Translator: Drake
_____________________________
Sejun kéo một dây khoai lang lên mặt đất.
Chít.
Những củ Khoai Lang Vàng bị lôi ra khỏi nơi trú ẩn, thắp sáng không gian xung quanh.
[Bạn đã đồng thời thu hoạch 15 củ Khoai Lang Vàng]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]
[Độ thành thạo kĩ năng Thu Hoạch Lv.4 tăng nhẹ]
[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Thu Hoạch Lv.4]
[Bạn đã nhận được 450 điểm kinh nghiệm]
[Bạn đã lên cấp]
[Bạn nhận được 1 điểm cộng chỉ số]
- Ha… xong rồi!
Sau khi thu hoạch hết khoai lang cả loại thường lẫn loạn vàng, cậu cuối cùng cũng lên cấp 19.
Cậu dùng điểm cộng chỉ số đầu tư vào điểm Ma Lực của mình, mục đích chính yếu là để tăng ma lực đến mức có thể mở khóa [Hạ Vũ] và [Lôi Trịch] của kĩ năng [Lôi Vũ]
Sau khi kết thúc việc thu hoạch, Sejun đi đến nhà bếp để chuẩn bị bữa tối. Lũ thỏ đã bắt đầu luộc với nướng mấy củ khoai vừa được thu hoạch trong khi cũng chuẩn bị những món khác rồi.
- Ta ăn tối thôi nào!
Chít!
Yah!
Vốn là đang chờ Sejun làm xong việc để cùng ăn chung nên nghe cậu nói vậy nên lũ thỏ cũng vui vẻ kêu một tiếng rồi bắt đầu bận rộn chuẩn bị đồ ăn.
Đúng lúc đó,
Kwaaang! Kwaaang!
Tiếng kêu đầy buồn bã của Cuengi vang lên từ bên ngoài hang động.
- Gấu con đang ăn vạ với mẹ vì cậu ta không muốn về nhà, meow.
Theo nhanh chóng dịch lời của thằng nhóc nào đó.
- Thằng nhỏ chưa về nhà nữa sao? - Cậu ta nói là cậu ta sẽ ăn khoai tây với khoai lang xong rồi sẽ về, meow.
Có vẻ như sau khi nhìn thấy mọi người thu hoạch khoai tây với khoai lang dưới hang thì con gấu nào đó mới muốn ăn khoai trước rồi mới đi về. Kết quả, Sejun đành phải đổ đầy khoai vào trong cái rổ lớn được mấy bé thỏ xám làm ra rồi đem lên mặt đất cho nó.
- Hôm nay ăn tạm thế này thôi rồi mai ta lại ăn tiếp. Hiểu chưa?
Khi cậu đưa cái rổ cho Cuengi,
Grào!
Thằng nhỏ ngoan ngoãn gật đầu rồi trèo lên đầu mẹ nó để đi về.
- Ah! Quên không dặn thằng nhỏ là đừng có ăn cái rổ rồi!
Thanh niên hối hận muộn màng quên không dặn bé pet khổng lồ về cái rổ đựng đồ. Gấu mẹ đã đi quá xa để bắt kịp nữa rồi…
- Hắc Long vĩ đại, tôi có nên đi dặn cậu ấy không ăn cái rổ không ạ?
Elka lại gần cậu khẽ hỏi.
- Thôi, không sao đâu. Các cậu chắc cũng đói rồi nhỉ? Ta ăn thôi.
Trong lúc Sejun chuẩn bị đồ ăn cho Cuengi thì lũ thỏ cũng mang đồ đến cho bọn sói.
- Cảm ơn ngài, Hắc Long vĩ đại…
- Dài quá. Cứ gọi ta là Sejun được rồi.
- Đã rõ, Sejun. Chúc ngài ngon miệng ạ.
Xử lí xong phần ăn cho gấu con với lũ sói, cuối cùng mọi người cũng ngồi xuống quanh khu vực bếp để cùng dùng bữa.
