Diệp Quân có chút hiếu kỳ: “Ngụy Thần?”





Người bên trong quan tài cười nói: “Nơi điểm giao Hư Chân có một vị được gọi là thật, thuật này chính là người đó sáng tạo, ngươi không cần lo lắng Ngụy Thần đó cản bản không có cách nào đến được nơi này, vì vậy ngươi tín ngưỡng hắn ta cũng chẳng qua đi quá trình thôi.”



Diệp Quân gật đầu: “Thì ra là như thế.”



Người bên trong quan tài nói: “Bản chất của ngươi không tệ, ta cũng không có gì có thể dạy ngươi, ở chỗ ta có mấy thứ cũng không tồi tặng ngươi vậy.”





Nói xong, một chiến nhẫn không gian từ trong quan tài từ từ bay ra.



Diệp Quân nhận lấy nhận không gian nhìn thử, trong nhẫn không gian có ba loại thần khí cấp thần vật, tuy kém hơn Đại Đạo Hà nhưng đều hơn cây kiếm U Tuyền đó, ngoài ra trong nhẫn không gian còn có một số tinh thạch đặc thù.



Người bên trong quan tài nói: “Loại tinh thạch này đến từ chỗ điểm giao Hư Chân, là Chân Linh tinh, có lợi ích cực lớn với ngươi hiện tại.”







Diệp Quân sau khi cất nhẫn không gian, cung kính nói: “Đa tạ tiền bối.”



Người bên trong quan tài lại nói: “Ngươi mau rời đi đi! Nơi này bởi vì đại chiến năm đó là để lại một số cường giả đến từ nơi điểm gia Hư Chân, bọn họ đối với những sinh linh đến từ thế giới này tương đối ác ý, với thực lực bây giờ của ngươi căn bản không có cách nào đối kháng với sinh linh lớn mạnh đó, đừng bởi vì một số tham niệm của bản thân mà hại tính mạng.”



Diệp Quân nói: “Vãn bối hiểu.”



Nói xong, hắn hành lễ sau đó quay người rời đi.



Nhưng lúc đến cửa điện, hắn đột nhiên dừng bước chân lại, sau đó quay người nhìn về phía quan tài: “Tiền bối, thuật Khôi Âm này...”



Người ở bên trong quan tài: “Có chỗ không hiểu à?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng vật, trong bí tịch tiền bối cho vãn bối có cách chế tạo Khôi Âm nhưng lại không có cách tín ngưỡng Ngụy Thần...”



Người bên trong quan tài cười nói: “Cái này thật ra rất đơn giản, chỉ cần làm một nghi thức đơn giản là được, chỉ cần tín ngưỡng Ngụy Thần, nhận được sức mạnh tín ngưỡng của Ngụy Thần hạ xuống thì có thể dùng để luyện Khôi Âm.



Diệp Quân: “Xin tiền bối dạy ta.”



Người bên trong quan tài nói: “Chút nữa ngươi đọc với ta...”



Diệp Quân gật đầu một cái: “Được!”



Nói xong hắn dừng lại, có chút lo lắng: “Tiền bối, tín ngưỡng Ngụy Thần này có...”



Người bên trong quan tài cười nói: “Ngươi sợ nhân quả chưa biết?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy.”



Người bên trong quan tài nói: “Không có vấn đề gì, nếu như ngươi thật sự lo lắng cũng không cần dùng cách này, nhưng mà cần ngươi đạt đến xúc chân tám phân mới được, lúc đó ngươi không cần mượn sức mạnh tín ngưỡng của Ngụy Thần, chỉ xem ngươi có đồng ý đợi không thôi.”



Sau khi Diệp Quân nghĩ một lúc, nói: “Vẫn xin tiền bối dạy ta.”



Người trong quan tài cười nói: “Được, chút nữa ngươi đọc theo ta...”



Diệp Quân gật đầu một cái: “Được.”



Một lát sau, Diệp Quân đột nhiên đưa ngón tay ra, ngón tay nứt ra một giọt máu tươi chảy ra, hắn bắt đầu đọc theo: “Diệp Huyên ta lấy máu để thề, kính phụng Ngụy Thần... Nam ma mà hắc dát kéo nha thổi vải la kia dát la uy đức la oa kia dát kéo nha a đất mục để khánh tư mà sau kia oa ti ni...”



Khi giọng nói của Diệp Quân dứt thì trong nháy mắt ---



Oang!



Một trụ máu đột nhiên từ trên trời hạ xuống, rơi thẳng vào trong cơ thể của Diệp Quân, đôi mắt của Diệp Quân mở to, trong mắt xuất hiện màu đèn kỳ lạ.



“Ha ha!”



Người lúc này người trong quan tài đột nhiên cười lớn: “Ta biết ngươi đọc là tên giả... Nhưng chắc chắn ngươi không ngờ đến bùa chú này một khi thành thì ngươi cùng với người mà ngươi đọc tên sẽ cùng chịu huyết tế dời hồn... Ủa, người mà ngươi đọc cũng khá mạnh, ha ha... Thật sự là trời cũng giúp ta, ha ha...”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện