Ngày 26 tháng 4, thứ Sáu.

Bất mãn. Lo lắng. Tư vấn bí mật.

Không khí lớp học trở nên khá sôi nổi vào cuối tuần. Thứ hai tới là ngày Shōwa nên được nghỉ học.

Tôi mải mê tương tác với mấy em gái của mình mà không nhận ra được ngày nghỉ cho tới sáng nay. Nói tới mới nhớ, đó là tuần lễ vàng. Lúc đó thì chúng tôi, có lẽ đã bị chia ly rồi, nghĩ đến điều đó làm tâm trạng tôi trở nên nặng nề hơn.

Chỉ mới hôm trước thôi, tôi đã được Yuuki động viên. Những phiền muộn hiện ra trên mặt tôi và khiến cho Mariko lo theo.

***

Sau giờ học, tôi về biệt thự và tới phòng 201 trên tầng hai.

"Mừng anh quay lại, Nii-chama! Maple cũng nói chào mừng nữa đó ạ!"

Tôi đáp lại nụ cười ngây thơ của Mika bằng câu nói "Anh trở lại đây".

Có lẽ điều tốt nhất cần làm là bảo vệ Mika.

Mika kéo tay tôi vào trong phòng khách. Trên bàn chỉ có con heo đất và máy tính bảng. Em ấy nói tôi ngồi xuống ghế sofa.

"Nii-chama, nước ca cao được chứ ạ?"

"Ah, ừm. Cảm ơn em."

Sau khi đặt Maple lên chiếc ghế đẩu, Mika bắt đầu chuẩn bị ly ca cao chứa đầy marshmallows.

Khi làm xong và mang khay ca cao ra phòng khách, thì một tiếng *pikon!* phát ra từ chiếc điện thoại thông minh.

Mika đưa tay về phía chiếc máy tính bảng trên bàn.

"Ehh? Không có gì đến cả!"

"Đó là tiếng chuông từ điện thoại của anh mà."

"Em hiểu rồiii. Mii-chan nhận nhầm mất rồi."

Em ấy lè lưỡi, nghiêng và gõ nhẹ vào đầu mình. Thật là dễ thương quá đi.

Khi tôi kiểm tra smartphone, thì thông báo nói rằng có một tin nhắn được hiển thị trên màn hình. Đó là chức năng trò chuyện của STRING. Còn người gửi tin nhắn là Mariko. Đúng ra thì cũng là đương nhiên thôi, vì Mariko là người duy nhất mà tôi có số mà. Nội dung thì đại loại là "Tớ đang chờ đáp án của bài tập về nhà đây".

Cuối tuần tớ sẽ làm nó, nên hãy chờ lâu hơn một chút nhé. Tôi lịch sự trả lời.

Khi tôi biện giải với Mariko, thì Mika cất lời khi nhìn vào chiếc điện thoại thông minh của tôi.

"Ứng dụng này, Mii-chan biết nó nè!"

“Ý em là STRING?"

"Vângg, anh có thể trò chuyện thông qua nó. Và mấy cái nhãn dãn cũng dễ thương nữa đó ạ."

Vậy ra Mika có STRING trong máy tính bảng sao? Tôi có lẽ đã không để ý tới nó ở lần trước.

Tôi tự hỏi, liệu có phải em ấy tự tìm ra và cài đặt nó? "Mika, có ai đó cài STRING cho em à?"

"Vâng. Nee-chama đấy ạ!"

À, tôi hiểu rồi, là chị Murasaki sao? STRING là một ứng dụng hữu ích để Mika liên lạc với chị ấy nếu có chuyện gì xảy ra.

Khi tôi gật đầu xác nhận, thì mặt Mika tái nhợt.

"A-A-AAAnhh làm cái gì đó, Nii-chama!"

"Ý em là sao, em ổn chứ, Mika?"

"Mii-chan được bảo là phải giữ bí mật về ứng dụng này khỏi Nii-chama đó."

Ầy, tệ thật. Tôi cần nhanh đi té cầu thang để mất trí nhớ thôi.

"A-Anh hiểu rồi. Anh sẽ xóa ký ức của mình đi."

"A-Anh sẽ quên cả Mii-chan và Maple sao ạ?"

“Không đâu. Điều duy nhất anh quên đó là việc Mika dùng STRING thôi.’’

"Thật tốt quá. Em đã tự hỏi phải làm gì bây giờ đây."

Cảm thấy nhẹ nhõm, cùng với một biểu hiện tỏ vẻ như em ấy sẽ khóc vậy, Mika nở một nụ cười vẻ yếu đuối.

Phải đổi chủ đề thôi.

"U-umm, Mika. Về sự việc tuần trước..."

Chết thật, tôi vô ý đề cập đến một chủ đề không vui rồi.

"Mii-chan đang mong chờ ngày mai đấy ạ. Maple cũng đang mong được quấy rối tình dục Nee-chamas thoải mái nữa nè."

"Này, này Maple, kiềm chế lại đi. À không, um..."

Điều mà Mika đang mong đợi, đó là việc mọi người cùng tụ tập ở phòng tôi mà thôi, đúng chứ.

"Có gì sao ạ, Nii-chama?"

Tôi hít thở sâu để chuẩn bị bản thân, và nói với Mika đang nhìn tôi chằm chằm.

"Mika... sẽ không làm em gái của anh phải không?"

"Nii-chama, không đâu ạ."

"Không" sao? Vậy ra cả Mika cũng tuyên bố không cho tôi trở thành anh trai nữa sao.

"Tại sao lại là ‘không’?"

"Nii-chama không thể trở thành Nii-chama của mình Mii-chan được. Nếu Nii-chama trở thành Nii-chama của mọi người, thì Mii-chan sẽ coi anh là anh trai!"

Tôi nghĩ về nụ cười ngây ngô của em ấy.

'Anh sẽ để em làm em gái anh'. Những lời này có thể được xem như là đang xem thường các em ấy. Hỏi rằng ‘Em sẽ không làm', chỉ là nói theo một cách khác với cách đó mà thôi.

Tính ngang bằng... chính là nó. Mika có lẽ không hiểu rõ được nó. Nhưng 'Em sẽ coi anh là anh trai' là một cách nói phản chiếu được tạo ra từ 'trở thành em gái của tôi'.

Tôi tự hỏi liệu mọi người có muốn xem tôi như anh trai của các em ấy không nhỉ... Tôi nghĩ là có.

Trước đó, nếu các em ấy trở nên tách biệt khỏi khối tài sản mà Taishido để lại, và vẫn muốn xem tôi là anh trai, thì liệu mọi người có gọi tôi là 'Onii-chan' lúc đó không...

"Nii-chama nhăn mặt ghê quá đi. Anh đang nghĩ tới việc gì đó khó khăn sao ạ?"

"Ah, ừm. Không đâu, chỉ là anh nghĩ nhiều đến mức nó trở nên khó khăn thôi, hay đúng hơn là… không có gì đâu, Mika."

Đôi mắt Mika rưng rưng vì cảm thấy yếu đuối và hạ thấp ánh mắt xuống.

Em ấy đứng dậy và lặng lẽ thì thầm vào tai tôi.

"Umm umm... anh phải giữ bí mật chuyện này đấy nhé."

"Bí mật?"

"Nee-chama... Tomomi-neechama có thể sẽ biến mất đó."

"Tomomi... sẽ biến mất?"

"Vâng. Nhưng đó là một bí mật đó. Đó là lý do tại sao anh hãy quên nó đi nhé, Nii-chama."

"C-chắc chắn rồi."

Mika nhảy về chỗ ngồi của mình như một chú thỏ.

"Em đã gặp Tomomi à?"

Khi tôi thay đổi biểu hiện suy tư của mình——thành một biểu hiện mà Mika gọi là 'nhăn mặt khó chịu', thì em ấy từ từ gật đầu cái rụp.

"Tomomi-neechama đã để ý một bạn trai. Một bí mật đó anh."

"H-hảa?!"

Khi tôi hét lên ngạc nhiên, thì làm Mika giật mình.

"X-xin lỗi vì đã làm em hoảng, Mika."

"V-vâng. Mii-chan cũng rất ngạc nhiên nên Nii-chama bị ngạc nhiên cũng là thường thôi ạ. Anh thấy đấy... Nếu Nee-chama có bạn trai, chúng ta sẽ làm gì nếu chị ấy không còn cần chúng ta nữa đây ạ."

"Anh không nghĩ Tomomi sẽ nói ra một điều như thế... Tuy vậy, một người bạn trai, à. Cũng đúng thôi, Tomomi hiểu được sở thích của con trai, và em ấy cũng hư hỏng theo cách rất nam tính theo cách làm cho em ấy rất dễ thương nữa, vậy nên em ấy nổi tiếng cũng là lẽ thường thôi... hahaha."

Mika cúi đầu xuống và tiếp tục.

"Mii-chan rất quý Tomomi-neechama. Chị ấy dạy em chơi game, là một người giỏi chơi game và ngực cũng too nữa!"

Đ-Đó là sự quyến rũ mà. Tôi không nghĩ Mika cũng trở nên ngực bự nữa.

"Vì em quý em ấy nhiều như vậy, nên từ góc nhìn của một cậu con trai thì Tomomi rất là quyến rũ đó. Có bạn trai là một chuyện đương nhiên thôi em à."

"Nhưng, nhưng anh thấy đấy, Tomomi-neechama chưa từng đi hẹn hò với bạn trai bao giờ cơ mà. Đó là lý do tại sao chị ấy có một yêu cầu cho Nii-chama đó ạ."

Đột nhiên, tôi nhớ tới điều mà Yuuki đã nói hôm qua.

Sẽ ra sao nếu chẳng may em gái của anh có bạn trai? Không thể nào, không thể là điều đó được phải không?!

"Tomomi muốn anh làm gì vậy?"

"Tomomi-neechama nói rằng chị ấy muốn có một ngày hẹn hò tập luyện. Nii-chama có đủ tư cách để làm điều đó. Lúc đầu thì mọi người đều phản đối, nhưng Sayuri-neechama lại nói rằng『Nếu các chị em mình cùng hợp tác sẽ tốt hơn』và thuyết phục mọi người ạ."

Vậy ra Sayuri đã cổ vũ cho Tomomi sao. Nói cách khác thì em ấy đã hỏi tôi sau khi có được sự chấp thuận của các chị em gái à.

"Vậy nếu anh vô tình từ chối thì..."

Tôi sẽ phủ nhận cảm xúc của mọi người.

"Mii-chan không biết phải làm gì cả. Maple nói rằng mười năm nữa thì Nii-chama mới đi hẹn hò với Tomomi-neechama, nhưng nếu Nii-chama từ chối thì Tomomi-neechama có thể sẽ biến mất, nhưng, nếu Tomomi-neechama thành thạo việc hẹn hò thì chị ấy có thể làm bạn trai chị ấy đổ. Và Mii-chan với mọi người sẽ bị lãng quên mất thì sao ạ?"

Mika nhìn tôi buồn bã. Có vẻ như em ấy thật sự lo lắng. Em ấy mong Tomomi hạnh phúc, nhưng cũng lo rằng em ấy có thể biến mất, có rất nhiều cảm xúc bên trong tâm hồn của cô em gái bé nhỏ này.

Tôi đứng dậy, ngồi xuống và nhẹ nhàng ôm lấy Mika từ bên trái.

"Tomomi chắc chắn sẽ không quên Mika, và sẽ không bỏ rơi em đâu."

"Thật chứ ạ?"

"Ừm. Kể cả Tomomi có tìm được bạn trai thì mối quan hệ anh chị em chúng ta vẫn không thay đổi đâu."

Khi tôi nhẹ buông Mika ra, thì em ấy ôm tôi ngay lập tức.

"Vâng! Đúng vậy rồi anh! Mii-chan cảm thấy tốt hơn rồi ạ. Cảm ơn anh, Nii-chama!"

Mika bám chặt lấy tôi, và mỉm cười.

Tuy nhiên... Tomomi đã có bạn trai, sao. Khi chúng tôi gặp nhau vào thứ Ba thì em ấy không làm gì như để tập luyện cả... Bạn trai em ấy là người như thế nào? Nếu là một tên kỳ quái thì tôi phải thật lòng phản đối như một người anh trai của em ấy... Oi oi, tôi không thể cứ việc đi và oang oang ra được. Tôi không nên.

Tuy vậy, sao tôi lại khó chịu thế này?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện