10 ngày cuối tháng Chín. Đợt kiểm tra học kỳ một đã qua, và hiện tại đang là ngày thứ ba của kỳ nghỉ.

Vào buổi tối hôm chúng tôi chơi Trò chơi Nhà vua mệt mỏi (chủ yếu là mệt não) trong phòng sinh hoạt CLB Láng Giềng, tôi nhận được một cuộc gọi từ Bố, Hayato Hasegawa, hiện đang làm việc ở nước ngoài.

Có nhiều chuyện xảy ra, nhưng tôi bảo Bố rằng Kobato và tôi vẫn ổn.

Sau đó, Bố có hỏi một chuyện khá là khó hiểu.

Theo lời ông bạn quý "Zaki" của Bố―― Ngài chủ tịch Học viện Thánh Chronica Kashiwazaki Thiên Mã, và cũng là cha của Kashiwazaki Sena, một thành viên của CLB Láng giềng mà Kobato và tôi cũng tham gia――

Tôi đã đính hôn với cô con một của ông, tức là, tôi sắp cưới Sena.

............

......

...

"Hử?"

Nó đột ngột đến mức tôi vẫn còn chưa kịp cảm thấy ngạc nhiên. Và tôi chỉ biết "Hử?" lên một tiếng.

"Hừmm."

Bố nói qua điện thoạt, nghe như ông cũng không biết phải nói tiếp như thế nào.

"Ừmm... Ừ, con sắp cưới à?"

Tôi hỏi bằng một giọng bình thường, cho dù đầu óc vẫn đang còn đờ ra.

" Có vẻ là vậy."

"Cưới ai?"

"Con gái Zaki."

"Cớ sao lại vậy?"

"Sao ta biết được?"

Bố vừa nói vừa cười khẩy .

"Haha."

Rốt cuộc thì cũng không hiểu sao mà tôi cũng bật cười.

Tôi khá chắc rằng cười là một phản ứng mặc định khi con người ta không biết phải làm gì.

"Ừmm... Ngài chủ tịch bảo vậy ạ?"

"Ờ," Bố đáp.

"Zaki vừa gọi bố mấy phút trước. Có vẻ hắn cũng đang cao hứng với cái gì đó lắm thì phải~ Lúc bố hỏi sao hắn lại dở hơi thế, thì hắn lại bắt đầu hỏi xem nên tổ chức đám cưới ở đâu và đủ thứ chuyện nữa ~ Có vẻ như con sắp cưới con gái hắn đấy―― Sena-chan, phải không nhỉ?―― hắn ta chốt rồi đấy."

"Ểểể..."

...Tại sao ông ấy lại? "Ừ thì, Zaki nói nghe như hắn đã hời ngà ngà. Có lẽ chỉ là rượu vào lời ra mà thôi. Khỉ thật, không phải có lẽ, mà hẳn là vậy rồi."

"Ààà..."

Thì đúng là tửu lượng ngài chủ tịch kém thật.

Ông ấy đã từng bắt tôi uống rượu cùng trong cái lần tôi đến nhà Kashiwazaki, nhưng chưa gì ông ấy đã lăn kềnh ra, làm tôi phải chung...

...Tôi không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa đâu.

"Haa... Ông ấy xỉn rồi lảm nhảm như thằng thiểu năng thì cũng phải chịu thôi nhỉ?"

Tôi nói, thở phào nhẹ nhõm.

"Ừ, đúng thật. Dù sao thì khi say hắn cũng vui tính ra phết đấy, để bố kể~"

Bố vừa nói vừa xen vào một điệu cười bồi hồi.

Nhưng rồi ông nói tiếp, với một giọng hồ nghi,

"...À...Dù thế, nhưng con có thực sự nghĩ rằng con sẽ tổ chức đám cưới cho con gái mình chỉ bởi vì con hơi ngà ngà say không...? Nếu đây là một cái ảo tưởng con con của hắn thì dường như hắn hơi quá chắc chắn về nó…”

Bố nói, giọng chuyển sang lo lắng.

"Kodaka, có chắc là con không đi chơi hay có gì đó với Sena không đấy?"

"Cái gì!? Còn khuya nhá!!"

Tôi rối hết cả lên khi nghe cái câu hỏi dớ dẩn của Bố.

"Thật chứứứ~?"

"Thật!"

Hằng ngày chúng tôi vẫn gặp nhau ở CLB, tôi từng chơi, đến bể bơi, và học cùng cô ấy... và tôi nghĩ là mình từng thấy cô ấy k-khỏa thân một lần, nhưng... Chắc chắn là chúng tôi không đi chơi hẹn hò với nhau cả.

"Đùa, chán con quá~"

"Sao chán...?"

Tôi nói, bắt đầu thấy mệt mỏi với mấy chuyện này.

"Vậy là, con có một hai cô bạn gái khác rồi à?"

Tôi biết chắc rằng Bố đang cười nhăn nhở ở đầu dây bên kia.

Tôi thở dài đánh thượt một cái, và bảo ông,

"Không. Con không có bạn gái."

"Thật chứứứ~?"

"Đã bảo là không mà."

Sao mình lại nói chuyện này với Bố nhỉ?

"..Ngoài ra, đến bạn còn không có thì kiếm bạn gái thế nào được...?"

"Hửm? Con vừa nói gì cơ?"

"Có gì đâu. Nói chuyện――"

Sau nhé bố, tôi định nói nốt câu, nhưng lại nhớ ra một chuyện.

"À đúng rồi, hình như Kobato có bạn trai rồi nhé. Và hôm nay con bé đang qua đêm ở nhà nó đấy."

"Con vừa nói cái quái gì cơ!? Thằng ranh nào nghĩ nó dám động cái bàn tay chết bầm của nó vào người thiên thần nhỏ của ông hả!? Bố về Nhật ngay đây!"

Ông thét to đến đau cả đầu tôi.

Với Kobato Bố lúc nào cũng thế cả.

"...Con đùa thôi. Gặp bố sau nhé."

"Cái――"

Cạch.

Tôi dập máy.

...Và thế là cuộc điện thoại của tôi với Bố kết thúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện