l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l
##
Chapter 8 – Kĩ năng thứ 2
**
Đã một tuần kể từ khi họ chuyển tới nhà mới.
Họ vẫn vô thức tiến về căn nhà cũ của họ, nhưng tuần suất của việc đó sẽ sớm giảm.
Trong khi đó, có 2 thứ đã thay đổi.
Trước tiên, thời gian nghỉ ngơi của Ha-ran đã được tăng lên.
Điều này bởi vì cô đổi ca 2 sang ca 3.
Đó là một quyết định can đảm từ khi họ không cần phải trả tiền thuê nhà hàng tháng nữa.
Dĩ nhiên, Ha-ran đã từ chối. Tiền lương của cô thay đổi đáng kể.
Cô lý luận rằng cô sẽ gửi Tae-min vào một ngôi trường tư nhân với số tiền đó.
Tuy nhiên, kể cả Tae-min phản đối cô, vậy nên cô cũng đành đầu hàng.
Có thể làm gì khi đầu óc của Tae-min quá tốt để mà phải vào một trường tư nhân? Dĩ nhiên, cậu phải chịu cái khóa đầu từ Tae-hyuk đang đứng bên cạnh.
Ha-ran giờ đã có thể có chút thời gian riêng tư.
Cho dù đó là vì có thời gian để thư giãn hay do chuyển nhà, cơn ho của Ha-ran đã biến mất hoàn toàn.
Tae-hyuk mỉm cười ấm áp khi nhìn thấy cảnh đó.
Còn thay đổi thứ 2.
Giờ cậu có một gia đình để chào khi cậu về nhà.
Tae-hyuk di chuyển nhanh chóng.
Noona sẽ đợi cậu ăn tối.
‘Nhân tiện. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng Kang-suk hyung sẽ quyên góp toàn bộ số tiền thưởng…’[note10767]
Theo lẽ thường, một điều tra viên không được nhận phần tiền thưởng. Nó có thể bị hiểu là hối lộ.
Trong số 200 triệu won mà Tae-hyuk đã nhận, cậu đưa 100 triệu cho Kang-suk.
Tuy nhiên, Kang-suk đã quyền góp toàn bộ số tiền thưởng từ Sungjin Group cho một tổ chức từ thiện.
Tae-hyuk đã hỏi anh ấy tại sao anh không để nó cho quỹ đám cưới và Kang-suk chỉ đơn giản là cười.
Kang-suk nhìn bọn trẻ đang chơi ngoài sân và nói.
“Chỉ có bọn nhóc đó là những người duy nhất muốn cưới anh, nên có vẻ như anh phải đợi thêm 10 năm nữa rồi.” [note10768]
“Wah. Một điều tra viên đang cố phạm pháp.”
Đó là bởi vì Kang-suk rất nổi tiếng với trẻ em.
Kang-sil cười và nói rằng như thế là đủ rồi.
Chỉ toàn là bọn đần độn xung quanh Tae-hyuk.[note10769]
‘Để mà nghĩ về nó. Mình chưa nhận được bất kì kĩ năng tội phạm nào khác trong tuần vừa rồi.’
Vẫn còn lâu cho tới lúc biến cố tiếp theo trên danh sách đen xảy ra. Cậu nghĩ là nên dùng khoảng thời gian đó để mở tầm màn bí ẩn của chiếc gương quỷ này.
‘Ah, phải rồi. Mình quyết định gọi nó là Quỷ Gương Tiết Lộ (Demon Reavealing Mirror). (Trans: Helppppp! Bất kì ai cũng được nghĩ họ mình cái tên nào khá hơn cái!!!)
Nó là một cái gương ma thuật mang theo hình ảnh của một con quỷ.
Hiện tại cậu khám phá ra rằng tỉ lệ thành công của Robbery vào khoảng 10%.
Tuy nhiên, Nó tương đối tốt trong việc đánh cắp những thứ kì lạ, vì dụ như:
Tóc giả, còng tay, quần lót….
Quên nó đi.
Cậu vẫn không biết làm sao để có được những kĩ năng và điểm cộng, hay là danh tính của Quỷ Gương Tiết Lộ.
‘Chết tiệt, thằng khốn giả mạo đó.’
Cậu đã đưa nó cho một thầy pháp nổi tiếng trong việc xử lí những món đồ sở hữu quỷ. Đây là những gì hắn nói.
“Thứ này được làm bằng đồng đỏ, một hợp kim bao gồm đồng và thiếc. Tỉ lệ phản chiếu của nó khoảng 80%. Có lẽ nó không được dùng để làm một cái gương. Chắc là để làm lễ vật. Giá trị của nó…”
Kết luận là nó chỉ là một cái gương bình thường.
Tae-hyuk nhìn chằm chằm vào cái Quỷ Gương Tiết Lộ. Vài chữ cái kì lạ vẫn có thể thấy trên đó.
[Seo Tae-hyuk]
-Danh hiệu: Vị Thần của Tội Ác
-Xếp loại: Dân thường (Thiếu điều kiện để nâng cấp)
-Kĩ năng sở hữu: Robbery (Lv1)
???
‘Eh?’
Đó là những thứ mà cậu có thể thấy.
Thêm nữa, có thứ gì đó bị mờ bên dưới thanh kĩ năng.
“Có lẽ nào…. Dấu hiệu của một kĩ năng mới?’
Tae-hyuk nhấn vào cái dấu chấm hỏi.
Tuy nhiên, không hề có phản ứng.
‘Hướng nào nhỉ…?’
Tae-hyuk nhanh chóng tiến về trước.
Cậu quyết định xem xét mọi thứ liên quan tới Quỷ Gương Tiết Lộ khi cậu về tới nhà.
‘Uh, có phải Noona đấy không?’
Tae-hyuk ngừng bước. Ha-ran đang đứng trước con đường bên ngoài nhà của họ với một khuôn mặt như thể sắp khóc tới nơi.
Chị ấy trông có vẻ lo lắng như thể có chuyện gì lớn vừa xảy ra.
“T-Tae-hyuk! Chị phải làm gì đây…?!”
“Chuyện gì, bộ có trộm hay sao hả chị?’
Nếu cậu biết thế, thì cậu đã về nhà sớm hơn rồi.
May mắn thấy, Ha-ran không có dấu vết bị hãm hại mặc dù khuôn mặt cô lấm lem nước mắt.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Đó là một vấn đề lớn. Cậu ấy bị hại. Cậu ta bị đưa đi.”
“Đợi chút đã. Hít một thật sâu và kể chậm rãi lại cho em. Chuyện gì đã xảy ra và với ai?”
Ha-ran nghe theo lời của Tae-hyuk, hít thở chậm lại và cuối cùng bắt đầu bình tĩnh.
Tae-hyuk vuốt lưng của Ha-ran vẫn đang khóc. Giờ cô bình thường thêm một chút, cậu có thể nghe được câu trả lời rõ ràng.
“…Chị vừa nhận được một cuộc gọi. Tae-hyuk bị thương. Cậu nhóc đã ăn cắp một chiếc xe xa xỉ và một tai nạn xảy ra. Trừ khi thằng bé được phẫu thuật, tính mạng của nó đang nguy hiểm. Hơn nữa, chiếc xe hoàn toàn bị tan tành, nên cậu ấy sẽ phải vào tù nếu…”
‘Tên khốn Tae-hyuk đó. Có phải hắn hoàn toàn bị điên rồi không?’
‘Đợi chút đã, đó là mình!’[note10770]
“….Noona, đợi chút. Em là ai?”
“T-Tae-hyuk.”
“Thế thì nghĩ về câu chuyện mà chị vừa nói với em.”
“Chị nên làm gì đây, Tae-hyuk? Tae-hyuk đang bị thương!”
“Nhìn đi, em đang an toàn và khỏe mạnh.”
“…?”
Ha-ran trông có vẻ đang bối rối.[note10771]
Tae-hyuk nhận ra rằng Ha-ran vừa bị lừa đảo.
‘Lừa đảo bằng giọng nói!’
Đó là một kiểu lừa đảo bằng điện thoại.
10 năm trước ở Nhật, họ gọi nó là “It’s Me Fraud’.[note10772]
Một cuộc gọi tới từ ai đó nói rằng, “It’s me.” (Em/Anh nè). Và giả vờ rằng họ thực sự bị hại,’Làm ơn hãy chuyển tiền nhanh lên.’ Cứ như thế họ giả vờ như mình là một người gần gũi mà không nói tên.
Vì nó càng ngày nổi tiếng nên không còn ai bị nó lừa nữa, họ bắt đầu giả vờ những thứ khác.
Những thứ như mật khẩu sổ ngân hàng bị rò rỉ và họ cần phải chuyển tiền vào một tài khoản khác.
Bằng những cách đó, chúng đã lừa đảo người khác.
Ha-ran đã bị rơi vào cái bẫy thường được sử dụng từ 10 năm về trước.
“Noona, Em không sao. Chị có nghĩ rằng em sẽ ăn trộm một chiếc xe hơi?”
Tae-hyuk ôm Ha-ran và nhẹ nhàng xoa lưng cô.
“Em vẫn ổn. Em không bị bất kì tai nạn xe nào cả và..”
Cậu cũng sẽ không bị buộc tội giết người.
Tae-hyuk chậm rãi giải thích cho Ha-ran.
“Thế nó là một vụ lừa đảo à?”
“Chưa phải. Kẻ đó chỉ mới giăng bẫy thôi.”
“Nhưng thật tốt là em vẫn an toàn và khỏe mạnh.”
Tae-hyuk cười toe toét khi nhìn vào chị cậu.
Lí do cái “It’s Me Fraud” hiệu quả là vì nó dựa trên lòng tin của con người. Cậu biết ơn vì sự thật đó.
‘Dù sao, tại sao một vụ lừa đảo từ vài năm trước lại được sử dụng bây giờ?’
Ha-ran là người mà đã tốt nghiệp trong kí túc xá nữ khi học THCS và THPT. Ngay khi cô vừa tốt nghiệp, cô đã phải bắt đầu đi làm ngay lập tức để chăm sóc những em trai của cô.
Cô chỉ là một bông hoa nở trong nhà kính và không biết điều gì về thế giới.[note10773]
Vậy nen, có đủ đần độn để mà tin vào người khác. Nói cách khác cô là một con vịt đang ngồi.[note10774]
‘Dù thế nào, nó sẽ kết thúc như vậy sao?’
Những kẻ đó đã làm Ha-ran khóc. Cơn giận của cậu không thể nguôi trừ khi cậu làm gì đó.
“Kẻ đó nói rằng sẽ gọi lại à?”
“Phải, Hắn bảo chị chuẩn bị sổ ngân hàng với con dấu và đợi hắn.”
Tae-hyuk cười toe toét. Vụ lừa đảo vẫn đang tiếp tục.
“Noona, đưa em điện thoại của chị và về phòng chị đi. Ngày này có rất nhiều kịch hay mà chị nên coi. Nếu bất kì điều gì như thế này lại xảy ra, cứ gọi cho em.”
“Được…. Chị hiểu rồi.”
Nếu cậu đợi, một cuộc gọi sẽ tới từ đối phương.
Tae-hyuk vào trong nhà trong khi suy nghĩ về thứ mà cậu sẽ làm với bọn chúng.[note10775]
****
Trước tiên, cậu sẽ giả vờ bị lừa, rồi sau đó lật họng lại tụi nó.
Tuy nhiên, Tae-hyuk thấy đau đầu khi nghĩ về nó.
‘Bọn chúng sẽ chú ý nếu người trả lời điện thoại thay đổi.’
Cách tốt nhất là để Ha-ran nhấc máy và trực tiếp nói chuyện với chúng.
Tuy nhiên, cô là một người trong sáng và không muốn nói chuyện với một tên lừa đảo nữa.
‘Còn cách nào không?’
Dururu!
Cậu đang nghĩ cách để bắt chúng thì cậu nhận được một cuộc gọi.
‘Là bọn nó!’
Brr!
Tuy nhiên, sự rung động không chỉ từ điện thoại cậu.
Đó là chiếc Quỷ Gương Tiết Lộ.
[Kĩ năng Tội phạm: Voice Modulation(Điều Chỉnh Giọng Nói) vừa học được.] [note10776]
-Bọn có thể trược tiếp giả giọng nói của đối tượng.
-Chưa đủ tiêu chuẩn để hoàn toàn học được kĩ năng.
-Nó đã được đưa vào cửa sổ kĩ năng tạm thời.
‘Kĩ năng tội phạm mới….!’
Đôi mắt của Tae-hyuk sáng lên.
##
Chapter 8 – Kĩ năng thứ 2
**
Đã một tuần kể từ khi họ chuyển tới nhà mới.
Họ vẫn vô thức tiến về căn nhà cũ của họ, nhưng tuần suất của việc đó sẽ sớm giảm.
Trong khi đó, có 2 thứ đã thay đổi.
Trước tiên, thời gian nghỉ ngơi của Ha-ran đã được tăng lên.
Điều này bởi vì cô đổi ca 2 sang ca 3.
Đó là một quyết định can đảm từ khi họ không cần phải trả tiền thuê nhà hàng tháng nữa.
Dĩ nhiên, Ha-ran đã từ chối. Tiền lương của cô thay đổi đáng kể.
Cô lý luận rằng cô sẽ gửi Tae-min vào một ngôi trường tư nhân với số tiền đó.
Tuy nhiên, kể cả Tae-min phản đối cô, vậy nên cô cũng đành đầu hàng.
Có thể làm gì khi đầu óc của Tae-min quá tốt để mà phải vào một trường tư nhân? Dĩ nhiên, cậu phải chịu cái khóa đầu từ Tae-hyuk đang đứng bên cạnh.
Ha-ran giờ đã có thể có chút thời gian riêng tư.
Cho dù đó là vì có thời gian để thư giãn hay do chuyển nhà, cơn ho của Ha-ran đã biến mất hoàn toàn.
Tae-hyuk mỉm cười ấm áp khi nhìn thấy cảnh đó.
Còn thay đổi thứ 2.
Giờ cậu có một gia đình để chào khi cậu về nhà.
Tae-hyuk di chuyển nhanh chóng.
Noona sẽ đợi cậu ăn tối.
‘Nhân tiện. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng Kang-suk hyung sẽ quyên góp toàn bộ số tiền thưởng…’[note10767]
Theo lẽ thường, một điều tra viên không được nhận phần tiền thưởng. Nó có thể bị hiểu là hối lộ.
Trong số 200 triệu won mà Tae-hyuk đã nhận, cậu đưa 100 triệu cho Kang-suk.
Tuy nhiên, Kang-suk đã quyền góp toàn bộ số tiền thưởng từ Sungjin Group cho một tổ chức từ thiện.
Tae-hyuk đã hỏi anh ấy tại sao anh không để nó cho quỹ đám cưới và Kang-suk chỉ đơn giản là cười.
Kang-suk nhìn bọn trẻ đang chơi ngoài sân và nói.
“Chỉ có bọn nhóc đó là những người duy nhất muốn cưới anh, nên có vẻ như anh phải đợi thêm 10 năm nữa rồi.” [note10768]
“Wah. Một điều tra viên đang cố phạm pháp.”
Đó là bởi vì Kang-suk rất nổi tiếng với trẻ em.
Kang-sil cười và nói rằng như thế là đủ rồi.
Chỉ toàn là bọn đần độn xung quanh Tae-hyuk.[note10769]
‘Để mà nghĩ về nó. Mình chưa nhận được bất kì kĩ năng tội phạm nào khác trong tuần vừa rồi.’
Vẫn còn lâu cho tới lúc biến cố tiếp theo trên danh sách đen xảy ra. Cậu nghĩ là nên dùng khoảng thời gian đó để mở tầm màn bí ẩn của chiếc gương quỷ này.
‘Ah, phải rồi. Mình quyết định gọi nó là Quỷ Gương Tiết Lộ (Demon Reavealing Mirror). (Trans: Helppppp! Bất kì ai cũng được nghĩ họ mình cái tên nào khá hơn cái!!!)
Nó là một cái gương ma thuật mang theo hình ảnh của một con quỷ.
Hiện tại cậu khám phá ra rằng tỉ lệ thành công của Robbery vào khoảng 10%.
Tuy nhiên, Nó tương đối tốt trong việc đánh cắp những thứ kì lạ, vì dụ như:
Tóc giả, còng tay, quần lót….
Quên nó đi.
Cậu vẫn không biết làm sao để có được những kĩ năng và điểm cộng, hay là danh tính của Quỷ Gương Tiết Lộ.
‘Chết tiệt, thằng khốn giả mạo đó.’
Cậu đã đưa nó cho một thầy pháp nổi tiếng trong việc xử lí những món đồ sở hữu quỷ. Đây là những gì hắn nói.
“Thứ này được làm bằng đồng đỏ, một hợp kim bao gồm đồng và thiếc. Tỉ lệ phản chiếu của nó khoảng 80%. Có lẽ nó không được dùng để làm một cái gương. Chắc là để làm lễ vật. Giá trị của nó…”
Kết luận là nó chỉ là một cái gương bình thường.
Tae-hyuk nhìn chằm chằm vào cái Quỷ Gương Tiết Lộ. Vài chữ cái kì lạ vẫn có thể thấy trên đó.
[Seo Tae-hyuk]
-Danh hiệu: Vị Thần của Tội Ác
-Xếp loại: Dân thường (Thiếu điều kiện để nâng cấp)
-Kĩ năng sở hữu: Robbery (Lv1)
???
‘Eh?’
Đó là những thứ mà cậu có thể thấy.
Thêm nữa, có thứ gì đó bị mờ bên dưới thanh kĩ năng.
“Có lẽ nào…. Dấu hiệu của một kĩ năng mới?’
Tae-hyuk nhấn vào cái dấu chấm hỏi.
Tuy nhiên, không hề có phản ứng.
‘Hướng nào nhỉ…?’
Tae-hyuk nhanh chóng tiến về trước.
Cậu quyết định xem xét mọi thứ liên quan tới Quỷ Gương Tiết Lộ khi cậu về tới nhà.
‘Uh, có phải Noona đấy không?’
Tae-hyuk ngừng bước. Ha-ran đang đứng trước con đường bên ngoài nhà của họ với một khuôn mặt như thể sắp khóc tới nơi.
Chị ấy trông có vẻ lo lắng như thể có chuyện gì lớn vừa xảy ra.
“T-Tae-hyuk! Chị phải làm gì đây…?!”
“Chuyện gì, bộ có trộm hay sao hả chị?’
Nếu cậu biết thế, thì cậu đã về nhà sớm hơn rồi.
May mắn thấy, Ha-ran không có dấu vết bị hãm hại mặc dù khuôn mặt cô lấm lem nước mắt.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Đó là một vấn đề lớn. Cậu ấy bị hại. Cậu ta bị đưa đi.”
“Đợi chút đã. Hít một thật sâu và kể chậm rãi lại cho em. Chuyện gì đã xảy ra và với ai?”
Ha-ran nghe theo lời của Tae-hyuk, hít thở chậm lại và cuối cùng bắt đầu bình tĩnh.
Tae-hyuk vuốt lưng của Ha-ran vẫn đang khóc. Giờ cô bình thường thêm một chút, cậu có thể nghe được câu trả lời rõ ràng.
“…Chị vừa nhận được một cuộc gọi. Tae-hyuk bị thương. Cậu nhóc đã ăn cắp một chiếc xe xa xỉ và một tai nạn xảy ra. Trừ khi thằng bé được phẫu thuật, tính mạng của nó đang nguy hiểm. Hơn nữa, chiếc xe hoàn toàn bị tan tành, nên cậu ấy sẽ phải vào tù nếu…”
‘Tên khốn Tae-hyuk đó. Có phải hắn hoàn toàn bị điên rồi không?’
‘Đợi chút đã, đó là mình!’[note10770]
“….Noona, đợi chút. Em là ai?”
“T-Tae-hyuk.”
“Thế thì nghĩ về câu chuyện mà chị vừa nói với em.”
“Chị nên làm gì đây, Tae-hyuk? Tae-hyuk đang bị thương!”
“Nhìn đi, em đang an toàn và khỏe mạnh.”
“…?”
Ha-ran trông có vẻ đang bối rối.[note10771]
Tae-hyuk nhận ra rằng Ha-ran vừa bị lừa đảo.
‘Lừa đảo bằng giọng nói!’
Đó là một kiểu lừa đảo bằng điện thoại.
10 năm trước ở Nhật, họ gọi nó là “It’s Me Fraud’.[note10772]
Một cuộc gọi tới từ ai đó nói rằng, “It’s me.” (Em/Anh nè). Và giả vờ rằng họ thực sự bị hại,’Làm ơn hãy chuyển tiền nhanh lên.’ Cứ như thế họ giả vờ như mình là một người gần gũi mà không nói tên.
Vì nó càng ngày nổi tiếng nên không còn ai bị nó lừa nữa, họ bắt đầu giả vờ những thứ khác.
Những thứ như mật khẩu sổ ngân hàng bị rò rỉ và họ cần phải chuyển tiền vào một tài khoản khác.
Bằng những cách đó, chúng đã lừa đảo người khác.
Ha-ran đã bị rơi vào cái bẫy thường được sử dụng từ 10 năm về trước.
“Noona, Em không sao. Chị có nghĩ rằng em sẽ ăn trộm một chiếc xe hơi?”
Tae-hyuk ôm Ha-ran và nhẹ nhàng xoa lưng cô.
“Em vẫn ổn. Em không bị bất kì tai nạn xe nào cả và..”
Cậu cũng sẽ không bị buộc tội giết người.
Tae-hyuk chậm rãi giải thích cho Ha-ran.
“Thế nó là một vụ lừa đảo à?”
“Chưa phải. Kẻ đó chỉ mới giăng bẫy thôi.”
“Nhưng thật tốt là em vẫn an toàn và khỏe mạnh.”
Tae-hyuk cười toe toét khi nhìn vào chị cậu.
Lí do cái “It’s Me Fraud” hiệu quả là vì nó dựa trên lòng tin của con người. Cậu biết ơn vì sự thật đó.
‘Dù sao, tại sao một vụ lừa đảo từ vài năm trước lại được sử dụng bây giờ?’
Ha-ran là người mà đã tốt nghiệp trong kí túc xá nữ khi học THCS và THPT. Ngay khi cô vừa tốt nghiệp, cô đã phải bắt đầu đi làm ngay lập tức để chăm sóc những em trai của cô.
Cô chỉ là một bông hoa nở trong nhà kính và không biết điều gì về thế giới.[note10773]
Vậy nen, có đủ đần độn để mà tin vào người khác. Nói cách khác cô là một con vịt đang ngồi.[note10774]
‘Dù thế nào, nó sẽ kết thúc như vậy sao?’
Những kẻ đó đã làm Ha-ran khóc. Cơn giận của cậu không thể nguôi trừ khi cậu làm gì đó.
“Kẻ đó nói rằng sẽ gọi lại à?”
“Phải, Hắn bảo chị chuẩn bị sổ ngân hàng với con dấu và đợi hắn.”
Tae-hyuk cười toe toét. Vụ lừa đảo vẫn đang tiếp tục.
“Noona, đưa em điện thoại của chị và về phòng chị đi. Ngày này có rất nhiều kịch hay mà chị nên coi. Nếu bất kì điều gì như thế này lại xảy ra, cứ gọi cho em.”
“Được…. Chị hiểu rồi.”
Nếu cậu đợi, một cuộc gọi sẽ tới từ đối phương.
Tae-hyuk vào trong nhà trong khi suy nghĩ về thứ mà cậu sẽ làm với bọn chúng.[note10775]
****
Trước tiên, cậu sẽ giả vờ bị lừa, rồi sau đó lật họng lại tụi nó.
Tuy nhiên, Tae-hyuk thấy đau đầu khi nghĩ về nó.
‘Bọn chúng sẽ chú ý nếu người trả lời điện thoại thay đổi.’
Cách tốt nhất là để Ha-ran nhấc máy và trực tiếp nói chuyện với chúng.
Tuy nhiên, cô là một người trong sáng và không muốn nói chuyện với một tên lừa đảo nữa.
‘Còn cách nào không?’
Dururu!
Cậu đang nghĩ cách để bắt chúng thì cậu nhận được một cuộc gọi.
‘Là bọn nó!’
Brr!
Tuy nhiên, sự rung động không chỉ từ điện thoại cậu.
Đó là chiếc Quỷ Gương Tiết Lộ.
[Kĩ năng Tội phạm: Voice Modulation(Điều Chỉnh Giọng Nói) vừa học được.] [note10776]
-Bọn có thể trược tiếp giả giọng nói của đối tượng.
-Chưa đủ tiêu chuẩn để hoàn toàn học được kĩ năng.
-Nó đã được đưa vào cửa sổ kĩ năng tạm thời.
‘Kĩ năng tội phạm mới….!’
Đôi mắt của Tae-hyuk sáng lên.
Danh sách chương