Trước mặt Sejun và lũ thỏ là những cái đĩa, cái bát được làm từ các bạn thỏ xám từ những cây hành lá đan lại với nhau, bên trong chứa đầy thức ăn.
Bình thường thì mọi người cứ đặt đồ ăn lên mấy cái lá hành rồi ăn thôi, cơ mà thế này khác hẳn. Dù cho mấy cái bát đĩa chỉ được làm bằng cách đan lá vào nhưng chỉ thế cũng đủ để khiến người ta cảm thấy trang trọng hơn hẳn.
Trèo
- Tui đói rồi, meow
Theo thản nhiên như không leo lên đùi Sejun.
- Được rồi, cùng ăn nào.
Cậu vừa dứt lời, lũ thỏ cũng bắt đầu ăn những món được đặt trước mặt chúng.
Và rồi,
- Đây.
- Ngon quá, meow~
Sejun vừa tách thịt của con cá nướng vừa đút cho Theo.
Ban đầu thì cậu có hơi khó chịu vì bị Theo trèo lên đùi mình. Cơ mà giờ cậu cứ thoải mái chấp nhận rồi vừa ăn đồ của mình, vừa bón cho vị “hoàng thượng” nào đó ăn.
“Puhuhut. Đúng như kế hoạch, meow!
Ngày thứ 213 bị mắc kẹt, một ngày của Theo trôi qua trong yên bình~
************
Kkoo-ung!
Sáng đến, Cuengi thò đầu vào trong hang.
- Được rồi!
Sejun tỉnh dậy, vạch thêm một nét đánh dấu trên tường rồi bắt đầu ngày thứ 214 bị kẹt trong tháp.
Cậu nhanh chóng rửa mặt, ăn sáng bằng chỗ khoai lang còn thừa từ hôm qua. Hôm nay chắc sẽ là một ngày bận rộn nữa đâu, nếu như không nói là còn bận hơn cả hôm qua.
Vì mấy thửa ruộng khá là cằn cỗi sau khi thu hoạch nên cần phải trồng thêm những cây mới nữa.
Vậy nên Sejun và lũ thỏ làm vài món đơn giản cho bữa sáng rồi bắt đầu công việc.
Cậu đang định để Theo làm việc giúp hôm nay tiếp cơ mà…
- Tui không làm được đâu, meow! Đại diện Theo sẽ chuẩn bị để sử dụng tài năng của cậu ấy nữa, meow!
Theo bắt đầu đóng gói đồ đạc cho vào trong túi với cà chua bi và khoai lang sức mạnh để chuẩn bị cho chuyến “công tác” sắp tới. Vì hiện tại chỉ còn có vài củ khoai tây nên chắc việc cho ra mắt khoai tây chắc đành phải đợi đợt thu hoạch lần tới.
- Mang một ít hành lá giải độc nữa đi. Chắc các thợ săn bọn họ cũng sẽ có vài người muốn nó.
- Đã rõ, meow!
Vì cứ mỗi lần rễ đủ lớn là cậu lại tách ra để trồng nên giờ có hơi bị nhiều quá rồi nên Sejun bảo cậu nhóc đem khoang 100 cây nữa đi bán.
Theo thì không nghĩ cái hành giải độc này lại bán được đâu cơ mà chủ tịch đã phân phó rồi thì đại diện như cậu cứ biết điều mà nghe thôi. Với lại… ai bảo Sejun nói cái gì cũng đúng?
Trong khi Theo đang đóng gói chuẩn bị đồ, Sejun nhanh chóng thu hoạch cà chua bi và mang khoảng 10.000 mầm khoai lang lên mặt đất để trồng.
Kooeng!
Cre-eak.
Khi cậu lên đến nơi, Cuengi đang chơi cùng lũ sói. Có vẻ như thằng nhỏ cuối cùng cũng tìm được đối thủ vừa tầm với nó.
Và bên cạnh thằng nhóc là một cái rổ đan bằng lá vẫn còn nguyên vẹn không chút sứt mẻ. Tạ ơn trời là thằng nhóc không có đói qua đi ăn cái rổ.
- Mấy đứa, giúp ta nào!
Sejun cùng với Cuengi và lũ sói đi đến khu ruộng trống bên cạnh ruộng hành được phủ đầy lá hành để tránh bị mất đổ ẩm.
- Bỏ mấy cái lá hành ra hộ ta nhé.
- Vâng thưa Sejun.
Khi lũ sói bận rộn bỏ hành ra khỏi chỗ đất thì gấu con cũng vui vẻ đi theo sau để nhặt hành lá rồi chất thành đống cho gọn. Vì bình thường nó lúc nào cũng thu thập hành lá từ ruộng hành rồi được ăn mật ong nên lần này nó nghĩ cũng sẽ được như thế.
Vậy nên khi lũ sói và Cuengi bỏ hành lá khỏi ruộng thì Sejun đi trồng mấy mầm khoai lang.
Thuk.
Cậu dùng con dao găm để đào hố rồi cho mầm cây vào và lấp đất lên.
[Bạn đã trồng 1 mầm khoai lang]
[Do ảnh hưởng của kỹ năng Gieo Hạt Lv.4, khả năng nảy mầm thành cây của mầm khoai lang tăng]
[Do ảnh hưởng của kỹ năng Gieo Hạt Lv.4, câu trồng bị sâu bệnh ảnh hưởng giảm nhẹ]
[Độ thành thạo của kỹ năng Gieo Hạt Lv.4 tăng một chút]
[Điểm kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng một chút]
[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Gieo Hạt Lv.4]
Khi Sejun đang bận rộn trồng mầm khoai,
Koo-eung!
Cuengi xong việc thì lại gần cậu với một lọ thủy tinh.
- Rồi rồi rồi.
Cậu đổ một miệng lọ lên tay thằng nhỏ rồi ngẩng lên nhìn quanh xem lũ sói đang ở đâu.
- Mấy cậu đến đây đi,
- Um… chúng tôi không cần đâu ạ.
Lũ sói lắc đầu từ chối.
Cơ mà đời nào chúng lại lừa được cậu cơ chứ? Mấy cái đuôi đang vẫy vẫy hứng khởi thế cơ mà.
- Đến nhanh nào.
Cậu nghiêm giọng hơn chút
- Vâng ạ
Lũ sói ra vẻ cam chịu mà ngoan ngoãn chạy đến.
- Đây
Cậu đổ mật ong lên mấy cái lá hành thay cho đĩa rồi đưa cho lũ sói.
Sụp sụp sụp. Liếm liếm liếm
Lũ sói vui vẻ trước hương vị của món mật ong lần đầu tiên được nếm liền cúi đầu ăn không chút suy nghĩ.
Và rồi,
Koo-eung.
Có thằng nhóc nào đó vừa ăn xong phần mật của nó liền quay qua chui đầu vào giữa, định trộm mật của lũ sói.
- Cuengi, không được!
Sejun nghiêm giọng ngăn thằng nhỏ lại,
Koo-eung…
Gấu con quay lại đầy bối rối. Nhưng trong mắt Sejun chỉ thấy một thằng nhóc con nào đó đang ăn vạ mà thôi.
- Ta sẽ ăn thứ gì đó còn ngon hơn cả khoai tây mật ong cho bữa trưa
Koo-eung?!
Nghe thế, con gấu nào đó quay hẳn 30 độ qua. Thứ con ngon hơn cả khoai tây mật ong sao?!
- Cơ mà sẽ rắc rối lắm nếu có con gấu hư nào đó đi ăn tranh đồ của người khác nha. Đáng tiếc thật đấy, cơ mà Cuengi không được ăn đâu.
Koo-eung! Koo-eung! (ノ*0*)ノ
Gấu con sốc rồi! Nó lắc đầu nguầy nguậy với vẫy vẫy tay chối bay chối biến. Cuengi không phải gấu hư đâu! Con không có trộm đồ ăn của người khác mà!!!!
- Rồi rồi, ba hiểu rồi. Vậy mà ba cứ tưởng Cuengi của chúng là gấu như đi trộm đồ ăn của người khác. Ba xin lỗi nhé. Đổi lại ba sẽ cho con đồ gần 5 lần phần ăn của mọi người nhé.
Vì bình thường con báo nào đó đã ăn hơn 10 lần lũ thỏ rồi nên hứa thế này chẳng khác gì không hứa cả. [note52918]
Koo-eung!
Cuengi thở phào nhẹ nhõm, thằng nhỏ cũng ngoan ngoãn quay lại nhặt lá hành với lũ sói.
- Chắc mình cũng nên đi nấu ăn thôi.
Vốn dĩ là cậu định ăn cái gì đó đơn giản thôi, cơ mà vì lỡ nói với Cuengi vậy rồi nên đành phải nấu cái gì đó ngon hơn khoai tây mật ong mới được.
- Chà~ Cái này không thể nào không ngon được rồi.
Món mà Sejun định làm sau khi cậu thu hoạch được khoai lang cho bữa trưa là mattang. [note52919]
Cậu đã không thể ăn vì thiếu nguyên liệu và dụng cụ, nhưng mà giờ đây, mọi điều kiện cần thiết đều đã tập hợp đủ để làm ra món kẹo khoai lang ngọt hoàn hảo.
Sejun quyết định sẽ làm ra một món mới bằng cách thêm khoai tây vào.
- Mình sẽ gọi nó là kẹo khoai tây ngọt!
Cạu nhanh chóng xuống dưới hang, rửa sạch hai loại khoai rồi luộc lên bằng 3 cái nồi.
Và khi cậu đang lấy mấy củ khoai luộc ra,
- Chủ tịch Park, ngài đang làm gì vậy?
Theo đã đóng gói đồ đạc xong rồi quay qua hỏi Sejun.
- Oh! Xong rồi à, đại diện Theo.
- Puhuhut. Thấy tui giỏi hông, meow?
- Đương nhiên rồi. À mà cậu có thể cắt mấy cái này bằng móng được không?
Sejun chỉ vào mấy củ khoai vừa mới vớt ra.
- Puhuhut. Không có gì mà đại diện Theo không làm được cả, meow!
Người mạnh nhất trong hang đã sẵn sàng thể hiện tài năng của mình!
Tuy nhiên,
- Cậu định cứ thế mà cắt à?
- Vâng, có chuyện gì sao ạ, meow?
- Cậu phải đi rửa móng trước đi chứ?
Sejun bắt cảnh thanh niên nào đó thiếu ý thức về vệ sinh an toàn thực phẩm.
- Đã rõ, meow!
Theo vội vàng đi rửa sạch móng rồi đi thể hiện kĩ năng của mình bằng cách cắt hết chỗ khoai mà Sejun đã bỏ ra.
- Chủ tịch Pakr! Hãy nhìn kĩ năng tuyệt vời của tôi nè, meow!
Khi cậu nhóc bận rộn cắt khoai thì cậu cũng đang làm nóng nồi.
Whoosh
Phần lửa mạnh đến nỗi chỉ trong thoáng chốc cái nồi đã nóng lên.
- Được rồi.
Ngay sau khi nồi đạt được đến nhiệt độ vừa phải, Sejun bỏ một nhúm mỡ của lươn điện mà cậu đã để riêng ra từ trước.
Xì xèo…
Phần mỡ nhanh chóng chảy ra thành chất lỏng, tạo nên âm thanh ngon lành cùng mùi hương khiến người ta không nhịn được mà chảy nước miếng.
Xèo xèo
Cậu bắt đầu chiên khoai, việc chiên bề mặt của mấy củ khoai thế này sẽ giúp tạo ra một lớp ngoài vừa giòn vừa dai khi ăn vào.
Sau khi chiên sơ qua xong, cậu bỏ hết chỗ khoai ấy lên một cái đĩa lá rồi đổ mật ong vào trong nồi để đun cho kẹo đặc lại.
Khi mật ong bắt đầu hóa cứng và chiển sang màu vàng cánh gián như phần nước đường của món pudding, đổ hết chỗ khoai kia lại vào trong nồi rồi đảo cho phần mật ong phủ đều lên bề mặt khoai.
Dần dần, những miếng khoai được phủ một màu cánh gián tuyệt đẹp, lấp lánh sáng bóng trong ánh mặt trời.
- Xong!
Ngay khi Sejun làm nguội và hoàn thành món mới của ngày hôm nau
[Mở khóa thành tựu: Tái tạo lại món ăn bị thất truyền trong tháp – Kẹo khoai tây ngọt]
[Mở khóa thành tựu: Tái tạo lại món ăn bị thất truyền trong tháp – Kẹo khoai lang ngọt]
[Công thức của món <Kẹo khoai tây ngọt> sẽ được đăng kí vào Nấu Ăn Lv.1]
[Công thức của món < Kẹo khoai lang ngọt> sẽ được đăng kí vào Nấu Ăn Lv.1]
[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.1 tăng mạnh]
[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.1 đã đầy, cấp độ của bạn đã tăng]
Nhờ mở khóa mấy cái thành tựu nên cấp độ kĩ năng nấu nướng của cậu mới tăng lên. Cơ mà không may là cái món <Kẹo khoai tây ngọt> mà cậu sáng tạo không được công nhận bởi tòa tháp mà lại là một món bị thất truyền.
Khi Sejun đang chuẩn bị làm thêm kẹo khoai tây ngọt nữa.
- Tui có thể chiên ít cá được không, meow?
Theo cầm đến một con piranha và chỉ vào chỗ dầu vẫn còn thừa để dùng chiên khoai. Quả nhiên là kẻ cuồng cá mà, sự kết hợp hoàn hảo giữa cá và dầu đúng là không thể qua mắt cậu ta được.
- Được thôi.
Xèo~
- Của cậu đây.
Vì lửa khá là mạnh nên Sejun chiên một tí đã xong rồi đưa con cá rán cho Theo
- Ngon quá, meow!
Sau khi nếm thử món cá piranha chiên trong mỡ lươn, Theo ngay lập tức quyết định lương tuần này của cậu sẽ là cá rán!
Một lúc sau, khi việc chuẩn bị bữa trưa đã hoàn tất,
- Cùng ăn trưa thôi nào!
Nghe tiếng gọi của Sejun, lũ thỏ nhanh chóng nhảy lên mặt đất cùng với những món khoai tây khoai lang đựng trong giỏ của chúng.
Koo! Ehng! Koo! Ehng!
Cuengi hào hứng khi chuẩn bị được ăn món còn ngon hơn cả khoai tây mật ong nên thằng nhỏ ngoan ngoãn kéo rổ lên, vừa kéo vừa chảy nước miếng.
Và cũng đến giờ cơm trưa.
Kooehng!
Sau khi nếm được món kẹo khoai ngọt, thứ mà thậm chí còn ngon hơn cả khoai tây mật ong đúng như lời Sejun đã nói, gấu con cũng không còn đi trộm đồ ăn của người khác nữa.
Ngày thứ 214 bị kẹt trong tháp, Cuengi học được rằng nó nên chờ để được cho đồ ăn chứ không phải là đi cướp đồ ăn của mọi người. Mà… thú thực là cái này có hơi khác so với ý định của Sejun một chút.
------------------------
Drake: Nay tôi đi đưa tang, cũng vừa mới về không lâu nên nói thật là đuối quá rồi, tuần này xin phép chỉ đăng cho mọi người 4 chap thôi. Nếu được thì tuần sau tôi sẽ cố bù thêm một chap nữa.
P/s: Dạo này tôi thấy cũng có thêm người đi tương tác bên page của tôi, cảm ơn các bác nhiều nha. Đối với những ai chưa biết fanpage để đi thúc đít tôi thì tôi để dưới cmt nhé.
Chúc các bác đọc xong chap này thì ngủ ngon, tôi đuối quá rồi, ngủ đây