"……Ư~ Oải quá đi."

Tôi thả người cái bịch xuống giường.

Sau giờ học, tôi đã trò chuyện và ăn bánh crepe với Akane, rồi cả hai cùng nhau về nhà.

Đáng lẽ chuyện chỉ có thế, nhưng ngay phút chót, có một người đàn ông kì lạ đã gây hấn với chúng tôi, mọi thứ xảy ra thật chóng vánh.

May thay là tôi đã giành chiến thắng, nhưng rồi sau đó, tôi đã phải tốn một đống thời gian để trình bày và giải thích với cảnh sát.

Mà nhắc mới nhớ…… tôi còn chưa ăn tối nữa chứ.

Chắc chỉ còn mỗi mình tôi là chưa ăn tối thôi nhỉ...... Trong lúc đang nghĩ như thế thì bỗng có người bước vào phòng tôi.

"Anh hai à, anh có ăn tối không? Hay là anh đã ăn ở ngoài rồi?"

"À, cảm ơn em. Nếu còn đồ ăn thì anh sẽ ra ăn."

"Được rồi. Nhưng anh nhớ phải rửa chén đấy nhé."

Có vẻ như em gái tôi đã để dành một phần chén đĩa cho tôi thì phải.

Em gái tôi cũng chu đáo ra phết đấy chứ.

Do lúc ăn tối cũng đã khá muộn rồi, nên tôi bưng mâm đồ ăn lên bàn của mình và mở sách giáo khoa ra.

Sắp tới có bài kiểm tra, nên tốt hơn hết là xem qua mấy thứ mà tôi đã ghi chú cái đã.

Không biết bây giờ Akane có đang ôn bài giống tôi không nhỉ? Vào khoảnh khắc đó, tâm trí tôi hiện lên cảnh tôi bỗng dưng ôm chầm lấy cô ấy trong Công Viên Inokashira ban nãy.

Cơ thể nhỏ nhắn của cô ấy vừa vặn trong vòng tay của tôi, và cả hương thơm ngọt ngào tỏa ra từ mái tóc đó nữa.

Mùi hương đó đúng thật là……

"……!"

Chết tiệt! Hồi tưởng lại cái khoảnh khắc đó thôi đã làm tôi muốn cuộn người lại và chết rú ở xó xỉnh nào đó rồi.

Tại sao tôi lại làm thế kia chứ!? Cái quái gì đang xảy ra với tôi vậy kìa?!

……Chắc là tôi nên nhắn tin xin lỗi qua Line thôi nhỉ.

Nhưng lỡ đâu cô ấy lại muốn quên đi chuyện đó thì sao? Liệu cô ấy sẽ không thấy bối rối nếu tôi lôi chuyện này lên lại chứ……?

Hừmmm……

Mà, nếu cô ấy không trả lời tin nhắn thì tôi cũng sẽ không đề cập thêm gì nữa.

Tôi lấy điện thoại của mình ra.

- Ngày hôm nay đúng là điên rồ thật đấy nhỉ. Gia đình cậu có lo lắng cho cậu không?

Tôi đã gửi một tin nhắn với nội dung như thế.

Nhìn lại mới thấy tin nhắn tôi gửi đúng chán thật sự……

Tôi tắt điện thoại và tiếp tục dùng bữa ăn trong khi lướt mắt qua mấy mẩu ghi chú cùng quyển sách giáo khoa.

Sau một phút, điện thoại của tôi "ting" lên một cái.

Trên màn hình là tin nhắn đáp lại của Akane.

- ỪM! Đúng là không thể tưởng tượng nổi mà! ٩(๑`^´๑)۶ Bà tớ cũng vì thế mà nổi trận lôi đình luôn đó! Lần sau tớ phải đi đường vòng thôi. Nhưng mừng là cậu cũng ở đó với tớ. Cảm ơn cậu nhiều lắm ☆ Như vậy thì việc cậu ôm tớ coi như huề rồi nha ヾ(´▽`*)ゝ

Thế này thì chắc…… cô ấy không có giận đâu nhỉ.

Thậm chí cô ấy còn nhắc đến vụ tôi ôm cô ấy trước nữa cơ mà.

- Được rồi. Nếu cậu cần gì thì cứ nói với tớ. Tớ sẽ cố hết sức để giúp cậu. Thôi nhé, tớ đi ôn bài tiếp đây.

Tôi gõ tin nhắn ra rồi nhấn gửi.

Vậy là ngày mai tôi có thể tiếp cận cô ấy như thường ngày được rồi.

Tôi không muốn vì một chuyện như thế mà làm rạn nứt mối quan hệ giữa tôi với một người bạn của Yukina đâu.

Yên lòng được đôi chút, tôi quay trở lại ôn bài.

Điện thoại của tôi rung lên lần nữa.

Có lẽ là một tin nhắn "Hẹn gặp cậu vào ngày mai" hoặc là "Ôn bài tốt nha" hay đại loại vậy, nhưng mà……

- Ừm, vậy thì bây giờ tớ có thể nhờ cậu một chuyện được không……?

Tin nhắn đến lại là như thế.

- Chuyện gì?

- Souta nè, điểm của cậu cao lắm mà, tớ nói đúng chứ?

- Điểm của tớ cũng chỉ ở mức bình thường thôi.

- Đừng có chối, Yukina kể tớ nghe hết cả rồi! Chẳng phải lúc nào cậu cũng nằm trong top 5 của lớp hay sao!?

Yukina à, cậu đi nói cho người khác biết về điểm của tớ như vậy đó hả?

- Nên là, cậu có thể kèm tớ học được không……?

Tôi đọc tin nhắn đó của cô ấy.

Đúng là tôi có nói sẽ cố gắng để giúp đỡ, và lướt lên là có thể thấy tôi vừa gửi tin nhắn đó mới đây thôi.

Chắc là không có lý do gì để từ chối rồi.

- Được thôi.

Tôi đáp lại bằng một tin nhắn ngắn ngủn.

- Hoan~hô, vậy thì hẹn gặp nhau sau giờ học nhé! Cảm ơn cậu!

- Rõ.

Và rồi cuộc nhắn tin qua lại giữa chúng tôi cũng kết thúc tại đó.

Dù là thế, nhưng tôi vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình.

"Học cùng với Akane à……"

Liệu có ổn không đây?

Nhất là sau khi giữa chúng tôi lại xảy ra chuyện như thế nữa.

Nhưng cô ấy chính là người đã mở lời nhờ tôi giúp đỡ mà.

Akane không cảm thấy gì khi chỉ có mỗi hai người chúng tôi thôi sao……?

Nỗi hoang mang tột độ dấy lên trong lòng tôi.

Đêm hôm đó, tôi chẳng tài nào ngủ nổi nên đã thức để ôn bài cho thật tốt đến tận tối khuya.

Eng: Công Viên Inokashira - Gia đình của tôi gốc gác thuộc vùng Osaka và Kyoto, nên mấy cái reference[note48161] liên quan đến Tokyo thì tôi không biết nhiều, nhưng nếu mọi người có chơi Persona 5 thì trong đó cũng có nhắc đến Công Viên Inokashira đó. Do thấy tò mò với sự trùng hợp này nên tôi cũng đã Google thử và tìm được địa điểm mà tác giả sử dụng dưới đây. Đối với câu truyện thì không có đóng vai trò quan trọng gì cho lắm, nhưng cũng giống như việc nhắc đến những thành phố nổi tiếng trong Tiểu Thuyết bên Mỹ (ví dụ như Chicago, Los Angeles), thì mấy cái reference như này sẽ khá là lạ đối với những người ngoại quốc, nên tiện thể tôi đề cập ở đây luôn.



P/S: Có lẽ bây giờ hơi muộn với một số bạn, nhưng mình xin chúc các bạn ôn bài thật tốt và đạt được điểm như ý muốn nha!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện