-- Chỗ này thiệt sự là trong mê cung sao? Nhìn vào quang cảnh nơi đây, tôi bất chợt nghĩ vậy.

Mặt trời trút những tia nắng chói lòa xuống thảo nguyên xanh mướt, tôi còn thấy cả bóng rừng ở phía xa.

Hồi xưa tôi đã được một tiền bối dẫn vào đây và thấy được cảnh này, nhưng ngắm bao lần cũng thấy lạ.

Trong mê cung nhưng cảnh quang không khác gì trên mặt đất.

Không ai biết được người nào đã xây dựng lên Mê cung, nhưng đáng tò mò hơn chính là những căn phòng có kết cấu đặc trưng như thế này.

Lấy Ma thuật khuếch đại không gian như cái túi của tôi làm ví dụ, sử dùng Ma thuật và Ma pháp để nới rộng không gian ra thì con người có khả năng làm được.

Do vậy, kiến tạo một không gian như thế này được cho là có thể với những kỹ thuật tiến bộ hơn.

Thế nhưng do nhiều lý do khác nhau, người thời nay không thể làm được.

Đó là số lượng Ma lực, Ma thuật bị thiếu sót và không biết cách duy trì vĩnh viễn không gian,... Lý do nhiều đến mức nếu giải quyết từng cái một thì chẳng có ý nghĩa gì.

Thế mà không gian này lại có tồn tại ở khắp nơi.

Vả lại đôi khi còn xuất hiện thêm hay biến mất liên tục.

Thật là kỳ bí.

Những tồn tại xây dựng lên Mê cung được người đời tôn thờ là Thần hoặc các thế lực bí ẩn tương tụ.

… Mà, dù sao cũng không thể phủ nhận Mê cung không thể thiếu đối với con người.

Tại vì nơi đây có rất nhiều Ma vật không khác nguyên liệu, ma cụ đắt giá với độ hoàn chỉnh cao đến mức con người muốn cũng chẳng thể chế ra được, và cả báu vật nữa.

Vả lại cứ để yên một khoảng thời gian là hồi phục lại như cũ.

'Mê cung là mỏ tài nguyên gần như vĩnh cửu. '

Có những người nói thẳng ra điều đó.

Xét về thực tế thì điều đó không sai, nhưng ngược lại cũng là nơi nguy hiểm cho con người.

Thèm thuồng thứ bảo vật kể trên của mê cung rồi bỏ mạng bên trong, những kẻ như thế vẫn đang tăng lên theo từng ngày. Và nếu có một Mê cung mới xuất hiện mà không ai biết đến, một ngày nào đó sẽ thành thảm họa vì Ma vật sẽ tràn ra ngoài.

Nhưng trên thực tế Mê cung vẫn không thể thiếu đối với con người.

Không có là mọi hoạt động sẽ bị ngưng trệ.

Nguyên liệu thu thập từ Mê cung dùng để làm thuốc, làm vũ khí, giáp… và cả, đồ ăn nữa.

Orc chính là tên của loài Ma thú cung cấp thịt hàng đầu.

◇◆◇◆◇

Orc rất dễ nhận biết.

Đầu lợn, thân hình to lớn béo mập.

Do cục mịch nên không cần quá nhiều kỹ thuật để chiến thắng.

Trước mặt tôi hiện giờ là một con Ma vật như thế.

Nhưng…

Con Orc không nóng máu lao đến chỗ tôi mà từ từ rút ngắn cự ly.

Tay chân cơ thịt cuồn cuộn, bị nó tát một cái chắc chắn gãy cổ.

Trên tay con Orc không có kiếm hay thương, nhưng đang nắm một cái chày làm từ một gốc cây khô trong rừng.

To đến mức tôi tưởng tượng được cảnh bay màu khi bị thứ đó quật trúng.

Con Orc có thể vung vẩy nhẹ nhàng thứ đó là đủ để biết được sức mạnh của nó rồi.

Đúng như những gì đã thấy, Orc không phải loài ma vật yếu đuối.

Ngược lại, đôi khi những người đi săn Goblin xui xẻo bắt gặp Orc là một đi không trở lại.

Trên sách tranh có miêu tả Orc là loài Ma vật bụng phệ béo lù đù, nhưng hình như được người chưa từng đối đầu với Orc vẽ ra, nhân vật trong sách đó bị biến đổi quá nhiều so với thực tế.

Orc thật sự, là một chiến binh.

Dù nhìn không có mảnh trang bị nào trên người nhưng vẫn không được lơ đãng.

Lơ đãng là con dao giết Mạo hiểm giả.

-- Mặc dù nói vậy.

Tôi đã né đi đòn tấn công của Orc.

Sau đó lanh lẹ luồn ra phía sau lưng nó và vung kiếm.

Đúng thật Orc rất mạnh.

Mạnh, nhưng nếu biết được mức độ sức mạnh và chuẩn bị để đối đầu thì không đối thủ nào không thể chiến thắng.

Thế nhưng, con Orc cũng không tệ, nó nhanh chóng nhận ra tôi đã vòng ra sau lưng nên quay người lại, nâng cây chày lên và tấn công.

Không hoảng loạn vì bị đánh trúng, hẳn do đòn tấn công của tôi quá nông.

Cơ thể của Orc nhìn sơ chỉ thấy mỡ rục rịch, thực ra toàn là cơ bắp đã được cải thiện đến cực hạn, nếu đòn chém không đủ lực thì sẽ bị cơ bắp cản mất, chỉ để lại vết thương nông trên bề mặt chứ không thể gây được vết thương sâu.

Orc từ khi sinh ra đã có bộ giáp tự nhiên đó rồi.

Nhưng không bởi vậy mà thua được.

Tôi tiếp tục né cây chày của Orc và lùi lại. Nếu không làm gì thì sẽ vào thế bí nên tôi vận Ma lực và Khí đi khắp cơ thể.

Nếu bất trắc thì có thể dựng Khiên Chắn ngay lập tức, ngoài ra Khí tuần hoàn giúp thể lực tăng lên khá nhiều.

Tôi đoán có thể giết chết nó nếu dồn sức vào một đòn.

Đây chỉ là Orc Bình Thường không trang bị giáp hay đồ kim loại và thường giống loài này không sử dụng được Khí hay Ma lực. Mặc dù vậy, nó đã nhận ra tôi đang dồn lực nên nâng cây chày, lườm tôi và xồng xộc chạy đến.

Từng bước chân uy lực tạo ra áp lực kinh hoàng khiến tôi muốn bỏ chạy.

Thế nhưng dám làm thế thì sẽ bị Orc truy đuổi và cuối cùng là bỏ mạng.

Lời khuyên nếu muốn thắng Orc là không được sợ hãi khi nó lao đến. Ngoài ra, mọi người bảo rằng đối phương sẽ lộ rõ sơ hở khi ỷ lại vào năng lực bẩm sinh, ta cần nhắm vào đó.

Để làm được như vậy, cần có kinh nghiệm, kiến thức -- và cả trực giác nữa.

Còn về tôi, kiếm thức thì dư sức.

Nhưng lại thiếu kinh nghiệm chiến đấu với Orc.

Bù lại, trình nhận thức được khoảnh khắc quan trọng phân định thắng bại -- nói cách khác là Trực giác chiến đấu của tôi lại cao đến dị thường từ lúc gặp 'nó'.

Tất nhiên chỉ là so với hồi xưa thôi chứ đem so với Rank bạc thì lại là chuyện khác.

Dù sao thì, tôi tin chắc mình có đủ sức chiến với Orc.

Giữ vững niềm tin, tôi nâng kiếm chuẩn bị đối phó với đòn đột kích của Orc.

Tôi biết.

Cơ hội sắp đến rồi.

Đúng, tôi sẽ nghe theo con tym.

Và rồi, con Orc nhanh chóng tiến đến gần sát tôi.

Khoảnh khắc ấy, thời gian như bị kéo giãn ra, tôi có thể nhìn thấy rõ cây chày của con Orc.

Cái chày trên tay Orc nhắm về phía tôi định bổ xuống, cộng thêm tốc độ của cú xông pha, khăng r định đây là đòn tất sát.

Nhưng tiếc thay pha tấn công đó lại tạo ra sơ hở lớn ở phần trung tâm cơ thể.

Tôi kéo tay cầm kiếm về phía sau và dồn trọng tâm vào chân phải, sau đó bung hết sức đẩy thanh kiếm vào giữa ngực -- tim của con Orc.

Sau pha đối mặt, tôi bị đẩy lùi một đoạn. Còn con Orc bất động, phía sau lưng, máu bắt đầu phun ra như đài phun nước.

Sau đó từ tư thế giơ cao chày, con Orc đổ gục xuống mặt đấy.

Nhìn bộ dạng đó, tôi nghĩ…

-- Xem ra mình đã thắng rồi.

… vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện