Dịch mấy chap thấy hay quá nên up luôn cho các bác cho vui =))
---------------------------------------------------------------
「Vừa nhớ ra. Cứ nghĩ Master sẽ từ chối.」
『Em nói từ chối gì cơ?』
「Thăng cấp lên hạng C. Vì sẽ nổi bật..」
『Em nói cũng phải, nhưng anh cho rằng điều đó không còn quan trọng nữa. Chẳng phải em muốn tham gia Giải đấu Võ thuật sao?』
「Nn.」
『Thì chỉ cần tham gia là đủ để khiến em nổi bật rồi.』
「Phải rồi. Sẽ nổi bất nếu chiến thắng.」
『Haha. Đúng rồi, về cơ bản là vậy.』
「Nn.」
Vừa nói chuyện, chúng tôi vừa bước xuống hầm ngục. Tất nhiên, chúng tôi không lơ là cảnh giác khi nói chuyện đâu.
Chúng tôi không mất nhiều thời gian để đến tầng đầu tiên của hầm ngục, một hành lang dài và hẹp, được xây dựng hoàn toàn bằng đá. Nó quá nhỏ và hẹp cho Urushi, thành ra cậu nhóc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở về hình dạng nhỏ.
「Urushi. Luyện tập chiến đấu ở kích thước nhỏ đi.」
「Gâu.」
Chúng tôi chẳng cần thắp ngọn đuốc nào hay tìm cách nào khác để chiếu sáng. Những đám rong rêu phát quang mọc trên trần hang động mang đến một chút ánh sáng mờ mờ ảo ảo. Nó không chiếu sáng mọi ngóc ngách, nhưng cũng đủ cho chúng tôi thấy đường đi.
『Trông như chúng ta gặp phải một ngã rẽ rồi kìa, phía trước có những ba ngã rẽ khác nhau.』
「Đi hướng nào đây?」
『Hmmm, theo quy tắc thì em hãy luôn rẽ trái.』
Quy tắc mà tôi sử dụng là quy tắc bên trái. Nó nói rằng bạn sẽ tìm được đường ra khỏi mọi chỗ chừng nào bạn cứ đi men theo bức tường bên trái và luôn luôn rẽ trái. Thật ra thì trái hay phải đâu có quan trọng, miễn là bạn luôn đi về một bên, nhưng mà thôi kệ.
Tất nhiên là, quy tắc này không hoàn hảo và nó không áp dụng được cho mọi trường hợp. Ví dụ như nó sẽ không có tác dụng nếu nơi chúng tôi muốn đến yêu cầu chúng tôi phải đi qua một căn phòng bí mật. Nó cũng vô dụng nếu nơi chúng tôi muốn tới ở trung tâm, ở ngược phía so với lối ra, hay khi không có bức tường nào cả hay là khi chúng tôi phải đi lên, đi xuống cầu thang.
Ồ, và nhắc mới nhớ, chúng tôi đã tìm kiếm đủ mọi thứ giúp cho việc hoàn thành các yêu cầu về ma thú, nhưng chúng tôi lại chẳng dành mấy thời gian để nghiên cứu về bố cục của hầm ngục, cũng như việc tìm kiếm thông tin về những loại bẫy ở đây. Chúng tôi cho rằng những thông tin đó không thực sự giúp chúng tôi khi tôi và Fran muốn luyện tập kĩ năng phát hiện. Quan trọng là chúng tôi phải tự mình xác định các loại bẫy cũng ma thú mà không dùng đến một sự trợ giúp nào cả.
「Vậy sẽ rẽ trái」
Tôi cho rằng rẽ trái sẽ ổn thôi. Dù sao thì tôi cũng không cảm nhận được bất kì bẫy hay ma thú từ bất kì ngã rẽ nào trước nào.
『Được rồi, tiến lên thôi Fran.』
「Nn.」
Chúng tôi bật các kĩ năng phát hiện và bắt đầu đi xuống theo con đường phía bên trái.
「Mmph.」
『Ô?』
Fran và tôi đột nhiên phát hiện ra thứ gì đó sau khoảng ba phút từ khi bắt đầu đi xuống.
「Có gì đó.」
『So you managed to pick it up too, Fran? It looks like a Shadow Snake to me. – Em cũng phát hiện được ra sao Fran? Anh cho rằng đó là một con Shadow Snake.』
「Phía kia.」
Một con rắn đen ẩn mình trong một góc tối mà rêu phát quang không chiếu sáng tới. Khá là khó để nhận ra nó và gần như nó đã hòa mình vào bóng tối. Tên của con ma thú này làm tôi nghĩ rằng nó có thể sử dụng Ma pháp bóng tối, nhưng nó lại không thể. Cái tên này được đặt bởi vì cách nó trườn đi xung quanh trong bóng tối.
「Yếu ớt.」
「Gâu.」
『Phải. Nhưng dù sao đó là dạng ma thú đầu tiên mà chúng gặp mà.』
Nó to cỡ khoảng một con rắn nước Nhật Bản, và gần như không có khả năng tấn công. Bỏ qua kĩ năng Shadow Slip và các kĩ năng phát hiện, nó về cơ bản chỉ là một con rắn bình thường. Thành thật thì nó sẽ chẳng thể nào làm hại bạn chừng nào bạn còn mang giày.
Thẳng thắn mà nói, đó là một loại ma thú mà các mạo hiểm gia còn chẳng thèm săn. Thịt thì tệ, ma thạch thì vô giá trị, và nó cũng gần như chẳng mang đến chút kinh nghiệm nào. Để làm cho vấn đề tệ hơn, bạn thậm chí còn phải mổ xác con rắn ra để có thể lấy được viên ma thạch nữa, một quá trình mà mất nhiều thời gian hơn giá trị mang lại. Nhưng chúng tôi chẳng phải mạo hiểm gia bình thường. Tôi không thấy lí do gì để bỏ qua cơ hội để thăng cấp kĩ năng trong khi cũng có được điểm ma thạch miễn phí.
Và vì thế, Fran tiêu diệt con Shadow Snake. Nó chỉ cho tôi duy nhất một điểm ma thạch, nhưng tích tiểu thành đại mà, phải không? 『Được rồi, đi tiếp thôi Fran.』
「Nn.」
***
Thời gian dần trôi qua khi chúng tôi tiếp tục tiến sâu hơn.
Fran hoàn toàn đơ người ra sau khi chúng tôi tiếp sâu hơn một chút vào hầm ngục.
『Có chuyện gì sao?』
「Bẫy…?」
『Thật ư? Ở đâu thế?』
「Sàn nhà. Kia kìa.」
『Ohhhh. Anh thấy rồi.』
Nhìn vào nơi Fran chỉ tay khiến tôi có một cảm giác khó chịu như thể có một điều gì đó không ổn tại đó. Bằng việc kích hoạt Phát hiện cạm bẫy và một sự quan sát cẩn thận hơn, tôi nhận ra rằng cái bẫy đó phản ứng với trọng lượng, và khi kích hoạt nó sẽ phóng ra một mũi tên.
Fran nhận ra cái bẫy trước cả tôi nhờ có kĩ năng Sole Sense (Cảm nhận mặt đất), một kĩ năng cho phép cô bé nhận ra sự kì lạ thông qua mặt đất dưới chân cô bé. Nó khá là hữu ích khi Fran có thể cảm nhận những rung động mà cô bé tạo ra khi bước đi, từ đó cho phép em ấy có được một chút thông tin.
Đó là một kĩ năng mà tôi sẽ chẳng thể sử dụng được trừ phi tôi được kéo lê đi trên sàn nhà hay trên tường, nhưng nó sẽ tạo ra quá nhiều tiếng ồn, nên thôi khỏi.
『Em muốn thử gỡ nó chứ?』
「Nn.」
Gỡ bẫy là chuyên môn của tôi, nhờ vào khả năng thần giao cách cảm. Tôi có thể gỡ bỏ các cơ quan của bẫy mà không mất quá nhiều công sức, và ngay cả khi tôi không làm được, tôi chỉ cần kích hoạt chúng từ xa, chẳng cần phải khiến chúng tôi gặp nguy hiểm. Vì vây, chúng tôi nghĩ rằng đây là một dịp tốt để cho Fran tự mình học lấy cách gỡ bẫy.
『Vây chúc em may mắn.』
「Nn.」
Fran lấy ra bộ dụng cụ mà chúng tôi có được từ Công hội Mạo hiểm gia, Trong đó, em ấy có một cặp nhíp cùng một lưỡi dao nhỏ. Cả hai món đồ đó được nói rằng rất cần thiết cho các mạo hiểm gia với nghề nghiệp thuộc loại do thám.
Bộ dụng cụ còn có cả hướng dẫn quá trình gỡ bẫy cũng như vài nguyên lí khác nhau. Cách mà Fran đang thử có mục tiêu là khiến cho cái bẫy trở nên vô hại, thay vì loại bỏ nó. Nhờ đó, em ấy có thể hình dung ra cách cái bẫy vận hành trước khi phá hủy một bộ phận quan trọng, thứ giúp cho cái bẫy hoạt động, thay vì làm rối tung mọi thứ lên.
Cái bẫy mà chúng tôi gặp lúc này được kích hoạt thông qua một cảm biết trọng lượng. Đặt một trọng lượng nhất định lên khu vực đó sẽ khiến nó hạ thấp xuống, và từ đó kéo một sợi dây và phóng ra một mũi tên từ cái lỗ trên bức tường bên trái chúng tôi. Hiện tại có hai cách để gỡ cái bẫy này. Cách đầu tiên là bịt cái lỗ lại và cách thứ hai là cẩn thận cắt sợi dây.
Fran quyết định sử dụng cách sau và đẩy lưỡi dao trong bộ dụng cụ vào khoảng trống nhỏ trên sàn, khoảng trống giữa viên gạch kích hoạt bẫy và phần còn lại của hang động.
Chúng tôi vẫn đang ở tầng đầu tiên nên cái bẫy vẫn còn khá đơn giản, không mất quá nhiều công sức để gỡ nó. Cách mũi tên được đặt làm cho nó chỉ có thể bắn trúng người đang đứng, nên thực ra chúng tôi chỉ cần Fran cúi thấp người và ấn vào viên gạch để vô hiệu hóa cái bất nếu chúng tôi lười.
Mà chúng tôi cũng chẳng cần gỡ nó làm chi. Tôi và Fran chỉ cần tránh viên gạch kích hoạt là xong, nhưng tụi tôi vẫn quyết định gỡ cái bẫy bởi vì đây là một cơ hội tốt để cho Fran luyện tập.
「…Xong.」
『Được đó, có vẻ như em đã thành công rồi.』
「Gâu!」
Hầm ngục có khả năng tự sửa chữa, nên cái bẫy sẽ tự đông được sửa sau vài giờ. Nói cách khác, chúng tôi chẳng thể ăn bám các mạo hiểm gia khác. Tất cả các bẫy được vô hiệu hóa sẽ trở lại bình thường khi chúng tôi tới đó.
「Hãy tìm cái bẫy tiếp theo.」
Dường như Fran khá thích thú với việc gỡ bẫy. Em ấy đang kiểm tra toàn bộ khu vực với một biểu cảm thích thú trên gương mặt.
『Er, tất nhiên rồi. Nhưng anh nghĩ mình phải đi sâu hơn nếu em muốn tìm ra một cái bẫy kahcs.』
Tại sao tôi có cảm giác là em ấy thành ra sẽ chọn một nghề nghiệp liên quan đến thăm dò trong lần đồi nghề tới vậy ta? Chết thật, nếu em ấy thực sự làm vậy và không còn muốn trở thành một kiếm sĩ thì sao?
「Tìm thấy bẫy. Muốn gỡ. Được không?」
『T-tất nhiên rồi, em làm đi.』
Mọi việc đều sẽ ổn mà, phải không? All izz well…. [1]
『Gỡ bẫy thú vị đến vậy sao Fran?』
「Nn!」
Đôi mắt của em ấy sáng lên khi Fran tiến về phía cái lỗ trên tường. Cái cách mà Fran đứng trước nó với đôi tay bắt chéo cùng biểu cảm hoàn toàn nghiêm túc làm cho cô bé giống như đang tỏa ra khí chất của một nghệ nhân làm bẫy.
Cô bé thấy vui bởi vì ẻm coi bẫy như một dạng trò chơi giải đó sao?
『Anh nghĩ là chúng ta sẽ tiếp tục xem xét khu vực xung quanh…』
「Gâu…」
_______________________________________________________________
[1]: Bác nào chưa biết câu này thì xem 3 idiots đi nha =)))
---------------------------------------------------------------
「Vừa nhớ ra. Cứ nghĩ Master sẽ từ chối.」
『Em nói từ chối gì cơ?』
「Thăng cấp lên hạng C. Vì sẽ nổi bật..」
『Em nói cũng phải, nhưng anh cho rằng điều đó không còn quan trọng nữa. Chẳng phải em muốn tham gia Giải đấu Võ thuật sao?』
「Nn.」
『Thì chỉ cần tham gia là đủ để khiến em nổi bật rồi.』
「Phải rồi. Sẽ nổi bất nếu chiến thắng.」
『Haha. Đúng rồi, về cơ bản là vậy.』
「Nn.」
Vừa nói chuyện, chúng tôi vừa bước xuống hầm ngục. Tất nhiên, chúng tôi không lơ là cảnh giác khi nói chuyện đâu.
Chúng tôi không mất nhiều thời gian để đến tầng đầu tiên của hầm ngục, một hành lang dài và hẹp, được xây dựng hoàn toàn bằng đá. Nó quá nhỏ và hẹp cho Urushi, thành ra cậu nhóc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở về hình dạng nhỏ.
「Urushi. Luyện tập chiến đấu ở kích thước nhỏ đi.」
「Gâu.」
Chúng tôi chẳng cần thắp ngọn đuốc nào hay tìm cách nào khác để chiếu sáng. Những đám rong rêu phát quang mọc trên trần hang động mang đến một chút ánh sáng mờ mờ ảo ảo. Nó không chiếu sáng mọi ngóc ngách, nhưng cũng đủ cho chúng tôi thấy đường đi.
『Trông như chúng ta gặp phải một ngã rẽ rồi kìa, phía trước có những ba ngã rẽ khác nhau.』
「Đi hướng nào đây?」
『Hmmm, theo quy tắc thì em hãy luôn rẽ trái.』
Quy tắc mà tôi sử dụng là quy tắc bên trái. Nó nói rằng bạn sẽ tìm được đường ra khỏi mọi chỗ chừng nào bạn cứ đi men theo bức tường bên trái và luôn luôn rẽ trái. Thật ra thì trái hay phải đâu có quan trọng, miễn là bạn luôn đi về một bên, nhưng mà thôi kệ.
Tất nhiên là, quy tắc này không hoàn hảo và nó không áp dụng được cho mọi trường hợp. Ví dụ như nó sẽ không có tác dụng nếu nơi chúng tôi muốn đến yêu cầu chúng tôi phải đi qua một căn phòng bí mật. Nó cũng vô dụng nếu nơi chúng tôi muốn tới ở trung tâm, ở ngược phía so với lối ra, hay khi không có bức tường nào cả hay là khi chúng tôi phải đi lên, đi xuống cầu thang.
Ồ, và nhắc mới nhớ, chúng tôi đã tìm kiếm đủ mọi thứ giúp cho việc hoàn thành các yêu cầu về ma thú, nhưng chúng tôi lại chẳng dành mấy thời gian để nghiên cứu về bố cục của hầm ngục, cũng như việc tìm kiếm thông tin về những loại bẫy ở đây. Chúng tôi cho rằng những thông tin đó không thực sự giúp chúng tôi khi tôi và Fran muốn luyện tập kĩ năng phát hiện. Quan trọng là chúng tôi phải tự mình xác định các loại bẫy cũng ma thú mà không dùng đến một sự trợ giúp nào cả.
「Vậy sẽ rẽ trái」
Tôi cho rằng rẽ trái sẽ ổn thôi. Dù sao thì tôi cũng không cảm nhận được bất kì bẫy hay ma thú từ bất kì ngã rẽ nào trước nào.
『Được rồi, tiến lên thôi Fran.』
「Nn.」
Chúng tôi bật các kĩ năng phát hiện và bắt đầu đi xuống theo con đường phía bên trái.
「Mmph.」
『Ô?』
Fran và tôi đột nhiên phát hiện ra thứ gì đó sau khoảng ba phút từ khi bắt đầu đi xuống.
「Có gì đó.」
『So you managed to pick it up too, Fran? It looks like a Shadow Snake to me. – Em cũng phát hiện được ra sao Fran? Anh cho rằng đó là một con Shadow Snake.』
「Phía kia.」
Một con rắn đen ẩn mình trong một góc tối mà rêu phát quang không chiếu sáng tới. Khá là khó để nhận ra nó và gần như nó đã hòa mình vào bóng tối. Tên của con ma thú này làm tôi nghĩ rằng nó có thể sử dụng Ma pháp bóng tối, nhưng nó lại không thể. Cái tên này được đặt bởi vì cách nó trườn đi xung quanh trong bóng tối.
「Yếu ớt.」
「Gâu.」
『Phải. Nhưng dù sao đó là dạng ma thú đầu tiên mà chúng gặp mà.』
Nó to cỡ khoảng một con rắn nước Nhật Bản, và gần như không có khả năng tấn công. Bỏ qua kĩ năng Shadow Slip và các kĩ năng phát hiện, nó về cơ bản chỉ là một con rắn bình thường. Thành thật thì nó sẽ chẳng thể nào làm hại bạn chừng nào bạn còn mang giày.
Thẳng thắn mà nói, đó là một loại ma thú mà các mạo hiểm gia còn chẳng thèm săn. Thịt thì tệ, ma thạch thì vô giá trị, và nó cũng gần như chẳng mang đến chút kinh nghiệm nào. Để làm cho vấn đề tệ hơn, bạn thậm chí còn phải mổ xác con rắn ra để có thể lấy được viên ma thạch nữa, một quá trình mà mất nhiều thời gian hơn giá trị mang lại. Nhưng chúng tôi chẳng phải mạo hiểm gia bình thường. Tôi không thấy lí do gì để bỏ qua cơ hội để thăng cấp kĩ năng trong khi cũng có được điểm ma thạch miễn phí.
Và vì thế, Fran tiêu diệt con Shadow Snake. Nó chỉ cho tôi duy nhất một điểm ma thạch, nhưng tích tiểu thành đại mà, phải không? 『Được rồi, đi tiếp thôi Fran.』
「Nn.」
***
Thời gian dần trôi qua khi chúng tôi tiếp tục tiến sâu hơn.
Fran hoàn toàn đơ người ra sau khi chúng tôi tiếp sâu hơn một chút vào hầm ngục.
『Có chuyện gì sao?』
「Bẫy…?」
『Thật ư? Ở đâu thế?』
「Sàn nhà. Kia kìa.」
『Ohhhh. Anh thấy rồi.』
Nhìn vào nơi Fran chỉ tay khiến tôi có một cảm giác khó chịu như thể có một điều gì đó không ổn tại đó. Bằng việc kích hoạt Phát hiện cạm bẫy và một sự quan sát cẩn thận hơn, tôi nhận ra rằng cái bẫy đó phản ứng với trọng lượng, và khi kích hoạt nó sẽ phóng ra một mũi tên.
Fran nhận ra cái bẫy trước cả tôi nhờ có kĩ năng Sole Sense (Cảm nhận mặt đất), một kĩ năng cho phép cô bé nhận ra sự kì lạ thông qua mặt đất dưới chân cô bé. Nó khá là hữu ích khi Fran có thể cảm nhận những rung động mà cô bé tạo ra khi bước đi, từ đó cho phép em ấy có được một chút thông tin.
Đó là một kĩ năng mà tôi sẽ chẳng thể sử dụng được trừ phi tôi được kéo lê đi trên sàn nhà hay trên tường, nhưng nó sẽ tạo ra quá nhiều tiếng ồn, nên thôi khỏi.
『Em muốn thử gỡ nó chứ?』
「Nn.」
Gỡ bẫy là chuyên môn của tôi, nhờ vào khả năng thần giao cách cảm. Tôi có thể gỡ bỏ các cơ quan của bẫy mà không mất quá nhiều công sức, và ngay cả khi tôi không làm được, tôi chỉ cần kích hoạt chúng từ xa, chẳng cần phải khiến chúng tôi gặp nguy hiểm. Vì vây, chúng tôi nghĩ rằng đây là một dịp tốt để cho Fran tự mình học lấy cách gỡ bẫy.
『Vây chúc em may mắn.』
「Nn.」
Fran lấy ra bộ dụng cụ mà chúng tôi có được từ Công hội Mạo hiểm gia, Trong đó, em ấy có một cặp nhíp cùng một lưỡi dao nhỏ. Cả hai món đồ đó được nói rằng rất cần thiết cho các mạo hiểm gia với nghề nghiệp thuộc loại do thám.
Bộ dụng cụ còn có cả hướng dẫn quá trình gỡ bẫy cũng như vài nguyên lí khác nhau. Cách mà Fran đang thử có mục tiêu là khiến cho cái bẫy trở nên vô hại, thay vì loại bỏ nó. Nhờ đó, em ấy có thể hình dung ra cách cái bẫy vận hành trước khi phá hủy một bộ phận quan trọng, thứ giúp cho cái bẫy hoạt động, thay vì làm rối tung mọi thứ lên.
Cái bẫy mà chúng tôi gặp lúc này được kích hoạt thông qua một cảm biết trọng lượng. Đặt một trọng lượng nhất định lên khu vực đó sẽ khiến nó hạ thấp xuống, và từ đó kéo một sợi dây và phóng ra một mũi tên từ cái lỗ trên bức tường bên trái chúng tôi. Hiện tại có hai cách để gỡ cái bẫy này. Cách đầu tiên là bịt cái lỗ lại và cách thứ hai là cẩn thận cắt sợi dây.
Fran quyết định sử dụng cách sau và đẩy lưỡi dao trong bộ dụng cụ vào khoảng trống nhỏ trên sàn, khoảng trống giữa viên gạch kích hoạt bẫy và phần còn lại của hang động.
Chúng tôi vẫn đang ở tầng đầu tiên nên cái bẫy vẫn còn khá đơn giản, không mất quá nhiều công sức để gỡ nó. Cách mũi tên được đặt làm cho nó chỉ có thể bắn trúng người đang đứng, nên thực ra chúng tôi chỉ cần Fran cúi thấp người và ấn vào viên gạch để vô hiệu hóa cái bất nếu chúng tôi lười.
Mà chúng tôi cũng chẳng cần gỡ nó làm chi. Tôi và Fran chỉ cần tránh viên gạch kích hoạt là xong, nhưng tụi tôi vẫn quyết định gỡ cái bẫy bởi vì đây là một cơ hội tốt để cho Fran luyện tập.
「…Xong.」
『Được đó, có vẻ như em đã thành công rồi.』
「Gâu!」
Hầm ngục có khả năng tự sửa chữa, nên cái bẫy sẽ tự đông được sửa sau vài giờ. Nói cách khác, chúng tôi chẳng thể ăn bám các mạo hiểm gia khác. Tất cả các bẫy được vô hiệu hóa sẽ trở lại bình thường khi chúng tôi tới đó.
「Hãy tìm cái bẫy tiếp theo.」
Dường như Fran khá thích thú với việc gỡ bẫy. Em ấy đang kiểm tra toàn bộ khu vực với một biểu cảm thích thú trên gương mặt.
『Er, tất nhiên rồi. Nhưng anh nghĩ mình phải đi sâu hơn nếu em muốn tìm ra một cái bẫy kahcs.』
Tại sao tôi có cảm giác là em ấy thành ra sẽ chọn một nghề nghiệp liên quan đến thăm dò trong lần đồi nghề tới vậy ta? Chết thật, nếu em ấy thực sự làm vậy và không còn muốn trở thành một kiếm sĩ thì sao?
「Tìm thấy bẫy. Muốn gỡ. Được không?」
『T-tất nhiên rồi, em làm đi.』
Mọi việc đều sẽ ổn mà, phải không? All izz well…. [1]
『Gỡ bẫy thú vị đến vậy sao Fran?』
「Nn!」
Đôi mắt của em ấy sáng lên khi Fran tiến về phía cái lỗ trên tường. Cái cách mà Fran đứng trước nó với đôi tay bắt chéo cùng biểu cảm hoàn toàn nghiêm túc làm cho cô bé giống như đang tỏa ra khí chất của một nghệ nhân làm bẫy.
Cô bé thấy vui bởi vì ẻm coi bẫy như một dạng trò chơi giải đó sao?
『Anh nghĩ là chúng ta sẽ tiếp tục xem xét khu vực xung quanh…』
「Gâu…」
_______________________________________________________________
[1]: Bác nào chưa biết câu này thì xem 3 idiots đi nha =)))
Danh sách chương