Hình như tin nhắn từ Shiho đã được gửi đến điện thoại của Azusa.

Cũng đã lâu rồi, kể từ hồi cô bị cúm mới có liên lạc.

Tuy đã liên lạc liền sau khi hay tin cô bị bệnh, nhưng vì điện thoại đã bị lấy đi ngay mà cuối cùng tôi cũng chẳng biết được là cô đã phản hồi chưa nữa.

Tạm thời thì Azusa đã giải thích về việc 『Điện thoại tôi đã bị lấy đi』 rồi, nên có lẽ là cô cũng đã biết chuyện.

Với lại là không biết tình trạng cô hiện giờ ra sao rồi.

Mang trong lòng nỗi bận tâm đó, tôi bước về phía Azusa.

「Shiho mới nói gì vậy?」

「............」

Nhưng Azusa thì lại đang đơ người nhìn màn hình mà chẳng phản hồi lại ngay.

「Err...... Nè Onii-chan, cái người này, đúng là kỳ lạ thật ấy」

Con bé vừa phát khiếp hay sao ấy.

Tròn mắt lên, Azusa kiểm tra đi kiểm tra lại tin nhắn kia.

Hình như có gì đó siêu kỳ lạ đã được viết ra thì phải.

「Kỳ lạ...... À, thật này」

Chẳng chờ nổi nữa, tôi nhìn vào màn hình điện thoại.

Và những gì được viết trên đó, cũng làm tôi tròn hết cả mắt lên.

『Koutarou-kun, tớ...... có em bé rồi nè!』

......Nghiêm túc đấy à? Tôi xác nhận đi xác nhận lại chỉ mỗi một từ rời rạc đó.

Nhưng cái từ đó, đúng là thật.

「Đừng nói là Onii-chan......」

「Không không không. Anh cũng có nhớ gì đâu......」

Tôi nhún vai rồi thở dài trước ánh nhìn nghi hoặc của Azusa.

「P-phải làm sao đây...... Azusa thành cô mất rồi này!? V-vẫn còn sớm quá đó」

「Bình tĩnh đi. Chắc là Shiho nhầm lẫn thôi」

「E-em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý...... Ưư, cuối cùng cũng tới rồi cơ à? Cái người đó đã thành onee-san của em rồi hả? Làm em gái của cái người đó thì quá sức với Azusa quá đó......」

Lạ là Azusa còn hoảng loạn hơn cả tôi.

Có lẽ cái phát ngôn không điềm không báo không dấu hiệu và cũng không có ngữ cảnh này đã lạc quẻ quá mức khiến con bé thất kinh mất rồi.

「Không sao đâu. Chắc là Shiho nói mê thôi」

Tôi vuốt lưng để dỗ đứa em kế của mình.

Vì Azusa cứ như đã hoảng hết phần tôi rồi mà tôi mới giữ được bình tĩnh.

Và ngay lúc đó, lại một tin nhắn nữa từ Shiho được gửi đến.

「......Ah, lại nữa này」

「Lần này là gì thế?」

「Hừm. Etto...... Là 『Tưởng tượng thôi』!」

Ra vậy. Dù chẳng rõ chuyện gì đã xảy ra, có gì nhầm lẫn hay có gì đó làm cô nghĩ là có em bé, nhưng dù sao đi nữa thì tôi cũng mừng vì Azusa đã yên lòng yên dạ được.

「May quá...... Nè, làm ơn đó Onii-chan. Anh chờ thêm chút được không...... Azusa vẫn chưa sẵn sàng để trở thành em gái người đó đâu......」

「Cả phần đó cũng cần được sẵn sàng đấy」

Tôi cười và vỗ nhẹ lên đầu Azusa.

Dĩ nhiên là tôi cũng đâu định hấp tấp. Vốn dĩ tôi cũng chẳng phải kiểu người quả quyết gì, thế nên dù có là mong có em bé thì cũng chẳng phải trong tương lai gần đâu.

Thong thả thêm cũng được mà.

Đúng vậy, chẳng cần phải hấp tấp làm gì cả.

Tuy cái tin nhắn từ Shiho lại vừa lạ vừa quái...... nhưng những lời đó đã giúp tôi yên lòng vững dạ.

Cô đúng là 『đặc biệt』 mà.

(Muốn mau mau gặp cậu ấy quá)

Hơn nữa, tôi còn mạnh mẽ cảm nhận được.

Tôi muốn, muốn chúng tôi được trực tiếp gặp và nói chuyện cùng nhau.

Tuy hiện đang bó tay trong một tình trạng tồi tệ...... nhưng nếu có thể gặp, nói chuyện và tiếp xúc với Shiho, tôi có cảm giác rằng mình chắc chắc sẽ trở về như trước.

Giao kèo với Kurumizawa-san còn 2 ngày nữa là xong.

Một khi vượt qua được nó, những ngày thường nhật như mọi khi sẽ quay về được.

Shiho khi đó chắc cũng đã khoẻ lên rồi.

Vậy nên cho đến lúc ấy, tôi nghĩ mình phải cố gắng lên――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện