừng hiểu lầm, giờ chúng ta đều là đồng đội. Tôi chân thành cảm ơn anh từ tận đáy lòng. Cố gắng nhé!”

Cray và Saotome bắt tay nhau như những người bạn.

Đến giờ phút này thì chỉ còn 28 người, một phần ba số thành viên còn sống sót, sẵn lòng ở lại. Cray không hề thất vọng, thật ra anh vốn không mong đợi gì nhiều.

“Các bạn, từ bây giờ, con đường chúng ta đã chọn sẽ càng thêm khó khăn. New Desides đã không còn tồn tại và từ lúc này, chúng ta sẽ chiến đấu cho chính bản thân mình. Hãy đánh cược xem chúng ta có thể làm gì chỉ với 28 người!” Cray tuyên thệ ngay trước mặt các thành viên còn lại.

Tại vùng không gian xung quanh Pegasus III, Nero Trainer của Mannings và S Gundam của Roots đã bắt đầu một trận đấu dữ dội khác.

“Mannings, xem tôi thông ass lão đây!”

S Gundam của Roots lẻn ra phía sau Nero và giơ súng lên.

Pzzz! Những viên đạn sơn được bắn về phía Nero bằng khí nén nhưng Mannings liền khéo léo di chuyển trái phải để tránh đòn. Những viên đạn sơn chỉ trúng vào khoảng không rồi vỡ tung, nước sơn bên trong tỏa ra xung quanh.

“Cái đệt!” Roots vừa nghiến răng vừa chửi.

“Đòn tấn công của cậu cứ như là lấy ngay từ trong sách ra vậy! Trong thực chiến, cậu cần phải thực hiện những đòn đánh bất ngờ thì mới mong chiến thắng được đối phương! Coi bộ cậu vẫn còn non lắm. Tôi thật sự không hiểu tại sao cậu có thể sống sót mà trở về từ bề mặt của Mặt Trăng!”

Mannings điều khiển Nero xoay 180° và đối mặt với S Gundam. Anh muốn tái hiện lại những diễn biến trong trận chiến với Mk-V. Dữ liệu về trận chiến đó đã được lưu vào trong hệ thống IMPC của Nero.

“Gaaahhhh…….!”

“Trên màn hình, Roots nhìn thấy Nero lao thẳng vào mình nên cậu sợ hãi và hét lên. Những gì đang diễn ra khiến cậu nhớ lại trận tử chiến với Mk-V trên bề mặt của Mặt Trăng. Trong nháy mắt, Nero đã biến mất mà không để lại một dấu vết.

ALICE

ALICE

ALICE

ALICE

Tại sao, sao phải bắt mình nhớ lại sự kiện đó?

Phải trải qua một lần nữa thì mình cũng không sợ hãi!

ALICE

ALICE

ALICE

ALICE

Nero đã chuyển hướng lao xuống rồi bay lên trở lại và nhanh chóng bắn ra một chuỗi đạn sơn vào S Gundam. S Gundam di chuyển xuống góc dưới bên phải để tránh đòn đồng thời liên tục bắn vào Nero đang bay qua đầu nó.

Thân thể được sơn hai màu xám và cam của Nero đã xuất hiện ba đốm màu vàng.

“Ồ? Không tệ, có vẻ cậu thật sự đã tiến bộ hơn trước. Vậy là hai thắng một thua đúng không? Đến lúc chiến đấu thật sự thì đừng quên cảm giác này đấy.”

“Quá đỉnh. Mà nè, lão không quên giao kèo của chúng ta chứ hả?”

Lời của Mannings ám chỉ rằng đòn tấn công vừa rồi hoàn toàn không phải do Roots thực hiện. Đó là điều Mannings nhận thấy được.

“Sự chênh lệch giữa toàn bộ trận đấu và đòn tấn công vừa rồi quá lớn. ALICE thật sự đã thức tỉnh… Nhưng dường như nó vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh và lúc nãy chỉ là bản năng tự vệ.” Mannings suy nghĩ.

Muốn ALICE hoàn toàn thức tỉnh thì không thể để Mèo Cheshire biết về sự tồn tại của nó. Nếu mối tình đơn phương được đối phương chấp nhận thì quá trình phát triển dựa trên tình yêu sẽ kết thúc sớm. Con người, dù là nam hay nữ, một khi đã thầm yêu một ai đó thì sẽ luôn cố gắng hoàn thiện bản thân hay tạo thêm cho mình những điểm quyến rũ để gây ấn tượng với người mình yêu. Do đó, dùng tình yêu đơn phương để rèn luyện tính độc lập cho ALICE là một quá trình giáo dục quan trọng trong việc tạo ra ý thức cho nó.

Để ALICE có thể trở nên hoàn toàn độc lập thông qua tình yêu mô phỏng thì quá trình này không thể dừng lại một khi đã bắt đầu. Lúc này mà niêm phong nó thì rất nguy hiểm. Nếu ALICE bị “từ chối” thì có khả năng nó sẽ tự hủy và như vậy thì toàn bộ dự án sẽ sụp đổ.

“Roots, rõ ràng là cậu vẫn chưa nắm vững các kĩ năng thực chiến và chỉ dựa vào giác quan thứ sáu để chiến đấu. Cứ hành động theo cảm xúc thì chắc chắn sẽ mắc lỗi và vì thế nên cậu không thực sự thắng được tôi. Tôi chỉ công nhận khả năng của cậu nếu trận nào cậu cũng thắng.”

Mannings vẫn quyết định không cho Roots biết bí mật của S Gundam dù anh đã hứa với cậu từ trước. Đối với một người trưởng thành như Mannings thì không giữ lời cũng chẳng phải chuyện gì lạ.

“Đồ láo cá. Thắng là thắng. Đừng nói là sếp như lão mà cũng lật lọng đấy?”

“Trong thực chiến, dù là hai thắng một thua thì cậu cũng đã chết rồi. Người chết thì làm sao mà khoe khoang chiến thắng được?”

“Trình chém gió của lão đúng là không đỡ được. Coi chừng lần tới tôi sẽ đánh lén từ sau lưng lão đấy.”

“Ai cũng thế thôi. Người thật thà làm gì có đất sống trên cõi đời này. Roots, nếu cậu nghĩ là có thể đánh lén tôi thì cứ tự nhiên.”

“Hừm, không phải thách, nhưng hôm nay thì thôi khỏi, tôi hết đạn rồi. Lần sau sẽ phân thắng bại!”

Hạm đội của Neo Zeon đã đến điểm L1 theo kế hoạch. 28 thành viên bao gồm cả Cray liền chuẩn bị di chuyển sang chiến hạm Bull Run, hạm chỉ huy của hạm đội Aeno.

Từ vẻ ngoài thì có thể nhận thấy hạm chỉ huy đã bị thiệt hại đáng kể sau cuộc chiến vừa rồi. Chỉ còn mỗi chiến hạm Seikyou đang đồng hành và bảo vệ Bull Run. Hạm đội Aeno chỉ còn lại chút sức tàn sau khi giao chiến với hạm đội của Liên Minh vượt trội hơn hẳn.

Chiến hạm Gwarey của Neo Zeon di chuyển đến gần Bull Run. 28 thành viên còn lại bước vào tàu liên lạc và khởi hành. Bên trong chiến hạm, các thành viên của New Desides đã quyết định gia nhập Neo Zeon chứng kiến Cray và những người khác rời đi với vẻ kính trọng. Trong số họ có một người ủng hộ Neo Zeon được sinh ra tại Side 3, người mang tên Saotome.

Chiếc tàu liên lạc nhỏ dừng lại bên cạnh một cánh cửa của Bull Run. Cray đến khoang chỉ huy và thảo luận trực tiếp với Aeno về tình hình hiện tại.

“Không lẽ toàn bộ đều không thể sử dụng được? Chỉ còn năm mobile suit có thể chiến đấu ngay lập tức…”

Hầu hết những mobile suit mà New Desides chịu bao gian khổ để phóng đi từ bề mặt của Mặt Trăng đã bị thiệt hại và không thể sử dụng được vì chấn động khi chúng được phóng và khi được thu thập bằng lưới. Tỉ lệ thiệt hại cao hơn dự tính rất nhiều.

“Gah, thành thật xin lỗi, giá như chúng tôi có thể thu hút sự chú ý của kẻ địch thì các anh đã có thêm thời gian để tính toán vận tốc phóng rồi…”

Thật ra thì Cray biết rõ rằng hạm đội của Aeno đã mất gần hết số chiến hạm sau trận chiến khốc liệt vừa rồi và thậm chí một vài chiến hạm đã đầu hàng kẻ địch. Aeno hồi tưởng lại trận chiến đó và nói. “Không ngờ họ lại cử ‘con trai’ của tôi đến để tung ra đòn quyết định. Đúng là không ngờ.”

“Xin lỗi, ngài Đô đốc, không phải con trai của ngài đã hi sinh trong One Year War rồi sao?”

“À, chỉ là thói quen thôi, tôi thường gọi những học sinh đã tốt nghiệp của mình là ‘con trai’, người tôi đang nói đến chính là hạm trưởng của Pegasus III. Ngày xưa, lúc tôi còn là hiệu trưởng của trường Sĩ quan cao cấp thì cậu ta chính là sinh viên đã tốt nghiệp với thành tích cao nhất. Giờ cậu ta đã trở thành sĩ quan chỉ huy trong một cuộc chiến thật sự, có lẽ những người lính già như tôi thật sự nên nghỉ hưu rồi.”

Khuôn mặt của đô đốc Aeno hiện lên vẻ thỏa mãn khi ông đang kể lại chuyện cũ.

“Đại úy Cray, Neo Zeon đang bắt liên lạc với chúng ta, họ yêu cầu được nói chuyện với anh,” sĩ quan phát tín hiệu ngồi ở một góc trong khoang chỉ huy của Bull Run báo cáo.

“Kết nối đi.”

Đô đốc Twanning của hạm đội thuộc Neo Zeon xuất hiện trên màn hình liên lạc.

“Các bạn, đã đến lúc chúng ta phải tiến bước trên những con đường của riêng mình. Vì việc chuẩn bị cho cuộc đối đầu trực tiếp với Quân Đội Liên Minh vẫn chưa hoàn thành nên tất cả những gì chúng tôi có thể làm là tặng cho các bạn một chiến hạm và một mobile armour như là những món quà chia tay.” Ngay lúc đó, một chiến hạm lớp Musai di chuyển đến bên cạnh Bull Run. Nó đang kéo theo một vật thể hình nón kì lạ mà Cray đã nhìn thấy khi còn ở trong chiến hạm Gwarey.

Hóa ra thứ đó không phải HLV mà là một mobile armour. Điều đáng kinh ngạc là vật thể hình nón này lại có kích thước như một chiến hạm. Khó có thể tin là lại có một mobile armour lớn đến thế.

Mobile armour được biết đến như các chiến cơ không gian với độ cơ động cao hay vũ khí với hỏa lực yểm trợ có thể hoạt động trên tất cả các địa hình trong khi mobile suit lại chú trọng vào khả năng chiến đấu tầm xa hoặc cận chiến trong không gian nên vũ khí của chúng chú trọng vào việc tấn công một mục tiêu nhất định. Mobile armour được ví như những vũ khí sở hữu bộ giáp kiên cố và hỏa lực hạng nặng nên chúng không chỉ giới hạn trong hình dáng con người. Dù ngày nay việc phát triển công nghệ mobile armour không còn là chuyện gì mới lạ nhưng một chiếc có chiều dài 200m như một chiến hạm thì chưa từng thấy bao giờ.

“Mobile armour này là một cỗ máy nguyên mẫu nhưng nó hoàn toàn đủ khả năng để chiến đấu trong một cuộc chiến thật sự. Chúng tôi gọi nó là Zodiac nhưng các bạn có thể đặt cho nó cái tên nào cũng được. Hướng dẫn điều khiển ở bên trong chiến hạm, hi vọng tôi sẽ có cơ hội được gặp lại tất cả các bạn.”

“Cám ơn sự giúp đỡ của ngài.”

Cray và Twanning nhìn nhau qua màn hình liên lạc và giơ tay chào.

Sau khi để lại chiến hạm và mobile armour khổng lồ, hạm đội của Neo Zeon đổi hướng và tiến về điểm L1.

“Z'od-iacok? Không phải nó bị lỗi sao?”

Hạm trưởng của Gwarey lên tiếng hỏi. Twanning mỉm cười và trả lời. “Của miễn phí là của ôi, có lỗi thì họ cũng phải chịu thôi. Chúng ta cũng chẳng còn gì khác để cho họ và dù gì họ cũng chỉ là một thành phần nổi loạn trong nội bộ Quân Đội Liên Minh nên chẳng thể trông đợi gì nhiều đâu. Ngày Neo Zeon chúng ta phải chuẩn bị cho việc đổ bộ xuống Trái Đất và chiến đấu sắp đến rồi. Giờ nghĩ lại thì cho họ luôn cả chiến hạm đúng là phí thật.”

Neo Zeon đã điều quân đến một số colony để tuyên bố những mục tiêu của họ nên lúc này họ đang thiếu lực lượng cho những kế hoạch khác.

“Chỉ với 28 thành viên, năm mobile suit, một chiến hạm bị thiệt hại nặng, một chiến hạm chỉ còn khả năng di chuyển, một mobile armour lạ lẫm và chiến hạm đang kéo theo nó… Cray, ngài Đại Bàng Hói và những người còn lại có thể làm được gì đây?”

Trong thâm tâm, ai nấy đều thầm tự đặt ra câu hỏi đó. Sau khi rời khoang chỉ huy, Cray bước vào căn phòng dành cho sĩ quan chỉ huy được cấp cho anh và ngồi trước máy vi tính. Anh định dùng nó để thu thập thông tin từ máy chủ.

Bull Run vốn được chỉnh sửa lại từ một chiến hạm kiểu cũ và một số vật dụng hàng ngày vẫn không thay đổi gì cả. Ví dụ như các máy vi tính, chúng thiếu chức năng nhận lệnh bằng giọng nói hay chuyển động và người sử dụng phải nhập lệnh thông qua bàn phím.

Cray tùy tiện gõ vào bàn phím và trên màn hình hiện lên bản đồ 3D của các khu vực xung quanh Trái Đất, Mặt Trăng và các vệ tinh lân cận. Những thông tin này có sẵn trong tất cả những máy vi tính trên các chiến hạm của Liên Minh nên cũng chẳng phải bí mật gì.

Anh lơ đãng nhìn vào các bản đồ rồi bỗng nhiên tiếp tục gõ vào bàn phím như đã nhận ra điều gì đó và phóng to hình ảnh thuộc khu vực quỹ đạo thấp của Trái Đất. Một trạm chuyển tiếp nằm trên quỹ đạo thấp với năm ống hình trụ được kéo dài từ phần thân chính hiện ra.

“Penta…”

Mười ngón tay của Cray tiếp tục nhảy múa trên bàn phím để tìm kiếm những thông tin mà máy vi tính thu thập được từ lần truy cập cuối cùng vào máy chủ của Liên Minh. Anh đang cố thu thập thông tin về lực lượng đóng quân tại Penta và hạm đội đã tham gia vào cuộc chiến trên Mặt Trăng. Anh còn nhập thêm vào các yếu tố như lộ trình chi tiết của hạm đội cùng với một số thông tinh định vị dành cho dân thường. Vài phút sau, máy vi tính đã tính toán được sức mạnh quân sự hiện tại theo giả thuyết của Penta. Hạm đội đã tham gia vào cuộc chiến trên Mặt Trăng vẫn chưa trở về và hiện giờ Penta chỉ có cái vỏ rỗng.

Tiếp theo, Cray kiểm tra lịch làm việc của Chính Phủ Liên Minh.

“Ngày họp của Hội Đồng Lập Pháp Liên Minh là…”

Một chiến lược mới lóe lên trong tâm trí Cray. Anh hăng hái gõ vào bàn phím…

“Chính là nó…”

24 giờ sau, anh đã xây dựng được một kế hoạch hoàn chỉnh và trình bày cho đô đốc Aeno cùng những thành viên khác.

“Kế hoạch tác chiến này đại khái bao gồm các bước sau đây: Vì trạm không gian dành cho các lực lượng trên quỹ đạo thấp của Liên Minh, Penta, hiện không được bảo vệ nên có thể dễ dàng chiếm được nó với một cuộc tấn công bất ngờ. Ngay khi chiếm được một tàu không gian có thể hạ cánh xuống Trái Đất, các mobile suit và phi công sẽ lập tức đổ bộ xuống thành phố Dakar tại Châu Phi và khống chế Hội Đồng Lập Pháp Liên Minh sẽ có cuộc họp vào ngày hôm đó. Mặt khác, mobile armour sẽ được giao nhiệm vụ cảnh giới trên quỹ đạo và đánh chặn bất kỳ hạm đội nào của Liên Minh đến chi viện. Cuối cùng, chúng ta sẽ dùng mobile armour để thực hiện một cuộc oanh tạc chính xác vào vị trí mới của Bộ Tổng Chỉ Huy Liên Minh, Dakar tại Châu Á.

Tuy nhiên, oanh tạc không có nghĩa là chúng ta sẽ ném bom. Theo tài liệu hướng dẫn kèm theo của mobile armour thì nó có khả năng vượt qua bầu khí quyển. Do đó, tương tự như một vụ cho rơi colony cỡ nhỏ, chúng ta sẽ cho mobile armour đâm thẳng vào mục tiêu. Nhưng vì nó có thể được điều khiển nên độ chính xác sẽ cao hơn.

Kế hoạch tấn công này hoàn toàn khả thi với thực lực hiện tại của chúng ta và có thể được xem như một cuộc nổi loạn có vũ trang.” Cray hi vọng rằng dù tất cả có kết thúc trong thảm kịch thì họ cũng phải cho thế giới thấy được mục tiêu cao đẹp của mình. Kế hoạch này được toàn bộ các thành viên chấp nhận và tiến hành ngay lập tức.

Cray và Side được chọn làm phi công của mobile armour. Hai người mang theo một vài kĩ thuật viên và dùng tàu liên lạc để sang chiến hạm lớp Musai.

Chiến hạm này không có bất kỳ vũ khí nào và nó được điều chỉnh lại chỉ để vận chuyển mobile armour khổng lồ được kéo theo phía sau. Để nhận dạng, họ đặt cho nó cái tên “Brave”, cái tên mà không ai trong số họ có thể quên.

“Mục tiêu: Penta!”

Hạm trưởng của Bull Run ra lệnh. Chiến hạm đã bị thiệt hại nặng này cùng hai chiến hạm đang ở ngay phía trước, Seikyou và Brave đang kéo theo mobile armour, cả ba đồng loạt khởi hành theo lộ trình hướng về Penta. Dù biết rằng đây có thể sẽ là trận chiến cuối cùng trong đời mình nhưng quyết tâm của họ vẫn vững vàng như sắt thép.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện