Hắn nhìn về phía gia gia hắn, chậm rãi thu lại tươi cười trên mặt, cỗ khí tức thiết huyết chấn nhiếp người cũng tràn ngập tản ra, giọng điệu thô ráp cứng rắn truyền ra từ trong miệng.

"Không! Ta hôm nay trở về chính là tham gia cạnh tranh, gia gia yên tâm, ta cũng không có hứng thú với vị trí thiếu chủ Quan gia, ta chỉ muốn thỉnh đường huynh chỉ giáo một phen."

Thanh âm rơi xuống, hắn nhanh chóng đi về phía trước, căn bản không cho gia gia hắn có cơ hội ngăn cản.

Mà Quan lão thái gia ở trong nháy mắt kia cũng có chút sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn khí tức nhiếp người đột nhiên tản ra khắp người hắn, khí thế cường thế và lạnh lùng như thế, khiến lão phảng phất nhìn thấy bóng dáng phụ thân hắn từ trên người hắn, trong lúc nhất thời thất thần ngẩn ngơ......

Phượng Cửu vẫn luôn nhìn ở một bên, môi khẽ nhếch lên ở dưới khăn che mặt, nàng thoáng nhìn qua Quan lão thái gia đang thất thần ngẩn ngơ, sau đó nhanh chóng nện bước đi theo về phía trước.

Lãnh Sương một thân hắc y cũng tự nhiên mà canh giữ ở phía sau nàng, lặng lẽ bảo hộ nàng.

Khi thân hình cao to của Quan Tập Lẫm nện bước trầm ổn đi vào, Quan Tập Nguyễn đang tươi cười vì lại thắng ở trên đài lập tức giống như gặp quỷ nhìn hắn chằm chằm, thất thố kinh hô: "Ngươi, làm thế nào mà ngươi còn sống?"

Khuôn mặt hắn ta lập tức trở nên trắng bệch, có chút khó tin, lại có chút kinh hoảng thất thố, còn có vài phần chột dạ.

Hắn ta cho rằng hắn đã chết! Ở địa phương như Cửu Phục Lâm, hắn bị trọng thương căn bản không có khả năng sống sót, nhưng, vì sao hắn còn sống? Vì sao không ai nói cho hắn ta biết, rằng hắn vẫn còn sống? Một người khác cũng đang thất thố, chính là Kha Tâm Nhã.

Gần như một khắc kia khi nhìn đến Quan Tập Lẫm, cả người nàng lập tức theo bản năng đứng lên, có kinh ngạc có tức giận, còn có một chút ngớ ngẩn.

Nàng cho rằng Quan Tập Lẫm sẽ đến Quan gia tham gia cạnh tranh, tất cả đều là bởi vì nàng, bởi vì hắn không từ bỏ được nàng, bởi vì trong lòng hắn còn nghĩ đến nàng, điều đó làm thỏa mãn trái tim đầy hư vinh của nàng.

Đồng thời cũng cảm thấy phẫn nộ, cảm thấy hắn tới đây là muốn khiến nàng bối rối, bởi vì nàng vốn là vị hôn thê của hắn, nhưng hiện tại, lại thành thuê tử đường huynh hắn.

Hai nam nhân trên đài dưới đài, nàng sợ rằng mình sẽ không thể nào chịu nổi ánh mắt xem kịch vui của mọi người.

Do Quan Tập Nguyễn ở trên đài kinh hô, cũng vì sự thất thố của Kha Tâm Nhã, mọi người dưới đài có chút kinh ngạc, theo ánh mắt nhìn lại.

Vừa nhìn thấy liền có chút kinh ngạc, cũng có chút kinh diễm. Mọi người kinh ngạc là bởi vì sự xuất hiện đột ngột của nam tử cao to và nam tính, kinh diễm lại là bởi vì có một bạch y nữ tử mang khăn che mặt đang đứng phía sau nam tử.

Không nói tới những gia chủ đồng lứa. Mà tất cả những nhi tử của bọn họ đang ngồi phía sau, sau khi đánh giá qua Quan Tập Lẫm, ánh mắt kinh diễm đều dừng ở trên người bạch y nữ tử. Một đám đều không chút nào che dấu tò mò cùng hứng thú đối với nàng.

Rốt cuộc, bọn họ đều là nam nhân nên tâm tính đều giống nhau, nhìn đến nữ tử có dáng người duyên dáng và khí chất thoát tục, tự nhiên sẽ cảm thấy hứng thú và muốn nhìn xem vài lần.

Đặc biệt là khi khuôn mặt nàng còn bị che khuất sau tấm màn, tuy rằng không nhìn rõ dung nhan nàng, nhưng, một thân khí chất quyến rũ, cùng với một đôi mắt đẹp lộ ra bên ngoài khăn che mặt, đã đủ để thuyết minh, dưới khăn che mặt tuyệt đối là một khuôn mặt tuyệt đẹp động lòng người.

Yêu vẻ đẹp là bản chất của con người, bọn họ cũng không cảm giác rằng, nhìn chằm chằm nữ tử nhân gia thì có gì không ổn.

Bởi vậy, nhóm gia chủ ở hàng phía trước còn đang đánh giá Quan Tập Lẫm, những nam tử trẻ tuổi phía sau lại đang đánh giá bạch y nữ tử thần bí kia, tò mò thân phận của nàng, cùng với...... dung nhan dưới khăn che mặt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện