◇Góc Nhìn Của Akane Akabane◇
"Hà…… Mệt quá đi~"
Sau khi được cảnh sát lấy lời khai thì hai đứa chúng tôi được thả đi.
Về đến nhà thì Bà tôi nổi cơn thịnh nộ mà thuyết giáo tôi một trận ra hồn.
「Cháu làm cái gì mà để một người dân bình thường xử lý một con [Quỷ] vậy hả!? Đã vậy cháu thậm chí còn chẳng buồn động tay lấy tí nào luôn!?」
"Nhưng Souta hạ nó dễ như ăn bánh luôn mà."
Sao lại như thế được……
Bất cứ con người nào đã [Hóa Quỷ] thì việc xử lý mười người bình thường chỉ là chuyện cỏn con. Quỷ mạnh đến nỗi mười người đàn ông cũng không thể nào cản bước được.
Thế nhưng Souta lại có thể tự mình chặn đứng một con Quỷ.
Hơn nữa còn vô cùng điềm đạm và không gặp nguy hiểm gì nữa chứ.
"Souta…… Cậu ta tuyệt thật đấy~"
Tôi khẽ lầm bầm với chính mình và ngay lập tức tỉnh táo lại.
(M―Mình đang nói gì thế này!?)
Thật may mắn khi Yukina không có ở đây.
Cô ấy đã trở về nhà với Souta, người mà cô ấy đang theo ám rồi.
Nếu cô ấy mà nghe được thì chắc tôi toang luôn quá.
Mà, có lẽ là cô ấy đang khoái chí lắm đây.
Khi nghĩ đến Souta thì tôi lại nhớ về lúc mà cậu ta đột nhiên ôm chầm lấy tôi trong công viên.
Dù dáng người hơi gầy nhưng đôi tay thì lại khá cơ bắp.
Nhìn chung thì cậu ta rất khỏe và có thân hình săn chắc.
Như vậy thì tôi có thể thoải mái mà tựa mình vào…… KHOAN!
MÌNH ĐANG NGHĨ GÌ THẾ NÀY!? BÌNH TĨNH COI NÀO AKANE!!
"Chắc mình bị Yukina lây cho mất rồi……"
Lúc ở công viên, tôi đã bị ÁM bởi hồn ma Yukina.
Linh Thể của Yukina đã nhập vào cơ thể tôi.
Vào lúc ấy, cả hai linh hồn đều tạm thời sở hữu cùng một cơ thể.
"Mình đang làm gì vậy…… Mình đang là một Thanh Tẩy Sư Tập Sự cơ mà……"
Nếu Bà mà phát hiện ra thì không chỉ có mỗi bị mắng không đâu.
Tệ hơn nữa là Bà sẽ đuổi thẳng cổ đứa học trò này đi luôn……
"Hầy……"
Tôi chỉ còn biết tuôn ra một hơi thở dài thườn thượt.
Còn trống ngực tôi thì đang đập liên hồi và chưa có dấu hiệu dừng lại.
Là vì tôi vừa mới nghĩ về Souta đấy sao.
Và những dư âm mà linh hồn của Yukina để lại trong tôi cũng không muốn thứ cảm xúc này đi mất.
――Tình cảm của tôi dành cho Souta Shibuya.
(Ư~, giờ mình biết làm sao đây……)
Tôi nghĩ cứ bỏ mặc nó ở đó rồi để thời gian trôi qua là xong, nhưng những cảm xúc của tôi không hề dịu đi chút nào hết.
Trái tim tôi vẫn cứ xáo động và phấn khích như thế.
Khuôn mặt của Souta xuất hiện trong trí tưởng tượng của tôi.
Một cảm giác xao xuyến rạo rực dâng trào trong lồng ngực.
(Ư~, tệ rồi đây.)
Giá như vào những lúc thế này, tôi có thể bùng ra vài phép để thổi bay cái cơn bức bối này đi thì tốt biết mấy.
Nhưng một Ma Đạo Sĩ Tập Sự như tôi thì không được thi triển Phép nếu không có người giám sát.
Phải cần đến một Ma Đạo Sĩ được chứng nhận như Bà thì mới được.
Nhưng hiện không có Bà ở đây.
Nên tôi không tập luyện được gì.
(Nói mới nhớ…… Dạo gần đây Bà đi ra ngoài nhiều thật.)
Hôm nay tôi đã chạm trán một con [Quỷ] và Bà đã phi như bay đến để cứu tôi, và sau khi xong xuôi thì Bà lại đi tiếp.
Bà gần như đã nghỉ hưu rồi, nhưng khi có [trường hợp khẩn cấp] thì một trong số ít những Ma Đạo Sĩ thực sự có nghề như Bà thường sẽ được người ta phái đi.
Gần đây, số vụ liên quan đến Ma Thuật trong thành phố đã tăng lên đáng kể.
Có lẽ sự xuất hiện của [Quỷ] cũng có dính dáng đến việc này.
Người Ma Đạo Sĩ đến cùng với viên cảnh sát ban nãy tỏ vẻ chán nản và càu nhàu "Lại nữa à……"
Tôi tự hỏi chuyện gì đang diễn ra vậy nhỉ? Chuyện này kích thích trí tò mò của tôi ghê gớm, nhưng chắc chắn không ai sẽ kể cho một đứa học sinh như tôi biết bất cứ điều gì đâu.
Đồng hồ đã điểm hơn 22 giờ rồi.
Sắp tới có bài kiểm tra nên tôi còn phải ôn bài nữa…… nhưng mà……
Bây giờ động lực của tôi là con số không tròn trĩnh……
Thôi, đêm nay cứ đi ngủ đi vậy.
Mai rồi học cũng được. Ngày mai vẫn luôn ở đó mà.
……Nếu là lúc trước, thì có lẽ tôi đang ôn bài cùng với Yukina rồi.
Tôi thật sự nên kết thêm bạn thôi~
Ngay lúc đó, điện thoại của tôi rung lên với một thông báo tin nhắn.
Trên màn hình là thông báo Có Tin Nhắn Mới.
Và tên người gửi được hiển thị là…… Souta.
"Hà…… Mệt quá đi~"
Sau khi được cảnh sát lấy lời khai thì hai đứa chúng tôi được thả đi.
Về đến nhà thì Bà tôi nổi cơn thịnh nộ mà thuyết giáo tôi một trận ra hồn.
「Cháu làm cái gì mà để một người dân bình thường xử lý một con [Quỷ] vậy hả!? Đã vậy cháu thậm chí còn chẳng buồn động tay lấy tí nào luôn!?」
"Nhưng Souta hạ nó dễ như ăn bánh luôn mà."
Sao lại như thế được……
Bất cứ con người nào đã [Hóa Quỷ] thì việc xử lý mười người bình thường chỉ là chuyện cỏn con. Quỷ mạnh đến nỗi mười người đàn ông cũng không thể nào cản bước được.
Thế nhưng Souta lại có thể tự mình chặn đứng một con Quỷ.
Hơn nữa còn vô cùng điềm đạm và không gặp nguy hiểm gì nữa chứ.
"Souta…… Cậu ta tuyệt thật đấy~"
Tôi khẽ lầm bầm với chính mình và ngay lập tức tỉnh táo lại.
(M―Mình đang nói gì thế này!?)
Thật may mắn khi Yukina không có ở đây.
Cô ấy đã trở về nhà với Souta, người mà cô ấy đang theo ám rồi.
Nếu cô ấy mà nghe được thì chắc tôi toang luôn quá.
Mà, có lẽ là cô ấy đang khoái chí lắm đây.
Khi nghĩ đến Souta thì tôi lại nhớ về lúc mà cậu ta đột nhiên ôm chầm lấy tôi trong công viên.
Dù dáng người hơi gầy nhưng đôi tay thì lại khá cơ bắp.
Nhìn chung thì cậu ta rất khỏe và có thân hình săn chắc.
Như vậy thì tôi có thể thoải mái mà tựa mình vào…… KHOAN!
MÌNH ĐANG NGHĨ GÌ THẾ NÀY!? BÌNH TĨNH COI NÀO AKANE!!
"Chắc mình bị Yukina lây cho mất rồi……"
Lúc ở công viên, tôi đã bị ÁM bởi hồn ma Yukina.
Linh Thể của Yukina đã nhập vào cơ thể tôi.
Vào lúc ấy, cả hai linh hồn đều tạm thời sở hữu cùng một cơ thể.
"Mình đang làm gì vậy…… Mình đang là một Thanh Tẩy Sư Tập Sự cơ mà……"
Nếu Bà mà phát hiện ra thì không chỉ có mỗi bị mắng không đâu.
Tệ hơn nữa là Bà sẽ đuổi thẳng cổ đứa học trò này đi luôn……
"Hầy……"
Tôi chỉ còn biết tuôn ra một hơi thở dài thườn thượt.
Còn trống ngực tôi thì đang đập liên hồi và chưa có dấu hiệu dừng lại.
Là vì tôi vừa mới nghĩ về Souta đấy sao.
Và những dư âm mà linh hồn của Yukina để lại trong tôi cũng không muốn thứ cảm xúc này đi mất.
――Tình cảm của tôi dành cho Souta Shibuya.
(Ư~, giờ mình biết làm sao đây……)
Tôi nghĩ cứ bỏ mặc nó ở đó rồi để thời gian trôi qua là xong, nhưng những cảm xúc của tôi không hề dịu đi chút nào hết.
Trái tim tôi vẫn cứ xáo động và phấn khích như thế.
Khuôn mặt của Souta xuất hiện trong trí tưởng tượng của tôi.
Một cảm giác xao xuyến rạo rực dâng trào trong lồng ngực.
(Ư~, tệ rồi đây.)
Giá như vào những lúc thế này, tôi có thể bùng ra vài phép để thổi bay cái cơn bức bối này đi thì tốt biết mấy.
Nhưng một Ma Đạo Sĩ Tập Sự như tôi thì không được thi triển Phép nếu không có người giám sát.
Phải cần đến một Ma Đạo Sĩ được chứng nhận như Bà thì mới được.
Nhưng hiện không có Bà ở đây.
Nên tôi không tập luyện được gì.
(Nói mới nhớ…… Dạo gần đây Bà đi ra ngoài nhiều thật.)
Hôm nay tôi đã chạm trán một con [Quỷ] và Bà đã phi như bay đến để cứu tôi, và sau khi xong xuôi thì Bà lại đi tiếp.
Bà gần như đã nghỉ hưu rồi, nhưng khi có [trường hợp khẩn cấp] thì một trong số ít những Ma Đạo Sĩ thực sự có nghề như Bà thường sẽ được người ta phái đi.
Gần đây, số vụ liên quan đến Ma Thuật trong thành phố đã tăng lên đáng kể.
Có lẽ sự xuất hiện của [Quỷ] cũng có dính dáng đến việc này.
Người Ma Đạo Sĩ đến cùng với viên cảnh sát ban nãy tỏ vẻ chán nản và càu nhàu "Lại nữa à……"
Tôi tự hỏi chuyện gì đang diễn ra vậy nhỉ? Chuyện này kích thích trí tò mò của tôi ghê gớm, nhưng chắc chắn không ai sẽ kể cho một đứa học sinh như tôi biết bất cứ điều gì đâu.
Đồng hồ đã điểm hơn 22 giờ rồi.
Sắp tới có bài kiểm tra nên tôi còn phải ôn bài nữa…… nhưng mà……
Bây giờ động lực của tôi là con số không tròn trĩnh……
Thôi, đêm nay cứ đi ngủ đi vậy.
Mai rồi học cũng được. Ngày mai vẫn luôn ở đó mà.
……Nếu là lúc trước, thì có lẽ tôi đang ôn bài cùng với Yukina rồi.
Tôi thật sự nên kết thêm bạn thôi~
Ngay lúc đó, điện thoại của tôi rung lên với một thông báo tin nhắn.
Trên màn hình là thông báo Có Tin Nhắn Mới.
Và tên người gửi được hiển thị là…… Souta.
Danh sách chương