Bước vào trong hành lang ngập tràn mùi tanh của máu một lần nữa, trong lòng Hạ Thiên Kỳ không ngừng "đánh trống", chỉ sợ mình vào hàng cọp không bắt được hổ con, kết quả lại là sói rơi vào miệng cọp.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn làm như vậy bởi vì không còn cách nào khác.

Trước mắt chưa tìm đưa ba con ác mộng kia, lại không tìm được đường trở về hiện thực, vậy nên hắn chỉ có thử vận may quay lại đây, dù sao dự định lúc đầu khi quyết định mạo hiểm vào đây là diệt trừ ba ác mộng kia.

Trong hành lang, ánh đèn nhấp nháy, mỗi lần đèn sáng lên, trái tim Hạ Thiên Kỳ đều nảy lên đến cổ họng, hắn sợ lão quỷ kia sẽ đột ngột xuất hiện trước mắt mình.

Tuy trở lại đây là một giải pháp, nhưng lại rất mạo hiểm.

Ở tầng hai trong tòa nhà này có một tấm lướt chắn, vậy nên lúc hắn đi đến tầng ba mới nhìn thấy hai dãy nhà ở đối diện nhau.

Hắn cẩn thận đi đến cạnh cửa của một hộ gia đình, áp sát tai lên đó, nín thở lắng nghe động tĩnh bên trong, sau khi không nghe được bất cứ âm thanh nào, hắn mới thử mở cửa, nhưng cửa phòng đã bị khóa, nên hắn không thể nào mở ra được.

Sau đó, hắn lại đi đến cửa của căn hộ phía đối diện, rốt cục vẫn vậy, không thu được kết quả gì.

Xoay người nhìn về chỗ giao thoa ánh sáng lạnh lẽo ở tầng trên, bước chân của Hạ Thiên Kỳ trở nên do dự. Bởi vì lên tiếp một tầng nữa đã là nhà của Tào Kim Hải, có trời mới biết lão quỷ kia còn ở trong phòng hay không.

Nếu như lúc này hắn đi lên, vừa lúc lão quỷ kia bước ra, vậy thì phải chăng đã chặt mất đường lui của hắn? Từ trước đến nay, Hạ Thiên Kỳ tuyệt đối không phải là loại người do dự, nhưng đối diện với tình huống bản thân có khả năng sẽ rơi vào nguy hiểm, hắn không thể không ngừng cân nhắc.

"Lần này trở về nhất định phải hỏi Lãnh Nguyệt một số thông tin về phương diện này, chuyện lần này quả thật quá qua loa rồi."

Suy đi nghĩ lại, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy lúc này mình có chút kích động, cái gì cũng chưa hỏi Lãnh Nguyệt, đã mơ mơ hồ hồ bước vào chỗ này, nói không may thì rất có thể sẽ trở thành tình huống cứu người không thành còn phải bỏ mạng điển hình rồi.

Dùng tay bóp chặt khuôn mặt cứng đờ của mình, cuối cùng Hạ Thiên Kỳ vẫn quyết định lên xem.

Hắn dự định "đánh nhanh thắng nhanh", nhân lúc không có bất kỳ âm thanh kỳ lạ nào truyền đến, lên đó xem xét một chút sau đó sẽ xuống ngay.

Nhẹ nhàng bước lên từng bậc thang, Hạ Thiên Kỳ phát hiện cửa nhà Tào Kim Hải đã bị đóng lại lần nữa, trước cửa có hai xác chết đang nằm ngang.

Nhìn lướt qua bộ dáng của hai thi thể kia, là xác hai người nữ, nhưng tuổi tác ước chừng là mẹ con, hắn không dừng lại mà đi qua thi thể, tiến đến tầng năm.

Bậc thang lên tầng năm chất đầy những thi thể máu me, Hạ Thiên Kỳ đếm sơ qua ước chừng không dưới hai mươi xác chết.

Nam nữ già trẻ đều có, xem cách ăn mặc hẳn cũng là người sống trong khu chung cư này.

Không có nhiều thời gian cho hắn ở lại quan sát, vậy nên chỉ nhìn thoáng một chút, hắn đã tìm được một thi thể, trong giống như Tào Kim Hải.

Hắn lật mặt thi thể qua nhìn, nhưng lại thấy đó là một đàn ông trung niên, hiển nhiên đây không phải là Tào Kim Hải.

Thấy thế, lông mày của Hạ Thiên Kỳ nhíu chặt lại, không dừng lại một bước, vội vã bước lên lần.

Sau khi lên đến tầng năm, hắn phát hiện, ở nơi này cũng chất đầy những thi thể bộ dạng thê thảm khác nhau, thậm chí còn có những cái xác rất kinh dị, tay chân và đầu đều bị cắt xuống, xếp thành một hình tam giác, làm người ta sợ hãi.

Lúc Hạ Thiên Kỳ đi qua "chồng tam giác" đó, không cẩn thận làm rơi một cái đầu, may mà lúc nó rơi xuống, cũng không gây nên tiếng vang lớn lắm.

Sau khi kinh ngạc, toàn thân toát mồ hôi lạnh, Hạ Thiên Kỳ càng trở nên cẩn thận hơn, bởi vì những chuyện liên tiếp xảy ra, người chết đối với hắn ta mà nói, đã không còn thấy kinh ngạc nữa, nhưng nhìn thấy nhiều xác chết như vậy, thì đây là lần đầu tiên.

Nơi này đúng là một cái lồng hấp Địa Ngục!

Bởi vì muốn xác định, trong đám xác chết này có ba ác mộng ngụy trang thành gia đình Tào Kim Hải hay không, vậy nên Hạ Thiên Kỳ không chỉ muốn vượt qua những thi thể này, mà muốn nhìn mặt từng cái xác, đồng thời cũng nín thở lắng nghe động tĩnh lầu dưới.

Cứ lo lắng, đề phòng như vậy, rốt cục Hạ Thiên Kỳ cũng vượt hết bảy tầng, đặt chân lên bậc thang tầng 8, cũng thấy được thi thể của gia đình Tào Kim Hải.

Bộ dáng lúc chết của ba người khá giống nhau, đều trừng mắt rất lớn, ngực không biết bị cái gì đâm vào, hiện ra miệng vết thương đầy máu to bằng cái bát. Ba thi thể được đặt dựa vào trên bậc thang, nhìn qua như đang chạy trốn lên tầng 8, là do bị đâm từ phía sau mà chết.

Thậm chí Hạ Thiên Kỳ còn có thể tưởng tượng ra được, lúc ấy ba con ác mộng này đã sợ hãi và không cam lòng đến cỡ nào.

Mặc dù đã xác định ba con ác mộng kia đã bị xử lý, nhưng trong lòng hắn lại không hề vui sướng chút nào, bởi vì người trừ khử bọn chúng không phải là hắn, mà là một quỷ vật khác.

Người làm việc này, hẳn là lão quỷ vừa rồi muốn đuổi giết hắn.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vốn dĩ lão quỷ kia đã diệt trừ ba con ác mộng nhập xác kia, hẳn là lão ta sẽ thay thế vào đó, nhập vào xác Tào Kim Hải.

Thậm chí, hắn cũng có thể nghĩ ra được, một khi lão quỷ này đã thành công, thì không bao lâu nữa, trong hiện thực sẽ phát sinh ra vụ án con giết chết cha mẹ ruột.

Mặc dù đã dự liệu được tình huống nghiêm trọng, nhưng trước mắt hắn không thể tìm được cách giải quyết, trước mắt chỉ có thể cố hết sức mình trốn chạy khỏi nơi này.

Không biết, có phải hắn đã thích ứng với mùi máu tươi tràn ngập trong tầng lầu mà lúc này đã không còn ngửi thấy nữa, chỉ là ánh đèn trong hành làng dường như nhấp nháy nhanh hơn.

Hạ Thiên Kỳ cũng không tiếp tục lãng phí thời gian suy nghĩ nữa, bắt đầu chạy về phía bậc thang đi xuống, nhưng lúc hắn vừa mới chạy xuống được hai bậc thang, thì đột nhiên bất an, quay đầu nhìn lại, xem xét từ đầu đến chân.

Từ cửa phòng của hộ gia đình trên tầng 8, không biết từ lúc nào lại hé ra một khe hở, mà lúc ánh đèn chập hờn sáng tối, lại xuất hiện một khuôn mặt rắn lấm tấm vài chỗ đen, đang xuyên qua khe hở lạnh lùng nhìn hắn.

Đó là lão quỷ kia, vậy mà ông ta lại trốn ở bên trong!

Trong chớp mắt, Hạ Thiên Kỳ cũng không tiếp tục tiếc phí sức lực của mình nữa, vội vàng chạy xuống lầu, cùng lúc đó, một loạt tiếng âm thanh mở cửa cũng truyền vào tai hắn.

Không hề nghi ngờ nữa, lão quỷ kia đang đuổi theo.

Bởi vì trên bậc thang có xếp rất nhiều thi thể, vậy nên để tiết kiệm thời gian, Hạ Thiên Kỳ đành phải kiên trì nhảy xuống, cứ như vậy lảo đảo trốn xuống lầu dưới.

Trong quá trình đó, hắn cảm thấy mình quả thật cũng may mắn, may mắn là lão quỷ kia xuất hiện ở tầng cao nhất, chứ không phải ở giữa tòa nha, nếu không thì ngoại trừ lên trời, hắn cũng không còn cửa để chạy trốn, bị vây chặt ngay.

Cứ như vậy, tuy chạy xuống lầu dưới để trốn rất nguy hiểm, nhưng ít nhất cũng còn một con đường sống.

Song, lúc Hạ Thiên Kỳ đã xuống đến tầng dưới, định chạy ra khỏi khu chung cư này, lại hoàn toàn bị choáng váng.

Bởi vì, không thấy cửa ra của khu chung cư đâu.

"Thật là ***!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện